Thôi, thích vợ , xưa nay vẫn thế, so đo với bà gì?
Thẩm đại lão gia cố gắng hồi tưởng chuyện xưa, nỗ lực thuyết phục bản ...
Thẩm đại lão gia trở về Xuân Đằng Viện, Thẩm đại phu nhân vẫn về, nhưng Thẩm Hoằng Tuân và Thẩm Lương Vi đều ở đó.
Hai em đang chuyện gì mà vui vẻ, từ trong sân Thẩm đại lão gia thấy tiếng của hai .
Lòng ông buông lỏng, bỗng nhiên thư thái hơn vài phần, mặt lộ nụ .
Thẩm đại lão gia nhà, mắt Thẩm Lương Vi sáng lên, dậy chạy về phía ông, khoác tay ông thiết kéo ông xuống: "Cha mau xuống, Hải Đường, mau châm cho cha, cha đường xa nhất định mệt lắm ."
Thẩm đại lão gia ha hả, trong lòng ấm áp, với Thẩm Lương Vi: "Vi Nhi của cha thật sự trưởng thành !"
Thẩm Hoằng Tuân cũng sớm dậy thỉnh an cha, : "Chứ còn gì nữa, Vi Nhi giờ hiểu chuyện lắm, còn trẻ con như nữa , cha về là ngay."
Thẩm Lương Vi trong lòng áy náy vui sướng, tự tay dâng chén cho cha, đôi mắt sáng lấp lánh, ngâm ngâm : "Tam ca ca sai, con giờ hiểu chuyện lắm , cha yên tâm, con nhất định sẽ hiếu thuận với cha và thật !"
"Tốt, !" Thẩm đại lão gia ha ha, vô cùng sảng khoái.
Không khí trong Xuân Đằng Viện mới cảm giác gia đình, mới giống một mái nhà...
Hai em Thẩm Lương Vi tò mò về thủ đô nước Ung Hồ nơi cha đến, nhịn hỏi thăm. Thẩm đại lão gia liền kể cho họ những chuyện thú vị đường .
Hai em say sưa. Ngay cả Thẩm Hoằng Tuân đủ thứ thi thư cũng ngoại lệ.
Đang chuyện thì Thẩm đại phu nhân cũng về, thể thiếu một phen náo nhiệt nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-225-tham-dai-phu-nhan-co-chut-xau-ho-cung-co-chut-vui-mung.html.]
Thẩm đại phu nhân xót chồng, ông nghỉ ngơi sớm, về bao lâu liền dặn dò xuống bảo phòng bếp nhỏ bắt đầu chuẩn cơm tối.
Canh gà ác hầm nấm báo mưa, cá quế hấp, tôm to kho tàu, thịt xào ớt xanh, đậu phụ nấu thịt, thêm mướp hương xào, đậu que, rau chân vịt trộn, mấy món bưng lên sớm hơn nửa canh giờ so với ngày thường.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Lại sai ninh thêm canh xương heo cá diếc, tối chồng nếu đói còn thể nấu chút mì sợi.
Bữa tối hôm nay, Thẩm Hoằng Tuân và Thẩm Lương Vi dứt khoát ở ăn cùng cha .
Bốn vui vẻ dùng xong bữa tối, lâu Thẩm Hoằng Tuân, Thẩm Lương Vi liền cáo lui để phiền cha nghỉ ngơi.
Vợ chồng Thẩm đại lão gia tâm sự một hồi, Thẩm đại phu nhân liền giục Thẩm đại lão gia nghỉ, : "Ông nghỉ ngơi một canh giờ rưỡi , đến lúc đó sẽ gọi ông dậy, yên tâm, lỡ việc ông tấu sớ . Giờ buồn ngủ thế , lấy tinh thần mà !"
Thẩm đại lão gia ha ha, "Phu nhân , chợp mắt một lát ."
Lặn lội đường xa, phong trần mệt mỏi, về đến nhà tinh thần đột nhiên thả lỏng, bao nhiêu mệt mỏi ập đến như thủy triều, gần như nhấn chìm , quả thực buồn ngủ rũ rượi.
Thẩm đại lão gia về phòng ngủ, Thẩm đại phu nhân liền gọi Hải Đường, Xuân Lan đến hỏi chuyện.
Nghe chồng về phủ hai em trai " thiết" kéo đến mặt Lão phu nhân, còn ở chỗ Lão phu nhân nửa ngày, Thẩm đại phu nhân liền lạnh.
Quả nhiên là thế.
Thẩm đại phu nhân chút hổ, cũng chút vui mừng.
Thực , bà cũng nghĩ tới, bà xưa nay mấy để tâm đến những chuyện .
Vẫn là con gái bảo bối nhắc nhở bà, bảo bà khỏi thành sớm, gặp chồng khi ông về phủ, kể cho ông những chuyện xảy trong nhà thời gian qua, để ông nắm rõ tình hình.