Lưu đày thần y mang theo không gian chạy nạn - Chương 594
Cập nhật lúc: 2024-08-30 13:31:23
Lượt xem: 134
Mặc Tu Yên cố gắng nặn ra một nụ cười: "Ta bây giờ còn có thể sống sót, đã là trời cao ban ân rồi."
Giờ phút này cũng không phải là lúc để hỏi han những gì mà Mặc Tu Yên đã gặp phải, Hách Tri Nhiễm nhắc nhở: "Phu quân, trước tiên để ta kiểm tra thân thể của tứ ca một chút."
Trong lúc nói chuyện, nàng cũng ở đi tới bên giường.
Nghe được tiếng phu quân kia, Mặc Tu Yên không cần nghĩ cũng biết, nữ tử đang nói chuyện chính là cửu đệ muội của hắn ta.
Thân thể của bản thân bẩn như thế, hắn ta làm sao có thể để cửu đệ muội xem xét giúp được cơ chứ.
Mặc Tu Yên vội vàng nói: "Đệ muội, tứ ca nói cho ngươi."
Dừng một chút, Mặc Tu Yên hữu khí vô lực nói: "Hai chân của ta bị gẫy xương, gân tay bị cắt đứt, những mặt khác vẫn còn tốt."
Mặt khác vẫn còn tốt?
Mức độ gầy yếu của thân thể này, làm sao có thể dùng hai chữ còn tốt để gắn lên được?
Thời gian Hách Tri Nhiễm xuyên tới nơi này đã hơn nửa năm, đã hoàn toàn có thể hiểu được tư tưởng của người cổ đại.
Nhất là đại bát ca cùng đệ muội, lại tồn tại hiềm nghi bị đồn đoán.
Tình trạng hiện giờ của Mặc Tu Yên cũng không đơn giản như những gì mà hắn ta nói, muốn kiểm tra thêm một bước giúp hắn ta, còn cần phải dùng đến các dụng cụ chữa bệnh tân tiến bên trong không gian.
Bởi vậy, Hách Tri Nhiễm cũng không mạnh mẽ yêu cầu kiểm tra giúp Mặc Tu Yên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/chuong-594.html.]
Nàng tính toán chờ sau khi hai huynh đệ bọn họ tán gẫu vài câu xong, nàng sẽ tiêm cho Mặc Tu Yên một mũi an thần, để cho hắn ta lâm vào trạng thái hôn mê rồi mang người tiến vào không gian.
Bất luận là giúp hắn ta kiểm tra thân thể hay là rời đi từ nơi này, Mặc Tu Yên đều phải tiến vào trong không gian.
Mặc Tu Yên thấy cửu đệ muội không có động tác tiến thêm một bước, thần kinh đang căng chặt lúc này mới nơi lỏng một ít.
Hắn ta tự giễu bật cười mấy tiếng, sau đó lập tức nói: "Tứ ca ta hiện giờ đã là một kẻ phế nhân, trong lúc còn sống có thể nhìn thấy người nhà quả thực đã thỏa mãn rồi.
Về phần thân thể của ta, chắc là đại la thần tiên trên trời cũng không thể chữa khỏi."
Mượn ánh sáng của đèn pin trên tay, Hách Tri Nhiễm có thể nhìn ra được, trong mắt của Mặc Tu Yên lộ ra một cỗ thất vọng khiến người ta nhìn vào mà chua xót.
Đổi lại là ai bị người ta nhốt tại nơi tăm tối không một chút ánh sáng này phỏng chừng mỗi ngày đều nghĩ rốt cuộc đến bao giờ cái c.h.ế.t mới có thể giáng lâm.
"Tứ ca, huynh tin tưởng ta, ta nhất định sẽ nghĩ ra cách để chữa khỏi cho huynh."
Nghe được tức phụ nói như vậy, Mặc Cửu Diệp nhịn không được truy vấn: "Nhiễm Nhiễm, nàng thật sự có thể chữa khỏi cho thân thể của tứ ca sao?"
Hắn biết tức phụ y thuật cao siêu, nhưng tình huống hiện giờ của tứ ca cũng không giống với những ca bệnh bình thường.
Chân gãy rồi quả thực có cơ hội để nối lại, đương nhiên, này cũng chỉ là tính xác suất mà thôi.
Tứ ca mất tích nhiều năm, hẳn là vết thương trên chân của hắn ta cũng đã có từ rất lâu, trước tiên không nói tới việc bị thương có nghiêm trọng hay không, liền nói đầu năm nay, hắn cũng chưa từng nghe nói ai có thể chữa khỏi được.
Còn có gân tay của tứ ca bị cắt đứt, điểm này ở trong nhận thức của Mặc Cửu Diệp, cũng là loại không thể nào chữa khỏi được.
Không phải hắn không tin y thuật của nàng, chỉ là tứ ca đang bị thương rất nghiêm trọng, bây giờ tứ ca còn sống đã là may mắn lắm rồi. Mặc Cửu Diệp cũng đã nghĩ đến chuyện sau này rồi, nếu như có thể dẫn tứ ca về nhà, thì hắn bằng lòng nuôi tứ ca cả đời, chỉ cần tứ ca còn sống thôi.