Lưu đày thần y mang theo không gian chạy nạn - Chương 697
Cập nhật lúc: 2024-09-02 15:06:28
Lượt xem: 147
Nàng tin tưởng trình độ trung trinh của cổ nhân đối với lời thề, chỉ cần Nam Thụy không làm ra chuyện bất lợi đối với Mặc gia, Mặc gia ở trong triều trước mắt sẽ không có người nào đi nhằm vào, về sau ở Tây Bắc an tâm sống là tốt rồi.
Đương nhiên, nàng và Mặc Cửu Diệp cũng có thể nhân cơ hội g.i.ế.c c.h.ế.t Nam Thụy, nhưng bọn họ đều không muốn làm như vậy.
Nếu là Nam Thụy vừa chết, vương triều Đại Thuận cũng chỉ có một cái tên Nam Kỳ kia giả hoàng tử, bọn họ tuy rằng không hề tiếp xúc triều đình, nhưng mặc cho ai cũng không muốn nhìn thấy tình hình một nhà độc đại.
Có Nam Thụy ở đây, đối với Nam Kỳ cũng là kiềm chế rất tốt, để cho hắn thời khắc nào cũng bảo trì cảm giác nguy cơ.
Nam Thụy không chút suy nghĩ giơ tay phải lên: “Ta thề, cuộc đời này tuyệt đối không làm chuyện bất lợi cho Mặc gia.”
Huống hồ hắn ta cũng đã nghĩ kỹ, sau khi mẫu phi giải cổ tâm nguyện của hắn ta đã xong, về sau sẽ mang theo mẫu phi mai danh ẩn tích sống qua ngày, không bao giờ đi tham dự những chuyện lừa gạt người kia nữa.
Ngoài lời thề ra, Nam Thụy còn lấy một xấp ngân phiếu lớn đưa cho Hách Tri Nhiễm.
"Cao nhân, đây là thù lao giải cổ cho mẫu phi ta, nếu không đủ ta còn có thể tăng thêm."
Hách Tri Nhiễm không khách khí, nhận lấy ngân phiếu trong tay hắn liếc xéo một cái.
Giá trị mặt đều là ngàn lượng một tấm, xúc cảm có thể cảm giác được, ước chừng khoảng mười vạn lượng.
Đối với việc này Hách Tri Nhiễm cũng không có ý định khách khí, lấy tình hình của Đức phi, ở thời đại này chỉ sợ ngoại trừ nàng ra không ai khác có thể cứu chữa được. Cho dù là cổ trên người nàng giải đi, thân thể đã bị hao tổn nghiêm trọng sợ là cũng chống đỡ không được mấy ngày.
"Được, ta nhận bạc này, lúc ta giải cổ không hy vọng có người ngoài ở đây, Mặc Cửu Diệp ở lại hỗ trợ là được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/chuong-697.html.]
Nam Thụy muốn làm bạn bên cạnh mẫu phi, nhưng hắn ta cũng không dám khiêu chiến uy nghiêm của cao nhân, vạn nhất mình làm cho bà mất hứng, không giúp mẫu phi giải cổ thì mất nhiều hơn được.
Hắn ta lo lắng nhìn Đức phi đang nhắm nghiền trên giường, hành lễ với Hách Tri Nhiễm rồi mới rời khỏi phòng.
Hách Tri Nhiễm thấy y rời đi, dặn dò: "Khi ta không gọi ngươi, dù thế nào cũng không được vào quấy rầy ta."
"Được." Nam Thụy dứt lời, đã ở bên ngoài đóng kỹ cửa phòng.
Mặc Cửu Diệp lo lắng, tiến lên đóng cửa phòng lại.
Sau khi hai người liếc nhau, mang theo Đức phi cùng nhau lắc mình tiến vào không gian.
Tình hình của Đức phi tốt hơn Hách Tri Nhiễm tưởng tượng một chút, dù sao cũng là nương nương trong cung, mặc dù không được Thuận Vũ Đế chào đón như thế nào, ít nhất ăn uống cũng không bị đối xử hà khắc.
Chẳng qua trên đường cổ trùng phát tác mấy ngày nay vẫn không ăn gì, dẫn đến thân thể so với người bình thường suy yếu hơn một chút.
Duy nhất có chút khó giải quyết chính là cổ trùng trong cơ thể Đức phi đã ăn mòn đến thân thể của bà bên trong, hơn nữa cực kỳ gần cùng bộ vị trái tim.
Giống như lúc đầu Hách Tri Nhiễm phán đoán, trong vòng ba ngày nếu không thể lấy ra cổ trùng, tính mạng Đức phi khó qua.
Trước mắt việc đầu tiên cần làm chính là lấy cổ trùng trong cơ thể Đức phi ra, về phần bề ngoài già yếu của bà, cũng là cổ trùng trong cơ thể tạo thành.
Chỉ cần cổ trùng lấy ra, nói vậy ngày sau chậm rãi điều dưỡng, dung nhan già yếu sẽ dần dần có thể giảm bớt.
Mặc Cửu Diệp đối với giải phẫu cũng không xa lạ gì, hắn biết cổ trùng trong cơ thể Đức phi đã tiếp cận vị trí trái tim, lấy cổ tất nhiên phức tạp hơn nhiều so với mấy vị huynh trưởng lấy cổ.