Lương Duyên Này Là Kế Độc - Chương 223: Ông cảm thấy rất tốt!

Cập nhật lúc: 2025-12-17 14:25:36
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vi Nhi chỗ nào giống trúng tà? Vi Nhi hiện giờ như , ông cảm thấy là đằng khác.

 

Nội tâm Thẩm đại lão gia phức tạp, tuy ngoài mặt trông bình tĩnh, nhưng đó là do ông cố gắng hết sức để tỏ bình tĩnh.

 

Ông thầm nhủ với bản , đây là , cha mất sớm, một chống đỡ gia đình, ngậm đắng nuốt cay nuôi em ông khôn lớn vất vả... điều cũng thể khiến ông cảm thấy dễ chịu hơn chút nào.

 

Vợ ông là thế nào ông rõ, ngược , ông là thế nào... ông bỗng nhận bao giờ thấu.

 

"Mẹ đừng , cái nhà mà, ngài cứ việc hưởng phúc là , chuyện khác con trai sẽ xử lý." Thẩm đại lão gia ậm ừ gượng một câu như .

 

Câu khiến Thẩm lão phu nhân tím mặt vì giận, cơn giận càng bốc cao quát lớn: "Con bớt giở cái giọng đó với ! Sao hả? Không tin ? Ta còn thể vu oan cho Dung thị chắc? Con , con xử lý Dung thị thế nào!"

 

Thẩm đại lão gia với bộ mặt dữ tợn, thần sắc hung ác, nhất thời sững sờ tại chỗ, chút phản ứng kịp.

 

Trong khoảnh khắc ông chút hoảng hốt, đây thật sự là ông ...

 

Thấy phản ứng của ông, Thẩm lão phu nhân chột , ngay đó lấy khăn che mặt lóc ầm ĩ: "Con coi con là cái gì? Con thế mà tin ? Con nhất định chọc tức c.h.ế.t mới lòng ? Con mụ độc ác xưa nay hợp với , thấy con nhà là gây sóng gió, con thế mà tin , uổng công còn ngày mong đêm ngóng con sớm ngày trở về chủ cho , rốt cuộc là nghĩ sai , ngờ con trai sớm cùng lòng với nữa ..."

 

Thẩm đại lão gia phiền não tột độ, buột miệng : "Hay là phân gia ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-223-ong-cam-thay-rat-tot.html.]

 

"Cái gì?" Thẩm lão phu nhân nhất thời quên cả , dám tin trừng mắt Thẩm đại lão gia: "Con cái gì? Con, con nữa xem."

 

Thẩm đại lão gia hít sâu một , cảm thấy giờ phút vô cùng bình tĩnh: "Mẹ, con trai để chịu ấm ức, thoải mái, chi bằng tách ở riêng . Mẹ yên tâm, dù tách ở riêng, chữ hiếu con trai con trai tuyệt đối lơ là nửa điểm, hiện giờ thế nào vẫn thế ."

 

"Con, con..."

 

Tuy cha còn thì phân gia, nhưng thực tế ít gia đình cha còn sống vẫn phân gia ở riêng. Chuyện cũng chẳng kinh thế hãi tục gì.

 

Thẩm đại lão gia càng nghĩ càng thấy như , khổ : "Nếu thì, xem ? Hoằng Lâm, Hoằng Tuân, Vi Nhi đều lớn cả , Dung thị cũng lầm gì, chẳng lẽ con trai bỏ vợ ?"

 

Thẩm lão phu nhân hừ một tiếng, bà đương nhiên thể để Thẩm đại lão gia bỏ vợ.

 

Không luyến tiếc con dâu cả, mà là con dâu cả là của Thái Y Viện, bỏ bà đối với Thẩm gia chỉ hại chứ lợi.

 

"Ta là lý lẽ như ?" Thẩm lão phu nhân ít nhiều cũng lời của Thẩm đại lão gia dọa sợ, giọng điệu bất giác mềm xuống ba phần, "Nó quá đáng quá, chỉ bảo con quản giáo , dạy dỗ nó cho cách con dâu nhà họ Thẩm chúng thôi! Bà chồng , từng hưởng phúc của con dâu cả ngày nào! Ta , vợ chồng các con đều tiền đồ, bận rộn, nhị , tam các con lo liệu cái nhà , bầu bạn với , chăm sóc bà già , các con tận hiếu bao nhiêu?"

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

"Nhị phòng, Tam phòng chiếm chút tiện nghi của các con thì ? Các con cả chị dâu mà tính toán chi li với em út như thế? Nó bây giờ càng ngày càng quá đáng, chỉ bản lòng hẹp hòi, còn xúi giục Vi Nhi, con xem, giận!"

 

 

Loading...