Lương Duyên Này Là Kế Độc - Chương 161: Trách cứ

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:50:46
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nàng ước gì Thẩm lão phu nhân đối xử khắc nghiệt với hơn một chút.

 

Thẩm Lương Vi , đám Xuân Anh tuy đau lòng nhưng cũng tiện thêm gì, đành ấm ức , ai việc nấy.

 

Thẩm Lương Vi nhanh đến Phúc An Viện, Xuân Anh, Hạ Mộc dìu phòng.

 

"Chân con trẹo, thể hành lễ , tổ mẫu sẽ trách con chứ?" Thẩm Lương Vi , tự nhiên xuống.

 

Thẩm lão phu nhân nén cơn giận trong mắt, gật đầu: "Đã thương thì tổ mẫu tự nhiên sẽ trách con. Hôm nay ở vườn Thăm Mai, con cùng đại đường tỷ, tam đường con? Đi thế? Còn nữa, lúc thơ, con thì thôi, đừng khoe mẽ, , tại lấy thơ cũ của Tam ca con lừa ? Thế chẳng bậy !"

 

"May mà Di Hòa trưởng công chúa rộng lượng so đo, nếu , con hỏng buổi tiệc ngắm hoa của như thế, Trưởng công chúa mà trách tội xuống, con gánh nổi ?"

 

Dù Thẩm Lương Vi chuẩn tâm lý từ khi đến, dù còn chút hy vọng nào tổ mẫu ngoài mặt hiền từ nhưng trong lòng toan tính ngay từ lúc trọng sinh.

 

khi thấy bà như , nàng thương mà bà chỉ liếc qua một cái lạnh nhạt, một lời hỏi han, mở miệng là chất vấn dạy dỗ tới tấp, Thẩm Lương Vi vẫn cảm thấy lạnh lòng.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

"Tổ mẫu, chuyện thơ, Di Hòa trưởng công chúa cũng gì, huống hồ cũng quy định nào bắt buộc tự thơ tại chỗ mà, con sai chỗ nào chứ? Di Hòa trưởng công chúa hẹp hòi đến mức trách tội vì chuyện , tổ mẫu lo xa quá !"

 

"Lo xa?" Thẩm lão phu nhân tức quá hóa , "Nếu thế, đại đường tỷ, tam đường con cũng sẽ giận cá c.h.é.m thớt trêu chọc chế giễu. Con thì khôn lanh đấy, tự gây họa trốn biệt tăm, hại lây chị em trong nhà! Vi Nhi, con thật sự tổ mẫu quá thất vọng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-161-trach-cu.html.]

 

Thẩm Lương Vi chút dám tin Thẩm lão phu nhân.

 

Nàng nghĩ đến nhiều lý do, nhưng vạn ngờ tới sẽ là như thế .

 

Phải , Thẩm Lương Dung, Thẩm Lương Nguyệt hai kẻ hổ , ở vườn Thăm Mai nịnh bợ các quý nữ trêu chọc, chật vật về, thể cáo trạng chứ?

 

Lão phu nhân đổ ập tội lên đầu nàng, Thẩm Lương Vi đời nào chịu nhận cái nồi , tự nhiên cũng chẳng cần khách sáo nữa.

 

"Lời là Đại tỷ tỷ, Tam với tổ mẫu ?" Thẩm Lương Vi lạnh: "Tổ mẫu thế mà tin sái cổ! Thẩm gia chúng tuy là dòng dõi thư hương, cha trưởng con tuy tiền đồ, gây dựng chút danh tiếng ở kinh thành, nhưng so với gia đình huân quý tông thất rốt cuộc vẫn khác biệt. Nhà huân quý xưa nay tự cao tự đại, đối đãi với khác ngạo mạn, mấy triều thần lọt mắt họ?"

 

"Đại tỷ tỷ, Tam cứ nhất quyết chen vòng tròn của các quý nữ huân quý tông thất, xa lánh trêu chọc thì trách ai?"

 

"Tổ mẫu con vì tránh họa mà trốn thật xa, sự thật như thế. Chỉ là con khinh thường việc nịnh nọt lấy lòng những kẻ đó mà thôi! Nghĩ đến Thẩm gia dòng dõi thư hương, cha trưởng con thẳng lưng, sống đường đường chính chính bằng bản lĩnh thật sự, lòng vô tư trời đất rộng mở, cớ con khúm núm nịnh bợ khác?"

 

"Con, con cái gì?" Những lời vô tình chọc trúng chỗ đau của Thẩm lão phu nhân, bà thẹn quá hóa giận điên tiết, "Nịnh nọt? Nịnh bợ? Hừ, thấy con thật sự con dạy hư ! Đối với chị em trong nhà, con khắc nghiệt như ?"

 

"Xem con chấp mê bất ngộ đến cùng , uổng công nuôi nấng thương yêu con bấy lâu nay, ai ngờ tâm địa con lạnh lùng cứng rắn như thế, đối với chị em trong nhà chút tình cảm nào," Thẩm lão phu nhân đau lòng tột độ.

 

 

Loading...