Lưu đày thần y mang theo không gian chạy nạn - Chương 557
Cập nhật lúc: 2024-08-29 20:44:41
Lượt xem: 186
Vừa lúc ta chuẩn bị rời đi, lại phát hiện có người từ sơn trang đi ra, ta đoán trong sơn trang này có thể có một lối đi bí mật, nếu không tại sao ta nán lại ở đó lâu như vậy, vẫn không thấy ai?
Vì thế, ta cẩn thận đi theo người kia, hẳn người nọ ra ngoài mua đồ, hắn ta đi chợ mua một ít gạo thóc liền quay về.
Ta lại theo hắn ta tiến vào sơn trang, có lẽ người nọ đã sớm phát hiện sự hiện diện của ta, sau khi về sơn trang, hắn cố tình đi đường vòng, cuối cùng dừng lại ở một ngõ ngách.
Người nọ ra tay dùng cổ, may mắn ta tránh nhanh, mới không bị trúng chiêu, sau đó người nọ lại hướng về ta ném mấy trùng cổ nhưng đều bị ta tránh được, có lẽ hắn ta thấy rằng mình không phải là đối thủ của ta, nên đã rải một nắm phấn độc rồi bỏ trốn khỏi hiện trường.
Ta đã từng ăn khổ một lần, nên khi nhìn thấy phấn độc liền vô thức che miệng mũi lại, người nọ nhân cơ hội này nhanh chóng tẩu thoát.
Ta đuổi theo hắn suốt ba ngày, đến khi đuổi tới ranh giới Đại Thuận mới bắt được người.
Trải qua thẩm vấn mới biết, tiên sinh Tư Manh đã sáu năm không trở về, những người dưỡng cổ nương nhờ tiên sinh Tư Manh cũng lần lượt rời đi, hiện tại trong sơn trang chỉ còn lại một số người dưỡng cổ đóng giữ."
"Nói như vậy, sơn trang Tư Manh quả thật có một nơi tựa như mật thất." Mặc Trọng Viễn trầm giọng nói.
"Đúng là như vậy, ta từ người nọ biết được, lối vào mật thất sơn trang Tư Manh nằm dưới một cái giếng cạn, nơi đó rất bí ẩn, khó trách ta tìm lâu như vậy đều không phát hiện được gì.
Nếu không phải suy xét đến việc ta không về kịp ăn tết sẽ làm người nhà lo lắng, ta nhất định sẽ tra xét một phen." Mặc Vân Phong nhàn nhạt nói: "Hiện tại cả nhà đã biết ta bình an, ta dự định sau Tết lại điều tra."
Mặc Sơ Hàn là người dễ xúc động nhất trong các huynh đệ, hắn ta đứng dậy, nắm tay hung hăng đập xuống bàn.
"Hiện tại ta liền xuất phát đến Tân Nam Cương, nhất định phải lật tung sơn trang Tư Manh." Nói xong, Mặc Sơ Hàn xoay người định bước ra ngoài, đã bị Mặc lão phu nhân trầm giọng ngăn lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/chuong-557.html.]
"Sơ Hàn con ngồi xuống đi, mọi chuyện còn chưa rõ ràng, con đi thì làm được gì?
Hơn nữa, người trong sơn trang Tư Manh đều giỏi cổ thuật, con đi đến đó có thể đảm bảo mình sẽ không bị trúng chiêu nữa không?
Tới lúc đó, đừng nói là tìm tung tích của đại ca, nhị ca con, cả nhà đã phải tìm cách đi cứu con."
Nghe được mẫu thân nói, Mặc Sơ Hàn tức khắc đã mất đi khí thế, hắn ta không cam lòng ngồi xuống.
"Nương, vậy người nghĩ chúng ta nên làm gì? Vất vả lắm mới tìm ra manh mối, không thể cứ như vậy bỏ cuộc được?"
Mặc lão phu nhân nhìn quanh một vòng, , cuối cùng tầm mắt rơi vào trên người Hách Tri Nhiễm.
Bà đã sớm phát hiện ra tức phụ của Cửu Nhi so với các con của bà thông minh hơn rất nhiều, tại lúc này đây, cần phải nghe chút ý kiến của nàng.
"Hách thị, con nghĩ sao về chuyện này?"
Từ khi nghe chuyện của Tam ca, Hách Tri Nhiễm vẫn luôn suy tư.
Nghe bà bà hỏi, nàng cũng không vội bày tỏ ý kiến, mà tiếp tục hỏi Mặc Vân Phong.
"Tam ca, người bị ngươi bắt có nói sự thật về những người ở trong sơn trang không? Hơn nữa, hắn ta có biết tung tích của tiên sinh Tư Manh không?”
"Những vấn đề này ta đã hỏi hết rồi, tính cả hắn thì có sáu người đang ở sơn trang, còn về tung tích của tiên sinh Tư Manh, hắn ta nói những người ở tầng cấp như hắn hoàn toàn không thể tiếp xúc được.