Thẩm nhị phu nhân đột nhiên mở to hai mắt, trong lòng chợt lạnh.
Bà ... bà cũng nữa...
Khi còn đương gia, bà phong quang uy phong lẫm liệt, tự nhiên chèn ép trừng phạt ít . mà, bà nào nhớ hết ?
Trong mắt bà , đám nô tài đê tiện hạ đẳng đó nào đáng để bà ghi lòng tạc ? Phạt thì phạt thôi, ?
Nói như thì thật đúng là... thật là khả năng...
Nếu thì giải thích việc tìm sống tìm c.h.ế.t cũng thấy tên xa phu ?
Hắn nhất định sớm dự mưu, khi hại con gái bà liền bỏ trốn mất dạng...
Thẩm nhị phu nhân bi thương từ trong tâm can dâng lên, càng nghĩ càng bi phẫn hối hận đến mức thổ huyết.
Bà áy náy muôn phần về phía Thẩm Lương Dung, nước mắt rơi như mưa, lẩm bẩm : "Là nương , là nương , tất cả đều là của nương, ô ô ô ô..."
Báo ứng a! Đây chính là báo ứng!
Ánh Trăng Dẫn Lối
tại báo ứng lên bà , mà báo ứng lên con gái bà chứ?
Không... chỉ con gái, mà còn cả con trai nữa.
Nếu thì giải thích việc Khải nhi một cửa, kết quả ngã từ núi cao xuống? Nhất định là do tên xa phu đó!
Nhất định là tên xa phu đó hại Dung nhi , đó lấy cớ Dung nhi để lừa Khải nhi ngoài, hại luôn cả Khải nhi, cuối cùng thì bỏ trốn.
Như thì chuyện đều hợp lý ...
Thẩm nhị phu nhân càng càng thương tâm!
Thẩm Lương Dung rũ mắt gì, chỉ lặng lẽ rơi lệ, cũng ý định giải thích.
Nương cho là như cũng , ít nhất bà sẽ cảm thấy áy náy với ...
"Ngươi cái đồ chổi! Đồ ác phụ! Cả hai đứa nhỏ đều ngươi liên lụy!" Thẩm lão phu nhân sắc mặt đại biến, hiển nhiên cũng nghĩ đến Thẩm Hoằng Khải, bà vớ lấy chung bên cạnh ném thẳng Thẩm nhị phu nhân.
Nước hắt ướt đẫm cả Thẩm nhị phu nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-341-day-la-bao-ung-a.html.]
Thẩm nhị phu nhân đau điếng nhưng dám phản kháng, chỉ .
Đến đây, chuyện dường như ngã ngũ.
Thẩm lão phu nhân thở dài, mệt mỏi nhắm mắt .
Tên xa phu tuyệt đối thể buông tha dễ dàng như , với lão đại, nhất định tìm , nhất định tìm cho .
Phải khiến sống bằng c.h.ế.t...
Thẩm lão phu nhân thấy hai con phiền phức nữa, liền đuổi các nàng về.
Trước khi còn sai Thường ma ma cảnh cáo Thẩm Lương Dung một phen, về chuyện xảy ngày hôm đó đối ngoại thế nào, cả nhà cần thiết thống nhất một đường kính.
"Ngươi là tội nhân của Thẩm gia, nếu dám bất chấp tất cả mà ngoài hồ ngôn loạn ngữ, đừng trách khách khí!"
Thẩm Lương Dung rũ mắt "Vâng" một tiếng, sâu trong đáy mắt xẹt qua một tia hung ác và điên cuồng.
Dựa cái gì mà xui xẻo chỉ một nàng gánh chịu?
Về việc xử trí Thẩm Lương Dung thế nào, đó Thẩm lão phu nhân gọi con trai và con dâu tam phòng đến bàn bạc.
Ý của bà là tuyên bố với bên ngoài rằng nàng " bệnh", tiên đưa về thôn trang nghỉ dưỡng, đợi hai năm nữa sẽ tìm một gia đình thường dân ở nơi khác gả thật xa.
Gả thật xa, về cơ bản cũng chẳng khác nào nhà đẻ từ bỏ đứa con gái .
Sau mạnh ai nấy sống, nhất là còn qua nữa.
Rốt cuộc, một khi còn qua thì khó mà chuyện cũ bới móc .
Đây là chuyện của nhị phòng, vợ chồng Thẩm đại lão gia đều lên tiếng.
Như cũng , tìm một gia đình khá giả phúc hậu, nhân khẩu đơn giản mà gả, Thẩm gia âm thầm quan tâm giúp đỡ đôi chút, đoán chừng cuộc sống của nàng cũng sẽ đến nỗi nào.
Thẩm nhị lão gia hiện giờ một lòng một chỉ lo chuyện sinh con đẻ cái, hận thể để hai di nương trẻ trung, thể khỏe mạnh lập tức mang thai, sinh cho ông một đứa con trai khác, còn tâm trí nào mà quản đứa con gái coi như phế bỏ ?
Ông liền gật đầu đồng ý.
Xa phu: Thật là một cái nồi to tướng úp lên đầu, chiêu ai chọc ai chứ ╮(╯▽╰)╭