"Thật là khéo mồm khéo miệng!" Thẩm Lương Dung rống lên: "Ta sắp bước chân cửa Ung Vương phủ , cuộc sống chỉ hơn ngươi, cần gì vu oan hãm hại để trả thù ngươi? Ngươi khỏi đ.á.n.h giá quá cao đấy! Tại gì Tam , mà cứ nhắm ngươi? Hơn nữa, tự tổn thương như , lỡ để sẹo, Vương gia thấy mà thích ? Ta thể chuyện ngu ngốc như thế!"
"Ngươi, ngươi hại , còn ngụy biện như , chẳng là vì ghen ghét thấy sống ? Được, lắm, sánh bằng ngươi? Đâu dám so bì với ngươi? Ta cạo đầu ni cô đây, bạn với thanh đăng cổ phật cả đời , ngươi lòng ?"
Thẩm Lương Dung lớn, loạn dậy định tìm kéo cắt tóc.
Nghĩ đến những tao ngộ bi t.h.ả.m đó của , nàng thực sự đến thương tâm tột cùng.
Mí mắt Thẩm lão phu nhân giật một cái, đột nhiên nhận vấn đề.
Dung nha đầu sắp là Trắc phi của Ung Vương, chừng tương lai sẽ là phi tần nương nương, thậm chí còn tiến xa hơn nữa. Ý kiến của nó tự nhiên quan trọng hơn nhiều so với con bạch nhãn lang Thẩm Lương Vi .
Trong lòng định chủ ý, Thẩm lão phu nhân còn quan tâm ai đúng ai sai, đương nhiên dù thế nào thì Thẩm Lương Dung cũng là đúng.
"Dung nha đầu lý, nào ai ngốc đến mức tự tay với chính ? Vi nha đầu, ngươi đừng ngụy biện nữa, còn mau nhận tội! Nếu , đừng trách dạy dỗ ngươi cho đàng hoàng. Người của ngươi nếu dạy con, thì thể thiếu phần tổ mẫu nhọc lòng ! Dù cũng nuôi nấng ngươi bao nhiêu năm nay, nỡ một cô nương như ngươi cứ thế mà hỏng ."
Nói dối mà còn hùng hồn hơn cả thật...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-353-noi-doi-con-hung-hon-hon-ca-noi-that.html.]
Đối với kết quả , Thẩm Lương Vi chẳng hề ngạc nhiên chút nào.
Vị tổ mẫu của nàng là chỉ đến lợi ích, kiếp về nàng đều thấu, huống chi là kiếp .
"Có lý ở lời , mà là ở hành động. Không con , con sẽ nhận. Đại tỷ tỷ hãm hại con như , chẳng qua là vì ghen ghét, cam lòng mà thôi. Tam gì đáng để tỷ ghen ghét ? Tỷ tự nhiên chẳng cần hại . Tính tình Đại tỷ tỷ giờ đây trở nên cố chấp ương ngạnh quá mức, đợi khi qua cửa sửa đổi thôi, bằng , lỡ ngày nào đó gây họa lớn, hưởng phúc bao lâu còn khó lắm."
"Câm mồm! Ngươi còn dám ăn hàm hồ!" Thẩm lão phu nhân giận mắng: "Ngươi cứ mong ngóng nó như ? Nó thì ngươi gì ? Đều là một nhà, cùng vinh cùng nhục, đạo lý đơn giản như ngươi cũng hiểu?"
"Vi nha đầu, ngươi quá thất vọng ! Hôm nay nếu dạy dỗ ngươi một trận trò thì thật thể chấp nhận ! Người ——"
"Lão phu nhân xác định cưỡng ép con nhận tội ?" Thẩm Lương Vi chậm rãi dậy, đưa mắt hiệu cho Cố ma ma.
Cố ma ma lập tức lặng lẽ lui ngoài, chỉ một lát , dẫn theo Hỷ ma ma cùng những khác . Bốn v.ú già và hai tỳ nữ phía Thẩm Lương Vi, tạo thành thế trận hổ rình mồi.
Thẩm lão phu nhân và : "..."
Thẩm lão phu nhân giận tím mặt, định mở miệng chất vấn, Thẩm Lương Vi : "Ý của Lão phu nhân con thực sự dám nhận, cho nên đành mang thêm vài để trấn an tinh thần, mong Lão phu nhân thông cảm. Đã con và Đại tỷ tỷ ai cũng cho là đúng, ai thuyết phục ai, chi bằng báo quan . Con tin rằng các quan viên Đại Tần đều là tuân thủ pháp luật, việc công bằng, giao cho quan phủ xử lý là công bằng nhất, Đại tỷ tỷ thấy thế nào?"
"Không !" Thẩm nhị phu nhân đột ngột dậy, tức hộc máu: "Ngươi, ngươi rắp tâm gì !"
Ánh Trăng Dẫn Lối