Lưu đày thần y mang theo không gian chạy nạn - Chương 576
Cập nhật lúc: 2024-08-30 09:41:31
Lượt xem: 134
Mặc Cửu Diệp kéo Hách Tri Nhiễm nhảy lên một cái cây to lớn, nhẹ nhàng giải thích với nàng: "Người ở biên cương phía Nam hành động rất cẩn thận, khi xảy ra chiến tranh, để ngăn gián điệp lẻn vào, bọn họ sẽ cử trọng binh canh gác ở cổng vào.
Hách Tri Nhiễm từ không gian lấy ra kính viễn vọng, nhìn quanh cổng vào của biên giới phía Nam.
Quả nhiên, đúng như Mặc Cửu Diệp nói, bọn họ có thể nhìn thấy vài tên cầm vũ khí trong tay đang đi tuần tra qua lại bên ngoài cổng ra vào.
Mà ở chỗ này mắt thường cũng có thể nhìn thấy, nhìn chỗ xa hơn một chút, nơi đó có khoảng hàng ngàn binh sĩ, không những thế còn có đội ngũ khoảng năm mươi người, mỗi người đang dắt theo một con chó.
Bề ngoài của những con ch.ó đó giống với chó săn ở kiếp trước, nhìn bề ngoài không lớn lắm nhưng vô cùng hung dữ.
Với sự canh gác nghiêm ngặt như vậy, nếu bọn họ phải trải qua một phen khó khăn thì mới có thể thuận lợi tiến vào biên giới phía Nam được.
Chẳng trách Mặc Cửu Diệp đã sớm đề nghị buổi tối lặng lẽ tìm cách lẻn vào.
Nam Cương phòng thủ nghiêm ngặt như vậy, ban ngày ban mặt muốn tiến vào từ nơi này, cho dù Mặc Cửu Diệp có bản lĩnh cao cường tới đâu, chỉ sợ cũng không làm được.
Nhất là mấy con quân khuyển kia, nhìn qua liền biết là dáng vẻ có tố chất được huấn luyện.
Hơn nữa cảm quan của cẩu tử vô cùng linh hoạt và mẫn cảm, chỉ cần thoáng có thanh âm của con người đều sẽ bị bọn chúng bắt được.
Nàng cùng Mặc Cửu Diệp hai người sống sờ sờ đi vào thành, cho dù có sử dụng khinh công cũng không dám cam đoan không tạo ra một chút động tĩnh nào được.
Mặc Cửu Diệp vừa rồi cũng nhận lấy kính viễn vọng xem xét tình huống ở lối vào, vấn đề mà hắn lo lắng lúc này cũng giống với Hách Tri Nhiễm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/chuong-576.html.]
Bởi vì những con quân khuyển này hai người ai cũng không dám mạo muội đề xuất đột nhập vào Nam Cương, đều đang tận lực suy nghĩ đối sách.
Hách Tri Nhiễm cảm giác có một số kế bất khả thi, liền muốn lấy l.ự.u đ.ạ.n từ trong không gian ra, ném mạnh về phía cổng vào của Nam Cương, bất kể có thể nổ c.h.ế.t bao nhiêu người, bọn họ có thể nhân lúc loạn lạc mà trà trộn vào.
Kết quả ý thức của nàng vừa mới đi vào phòng y tế, còn chưa kịp đụng tới l.ự.u đ.ạ.n đã bị một phen theo tác bậc thần của Cơm Nắm làm cho kinh ngạc đến mức ngây ngẩn cả người.
Có lẽ là tiểu tử kia quá nhàm chán, thế mà lại chạy vào phòng y tế của nàng.
Chẳng những như vậy, trong lòng của nó còn đang ôm một cái chậu nhỏ bình thường dùng để uống sữa, đi qua đi lại tìm kiếm ở trong phòng y tế.
Hách Tri Nhiễm đoán, tiểu tử kia phỏng chừng là muốn uống sữa bột, trước kia nàng đều pha sữa cho nó ở trong phòng y tế, nó liền nghĩ đi vào đây có thể tìm được sữa để uống.
Có điều, việc mà nàng quan tâm lúc này cũng không phải là Cơm Nắm rất thông minh, mà là nàng nhớ ra bản lĩnh của tiểu gia hỏa kia.
Lúc còn ở nhà, Cơm Nắm có thể thao túng mấy con thỏ kia, ở trong không gian còn có thể lập quy củ cho mấy con dê con cừu.
Chỉ là không biết, quân khuyển được trải qua huấn luyện đặc thù có chịu sự khống chế của Cơm Nắm hay không.
Mặc kệ như thế nào, nếu Cơm Nắm có thể khống chế được những con quân khuyển kia, có thể sẽ tốt hơn với việc nàng dùng l.ự.u đ.ạ.n để cho nổ lối vào nhiều.
Có được ý tưởng này, Hách Tri nhiễm liền mang Cơm Nắm ra khỏi không gian.
Tiểu tử kia thấy hoàn cảnh bỗng nhiên thay đổi, dường như có chút sợ hãi, có điều chẳng mấy chốc tâm hồn nhỏ chịu tổn thương của nó đã được hương vị quen thuộc kia trấn an lại.