LY Hôn Xong - Lăng Tổng Hối Hận Rồi - Chương 68
Cập nhật lúc: 2025-08-06 12:02:58
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói , cô chẳng thèm liếc đàn ông bên cạnh một cái, dứt khoát mở cửa xe bước thẳng xuống.
Diệp gia náo nhiệt, dường như những nên đến và nên đến đều mặt đông đủ.
Diệp Thần cửa, dũng khí để bước trong bỗng chốc tan biến, bởi vì cô chỉ trông thấy Trần Hi, Nguyễn Tâm Khiết, mà còn cả của Trần Hi, và cả bạn mà lẽ chẳng bao giờ thể thiết như xưa – Trần Như Ngọc.
Bỗng, eo cô chợt ấm lên. Một bàn tay to lớn, mang theo ấm quen thuộc, dịu dàng ôm lấy eo cô, vững vàng dìu cô thong dong bước biệt thự.
Tất cả trong nhà đều ngừng trò chuyện, đồng loạt đổ dồn ánh mắt về phía cửa.
"Thần Thần." Thấy Diệp Thần, Trần Như Ngọc vui mừng hơn bất kỳ ai khác, mặc kệ sắc mặt của , cô vội chạy tới đón: "Cậu đến ."
Diệp Thần theo phản xạ nép lòng Lăng Mạc. Người từng là bạn nhất, chân thành nhất, còn hơn cả chị em ruột thịt, nay đột nhiên phận đổi, trong lòng chút khúc mắc là điều thể.
Cảm nhận hình nhỏ nhắn đang nép lòng , Lăng Mạc khẽ nhếch môi thành một nụ đắc ý. Anh đưa tay ngăn Trần Như Ngọc gần: "Tối qua cô mệt quá , hôm nay tinh thần."
Có những lời chỉ cần lấp lửng, nhưng cũng đủ để lên tất cả.
Thật , Lăng Mạc sớm hối hận vì sắp đặt ly hôn với Diệp Thần.
Lần , quang minh chính đại cùng Diệp Thần xuất hiện ở Diệp gia, một mặt đúng là như lời Tô Mặc Kiệt , đưa Diệp Thần đến xem kịch vui; mặt khác chẳng qua là cho tất cả , – Lăng Mạc – vẫn là chỗ dựa của Diệp Thần.
Đương nhiên, ý nghĩ của , trong những ngày tháng , khi việc theo đuổi vợ cũ trở nên gian nan, từng lúc chỉ là một suy nghĩ viển vông mà thôi.
Diệp Thần trốn trong lòng , thở của ngừng phả gáy khiến cô khẽ run lên. Cô hề ghét cảm giác , ngược , khi nép lồng n.g.ự.c rộng lớn ấm áp của đàn ông, cô cảm nhận một sự bình yên từng .
Đằng nào cũng là một đám cô đối mặt, chi bằng cứ thuận theo ý trong lời của Lăng Mạc, cô nhắm nghiền mắt .
Sắc mặt Trần Hi vô cùng khó coi. Nguyễn Tâm Khiết thấy , định đưa tay nắm lấy tay thì hất . Thế là sắc mặt của Nguyễn Tâm Khiết cũng trở nên tệ hại.
Cô đột nhiên nhớ cảnh tượng tối hôm qua khi trở về phòng.
"Trần Hi, em nấu cháo yến xong, ăn một chút ." Cô ân cần bưng bát yến sào vẫn còn ấm nóng đến mặt đàn ông đang bận rộn với chiếc laptop.
Anh chỉ bật một ngọn đèn bàn quá sáng. Mãi đến khi cô đặt bát cháo xuống cạnh tay , vẫn một lời, càng ngẩng đầu lên cô một cái. Gương mặt tuấn tú của chìm trong ánh đèn mờ ảo, nhuốm một tầng cảm xúc mà cô tài nào vị .
Nguyễn Tâm Khiết luôn một điều, đó là cho dù cô ở bên Trần Hi thêm hai mươi năm, ba mươi năm, thậm chí là năm mươi năm nữa, trái tim cũng sẽ bao giờ thể yêu cô .
Cô luôn điều đó, chỉ là thừa nhận mà thôi.
Giống như ngay lúc , từ khoảnh khắc phụ nữ bước xuống xe cho đến khi xuống ghế sô pha, ánh mắt từng rời khỏi cô một giây.
