"Ngươi!"
"Lâm tỷ tỷ quan tâm khác thì thôi, tại lạnh lùng như ? Lời tràn đầy sự chế giễu? Tổ mẫu , con gái nhà lành đều tấm lòng lương thiện mềm mỏng, thông cảm cho khác, đối xử hòa nhã. Ta vốn còn ngưỡng mộ Lâm tỷ tỷ, ngờ..."
Lư Tú Tuần khẩy, phụ họa: "Thẩm sai chút nào! Đã cùng ngoài chơi, tự nhiên hòa thuận vui vẻ mới , thấy khác gặp rắc rối giúp đỡ thì thôi, còn bên cạnh bỏ đá xuống giếng, loại nhân phẩm - thứ cho thẳng, như chẳng chút nhân phẩm nào đáng . Ai dám bảo đảm việc bao giờ sai sót, sơ hở chứ? Đổi vị trí suy nghĩ một chút, khác đối xử với như , sẽ nghĩ thế nào? Hà tất thế!"
Sắc mặt ẩn ẩn đều chút , nhất thời đều lên tiếng.
Mấy hùa theo Lâm Nhụy ồn ào nhất lúc nãy càng cảm thấy hổ, đành cố vẻ chuyện gì, liên quan đến .
Ánh Trăng Dẫn Lối
Lâm Nhụy tức đến đỏ mặt tía tai, thẹn quá hóa giận quát: "Bọn họ tự sai thì trách ai? Ai cũng đang yên lành, cứ là tiểu thư nhà họ Thẩm các gây chuyện , Thẩm vẫn là nên tìm nguyên nhân từ nhà thì hơn! Ngươi còn khéo mồm khéo miệng trách !"
Thẩm Lương Vi bước tới gần nàng hai bước, khuôn mặt xinh trầm xuống, ánh mắt sắc bén: "Cái gì gọi là nguyên nhân từ nhà ? Vậy còn thì ? Quận chúa còn đặc biệt gọi chuyện đấy, thể thấy đối với thiết, chẳng lẽ gì ? Đại đường tỷ thơ hoa mai tuy lọt top ba, nhưng 'Trời sinh ngọc sắc bồ đề phiến, tuyết phủ rừng thưa trăng rọi tường' Di Hòa trưởng công chúa cũng chính miệng khen , chỗ nào bằng tỷ? Lâm tỷ tỷ vơ đũa cả nắm như , lý lẽ, thật sự phục."
Lư Tú Tuần cũng cau mày : "Lâm cô nương, động một chút là lôi chuyện gia môn , thói quen lắm . Chúng mới bao nhiêu tuổi mà đòi bình phẩm chuyện gia môn? Nói chỉ sợ trò cho thiên hạ!"
Lâm Nhụy đuối lý, "Cười nhạo bọn họ chỉ , các ngươi cứ bám riết lấy gì?"
Lời thốt , khí như đông cứng , sắc mặt đều đổi, Lâm Nhụy với ánh mắt khác lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-145-khong-phai-co-nuong-tot-tac-gia-y-y-lan-he.html.]
Rốt cuộc thói nhạo, giễu cợt thì cơ bản ai cũng phần.
Con thường a dua theo đông, thấy khác gặp chuyện thì mấy ai thích xem? Dù , trò đó miễn là thì .
Lời khỏi miệng Lâm Nhụy liền nhận lỡ lời, mặt đỏ bừng trắng bệch trông thật đặc sắc, hổ và bực bội đến mức hận thể chui xuống đất.
Thẩm Lương Vi: "Lâm tỷ tỷ gì ? Chia rẽ cũng kiểu chia rẽ như thế chứ."
Lâm Nhụy: "..."
Lúc , chỉ thấy Lư Tú Yến - con gái do kế của Lư Tú Tuần sinh ho khan một tiếng, giảng hòa: "Thẩm Nhị tiểu thư và tỷ tỷ kẻ tung hứng, thật buông tha cho khác. Lâm tỷ tỷ ý đó , tỷ chỉ đùa một chút thôi, Thẩm Nhị tiểu thư hà tất coi là thật?"
Thẩm Lương Vi còn đang lo lắng chuyện của Tình Nhu quận chúa, cũng gây thêm rắc rối, lỡ khéo dính líu đến chuyện khác để mượn cớ sinh sự thì hỏng bét.
Vì thế Thