Lương Duyên Này Là Kế Độc - Chương 307: Chuyện xấu hổ này

Cập nhật lúc: 2025-12-18 12:20:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

"Thám Mai Viên?" Thẩm Lương Vi sững sờ, mở to mắt: "Thám Mai Viên của Trưởng công chúa Di Hòa ?"

 

Tiêu Cảnh Dụ biểu cảm phản ứng của nàng chọc , gật đầu: " !"

 

Thẩm Lương Vi: "..."

 

Tiêu Cảnh Dụ khẽ : "Bổn vương khi cứu nàng thì phát hiện nơi gần Thám Mai Viên nhất, nên tiện thể đưa nàng nghỉ ngơi. Nàng cứ an tâm ở đây nghỉ, sẽ ai ."

 

Thẩm Lương Vi: "..."

 

Được , đây chẳng qua cũng chỉ là một biệt viện ở ngoại ô của Trưởng công chúa Di Hòa thôi, cũng nơi bà thường trú. Chiến Vương điện hạ sai, cứ an tâm ở đây nghỉ ngơi, chắc là... chắc là .

 

Chỉ là, cái giọng điệu tùy tiện, tự nhiên như của Chiến Vương điện hạ vẫn khiến Thẩm Lương Vi cảm giác dở dở .

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Tu hú chiếm tổ mà còn thể chiếm một cách hùng hồn, hợp lý hợp tình đến , đúng là chẳng còn ai bằng.

 

Thế nhưng, nàng chẳng thấy phản cảm chút nào thế ?

 

Tiêu Cảnh Dụ nhẹ, dường như cảm thấy thái độ phản ứng của nàng thú vị, hòa nhã hỏi: "Nàng khát ? Bổn vương tìm chút nước nhé."

 

"Không cần!" Thẩm Lương Vi hoảng sợ, theo bản năng nắm chặt lấy một đoạn tay áo của Tiêu Cảnh Dụ: "Ta... khát, chúng nghỉ một lát ... rời thôi."

 

Hôm nay nàng thực sự dọa sợ, rời khỏi nửa bước.

 

Hơn nữa, nơi rốt cuộc là địa bàn của Trưởng công chúa Di Hòa, Chiến Vương điện hạ gan lớn như ?

 

Tiêu Cảnh Dụ bỏ lỡ sự kinh hoàng thoáng qua trong đáy mắt nàng, trong lòng lập tức dâng lên niềm thương xót.

 

sơ suất, hôm nay nàng gặp chuyện kinh hãi như , rời xa bên cạnh mới là bình thường.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-307-chuyen-xau-ho-nay.html.]

Sự ỷ của nàng đối với khiến kìm âm thầm vui mừng và hưng phấn.

 

Cố gắng thêm chút nữa, nỗ lực thêm chút nữa, sẽ thể thổ lộ với nàng, quang minh chính đại ở bên cạnh nàng ?

 

"Được, , chúng nghỉ thêm một lát bổn vương đưa nàng rời khỏi đây." Tiêu Cảnh Dụ ôn nhu .

 

Thẩm Lương Vi nhẹ nhàng gật đầu, khóe môi nở nụ .

 

Nàng đang định hỏi thế nào phát hiện , thì đột nhiên thấy tiếng bước chân mở cửa từ bên ngoài.

 

Cả hai đều giật hoảng sợ.

 

Nghe tiếng bước chân thì chỉ một , còn cái giọng lả lơi quyến rũ của Trưởng công chúa Di Hòa thì còn là ai?

 

Nghe tiếng đang tới gần, Tiêu Cảnh Dụ quyết đoán ôm ngang Thẩm Lương Vi cùng tấm chăn mỏng, lách trốn tấm bình phong sâu trong màn trướng.

 

"Công chúa! Người hạ quan c.h.ế.t mất thôi!"

 

Cùng với giọng đàn ông mang theo d.ụ.c vọng và ý trầm thấp, tiếng kinh hô kiều mị "A!" của Trưởng công chúa Di Hòa vang lên kèm theo tiếng va chạm như vấp ngã, tiếp đó là những âm thanh ôm hôn của hai bọn họ.

 

Động tác của hai vẻ khá kịch liệt, xen lẫn tiếng thở dốc khanh khách của Trưởng công chúa Di Hòa và tiếng nhẹ tràn ngập d.ụ.c vọng của gã đàn ông, quấn quýt lấy , khí thế ngất trời. Tóm , Thẩm Lương Vi và Tiêu Cảnh Dụ trốn bình phong thấy rõ mồn một.

 

Thậm chí còn thể thấy đôi chân mang giày thêu màu hoa đào cùng tà váy của Trưởng công chúa Di Hòa tấm thảm...

 

Hai ... hình như vấp ngã xuống thảm, nên dứt khoát chẳng thèm lên giường, cứ thế lăn lộn ngay t.h.ả.m luôn.

 

Thẩm Lương Vi lập tức hổ đến mức hai má đỏ bừng, thể mềm nhũn.

 

Chuyện ... chuyện —— quá hổ...

 

Đột nhiên nhớ tới đang Tiêu Cảnh Dụ ôm ngang trong lòng, đầu óc nàng "oanh" một cái như nổ tung, hai má đỏ lựng như tôm luộc, ngượng ngùng đến mức hận thể chui xuống đất.

 

 

Loading...