"Cái gì? Mang thai? Thẩm gia Nhị thiếu gia hình như còn mai mối gì mà nhỉ?"
"Thế chẳng là thứ trưởng t.ử ? Chính thất phu nhân danh chính ngôn thuận cửa tòi một đứa thứ trưởng tử, ha ha ha, chuyện sợ c.h.ế.t !"
"Haizz, khó nhất là từ chối ơn mà, mỹ nhân xinh như , Thẩm Nhị thiếu gia động lòng cũng là lẽ thường thôi."
"Nói cũng , ha ha ha ha!"
Tiếng nhạo chế giễu hi hi ha ha truyền đến, cùng với đủ loại bàn tán, khiến Thẩm Hoằng Khải càng hận thể bóp c.h.ế.t Phỉ Thúy.
Lại kẻ vốn ý kiến, gai mắt với cái danh "tài năng Trạng Nguyên" dự định của , càng tiến lên tủm tỉm chắp tay chúc mừng chúc mừng .
Khiến cũng hùa theo, một đám vây quanh ha hả chúc mừng, tiếng "chúc mừng" ngớt bên tai.
Phỉ Thúy vẻ mặt e thẹn bên cạnh, nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng nhô lên, bộ dạng tiểu tức phụ ngoan hiền.
Thẩm Hoằng Khải bao vây giữa những tiếng hi hi ha ha và làn sóng "chúc mừng chúc mừng!" , chỉ cảm thấy hai bên thái dương giật giật liên hồi, đầu óc choáng váng từng cơn.
Tức hộc máu, thẹn quá hóa giận, thật sự hận thể nhảy dựng lên c.h.ử.i bới!
Ánh Trăng Dẫn Lối
Thẩm Lâu sớm há hốc mồm, trợn tròn mắt sợ đến ngây đó.
Quản gia Thẩm gia cũng thầm kêu khổ, thầm nghĩ chuyện gọi là cái gì chứ, náo loạn thế ...
Ông vội vàng dìu Thẩm Hoằng Khải , miễn cưỡng lành một câu "Phải về , các trưởng bối trong phủ đang đợi...", dìu Thẩm Hoằng Khải tìm xe ngựa.
Phỉ Thúy e thẹn vội vàng đuổi theo.
Sau lưng là đủ loại tiếng hi hi ha ha, tiếng bàn tán của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-278-nhu-nhuoc-dang-thuong.html.]
Lên xe ngựa, Thẩm Hoằng Khải mới thở phào nhẹ nhõm.
Cảm giác hổ tủi nhục nhục nhã ập đến như thủy triều, túm chặt cổ Phỉ Thúy, bộ mặt dữ tợn nghiến răng nghiến lợi: "Giỏi, giỏi cho con tiện tì nhà ngươi! Ngươi đây là cố ý ? Tiện tì, ngươi dám tự ý mang thai, ai cho ngươi cái gan đó? Hả? Ai cho phép ngươi như !"
Phỉ Thúy kinh hãi mở to mắt, mặt đỏ bừng trắng bệch, liều mạng giãy giụa.
Thẩm Lâu sợ đến run b.ắ.n cả tim gan, cuống quýt khuyên can Thẩm Hoằng Khải, kéo tay run rẩy : "Nhị thiếu gia ngài bình tĩnh, bình tĩnh a, chuyện lỡ như gây án mạng thì, thì to chuyện lắm a!"
Thẩm Hoằng Khải thu tay , hung tợn : "Đã gây án mạng , còn cái gì mà !"
Phỉ Thúy ho sặc sụa liên hồi, tay run rẩy xoa cổ thở hổn hển từng .
"Nhị thiếu gia, thật cố ý, hu hu hu..." Phỉ Thúy tính , sớm chuẩn sẵn bài bản, giờ phút thể thiếu màn lóc kể lể t.h.ả.m thiết.
Vì Nhị phu nhân thích nàng , nàng thời gian đó nơm nớp lo sợ, kết quả chính cũng mang thai.
Đến khi phát hiện thì m.a.n.g t.h.a.i hơn hai tháng .
Nàng nỡ bỏ đứa bé .
Rốt cuộc, nàng yêu Nhị thiếu gia như như , mơ cũng m.a.n.g t.h.a.i con của Nhị thiếu gia.
Ông trời thế mà ban cho nàng một đứa con, nàng vui mừng khôn xiết, nỡ bỏ ?
Cứ thế do dự ngày qua ngày khác, hơn nữa càng nỡ phiền Nhị thiếu gia khổ , vì thế cứ lữa mãi, liền kéo dài đến tận bây giờ...
Vừa chuyện bày tỏ tình ý của , hồi tưởng thời gian ngọt ngào của hai , Phỉ Thúy diễn vai nhu nhược đáng thương, hoa lê dính hạt mưa, quả thực là si tình đa tình, thế mà cho Thẩm Hoằng Khải mềm lòng vài phần.
Rốt cuộc... yêu thích si tình như , cũng là một chuyện đáng tự hào ?