Cho dù Vương phi, Hoàng hậu thì ? Chịu uất ức thì nhà đẻ mạnh đến mấy cũng chẳng thể chủ cho nàng.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Bất kể tương lai Ung Vương kế vị, Tề Vương nắm quyền, nhà họ Thẩm chỉ cần dựa bản lĩnh thần t.ử là đủ .
Còn về con gái bảo bối, gả cho một nam nhân môn đăng hộ đối, gia đình đơn giản, nhân phẩm thanh chính, thế mới gọi là thực sự hưởng phúc.
Thẩm đại phu nhân sợ Thẩm Lương Vi dọa sợ, vội vàng dịu dàng hỏi han an ủi, Thẩm Lương Vi đáp .
Một lúc lâu , mới tiếp tục kể tiếp.
Lúc Thẩm đại phu nhân mới hiểu rõ vết thương nàng từ mà .
"Làm gì chuyện trùng hợp thế?" Thẩm đại phu nhân lẩm bẩm: "Vườn Thăm Mai ở ngoại ô kinh thành, thật sự chẳng ai dám tùy tiện b.ắ.n tên, nếu là lỡ tay b.ắ.n nhầm, chuyện khả thi lắm... May mà Đại tiểu thư Lư gia chút bản lĩnh, may mà tình cờ gặp Chiến Vương điện hạ..."
Thẩm đại phu nhân cau mày, "Sẽ là ai? Theo lý mà nếu thực sự ân oán với Thẩm gia chúng , nhắm Thẩm gia thì cũng nên chọn một cô bé như con mới , huống hồ trong xe ngựa đó còn Đại tiểu thư phủ Thái An Bá. Người đó nếu con ở trong xe, lý nào Đại tiểu thư Lư gia cũng ở đó... Ai mà ngông cuồng như ?"
Vì đối phó Thẩm Lương Vi, dù liên lụy đến Đại tiểu thư phủ Thái An Bá cũng quan tâm?
Hay là, kẻ đó thực nhắm Đại tiểu thư Lư gia? Con gái nhà vạ lây?
Điều càng đúng. Thẩm đại phu nhân cảm thấy với vị thế của Thẩm gia trong triều đình hiện nay, ai dám coi thường Thẩm Lương Vi như thế.
Hơn nữa, Đại tiểu thư Lư gia bà cũng qua loa, chẳng qua là một đứa trẻ đáng thương ruột, cha ruột thì hồ đồ, phủ Thái An Bá sớm xuống dốc, ai cố tình gây khó dễ cho cô ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-166-tham-dai-phu-nhan-chan-dong-trong-long.html.]
Cho dù là kế hại cô , thì trong hậu trạch đầy rẫy thủ đoạn, cần thiết dùng phương thức kịch liệt như thế .
Thẩm Lương Vi rũ mắt, bất động thanh sắc suy đoán, hồi lâu mới nhẹ nhàng : "Mẹ, chỉ sợ là Di Hòa trưởng công chúa sai dạy dỗ con, cho con một lời cảnh cáo đấy ạ. Rốt cuộc, Tình Nhu quận chúa chịu thiệt thòi lớn..."
"Bà ?" Thẩm đại phu nhân sững sờ, Thẩm Lương Vi càng khỏi bốc hỏa, lạnh : "Triệu Phương Hoa tự tự chịu, nó còn mặt mũi trách con ?"
Thẩm Lương Vi : "Người là Trưởng công chúa, Quận chúa, phận tôn quý, những việc thể , khác thể phản kháng, phản kháng chính là sai, chuyện gì lạ ? Khi dự tiệc, con vô tình thấy ánh mắt Di Hòa trưởng công chúa con, lúc , lúc con giật , chỉ là nghĩ nhiều. Khổ nỗi Di Hòa trưởng công chúa giữ con , tuy từng khó dễ, chắc vì nể mặt Tuần tỷ tỷ ở đó."
Trong lòng Thẩm đại phu nhân chấn động, nếu thật sự là Di Hòa trưởng công chúa, quả thực sẽ quan tâm liên lụy đến Đại tiểu thư Lư gia .
Chỉ là...
"Con thực sự thấy ánh mắt Di Hòa trưởng công chúa con bình thường?"
Thẩm đại phu nhân vẫn cảm thấy chút dám tin, rốt cuộc, thanh danh của Di Hòa trưởng công chúa vẫn luôn , đối đãi với vô cùng hòa nhã.
"Con thể lừa gạt ? Con sẽ lầm . Huống hồ, Tình Nhu quận chúa dù sai, đó cũng là con gái cưng của bà , tuy rằng là tự tự chịu, nhưng bà thể giận cá c.h.é.m thớt lên con ?"
Thẩm Lương Vi hiểu rõ bộ mặt thật của Di Hòa trưởng công chúa hơn ai hết, nếu mắt cơ hội, đương nhiên nhắc nhở thật kỹ, kẻo lỡ ngày nào đó bà tính kế.
Người đàn bà đó giỏi giả bộ hiền lương, thực tế tâm địa độc ác, g.i.ế.c thấy máu.
Hai câu của Thẩm Lương Vi lay động Thẩm đại phu nhân.