Cô cam tâm. Xét về xuất , tuy Diệp Thần cũng là con nhà quan chức, nhưng phận con riêng so với tiểu thư độc nhất của Cục trưởng Cục Giáo dục như cô thì quả là một trời một vực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ly-hon-xong-lang-tong-hoi-han-roi/chuong-68.html.]
Xét về nhan sắc, phụ nữ cùng lắm chỉ xem là trung bình, gương mặt đó chỉ thể coi là thanh tú dịu dàng, sánh với vẻ tinh xảo cuốn hút của cô . Cô thật sự hiểu nổi, một phụ nữ trông bề ngoài chẳng gì xuất chúng như , thể khiến cả hai em nhà họ cùng lúc say mê.
Đêm qua, cũng giống như bao đêm khác trong suốt một năm đính hôn , ngủ sàn, cô ngủ giường.
Cô trằn trọc yên, cũng thao thức suốt đêm dài.
"Anh đang nghĩ gì ?" Cô nhịn nữa, bật dậy giường, trong bóng đêm, đăm đăm đàn ông đang sàn.
Trần Hi xoay , lưng về phía cô , giọng khàn đặc: "Không gì, muộn , ngủ sớm ."
Cô chịu nổi nữa, thật sự chịu nổi nữa. Những năm tháng ở bên Trần Hi, tuy cô sớm còn hy vọng những đam mê nồng cháy, nhưng cô cũng cuộc sống cứ như một vũng nước tù, vô vị đến cùng cực.
Cô tung chăn, lao như một cơn gió đến bên đàn ông: "Trần Hi..." Gọi cái tên mà suốt chín năm qua gọi bao nhiêu , đầu lưỡi cô ngập tràn vị đắng chát. "Anh thật sự thích em một chút nào ?"
Trần Hi đáp lời, vẫn nghiêng lưng về phía cô , dường như ngủ say thật .
Cô cố nén những giọt nước mắt chực trào, khuỵu gối xuống, bên cạnh đàn ông: "Hi..."
Lần , cô gọi cả tên lẫn họ. Thực , cô từng luôn gọi như , chỉ một chữ "Hi" thôi, mật, thể hiện sự khác biệt của với những phụ nữ khác.
Tiếc là, đàn ông lạnh lùng sửa cách gọi của cô , lý do đơn giản đến nực , chỉ vì quen.
Thật , Trần Hi , trong lòng cô cũng hiểu rõ, quen, mà là quen, hoặc đúng hơn là thích cô gọi như .
Thấy đàn ông vẫn nghiêng lưng về phía , một chút phản ứng, cô quỳ xuống sàn, đưa tay , dường như lấy hết can đảm chạm tấm lưng đang mặc đồ ngủ của , đôi mắt ánh lên tia si mê dịu dàng: "Hi, để em yêu , ?"
Cô thể cảm nhận rõ ràng cơ thể đàn ông căng cứng theo từng chuyển động của ngón tay . Giây phút , cô bất chấp tất cả, sự đoan trang, e thẹn mà một tiểu thư khuê các nên đều cô vứt sang một bên.
Giây phút , cô chỉ đàn ông một cách chân thực nhất.
"Bỏ tay cô !" Giọng Trần Hi lạnh đến thấu xương, vang vọng trong căn phòng tối đen, đến rợn .
"Tại ?" Giây tiếp theo, Trần Hi bật dậy khỏi sàn nhà, ngoảnh đầu mà thẳng cửa. Nguyễn Tâm Khiết ngã đất, theo bóng lưng mà đau đớn chất vấn.
"Tại ?" Khi câu chất vấn tương tự truyền đến tai, Nguyễn Tâm Khiết kéo dòng suy nghĩ đang trôi xa.
Cô định thần , theo hướng phát âm thanh, chính là Diệp Thần mà cô ghét cay ghét đắng.
tuanh1
Mà vốn đang nép trong lòng Lăng Mạc, giờ thẳng dậy, bước về phía kẻ đang quỳ thảm.
Kẻ đó quỳ rạp đất, miệng ú ớ, dường như điều gì đó nhưng thể thốt nên lời.
Lăng Mạc hiệu bằng mắt, một tên áo đen bên cạnh lập tức bước nhanh tới, túm tóc kẻ đang đất, giật ngược lên. Cùng lúc gương mặt đập mắt , miếng băng keo dán miệng gã cũng xé toạc .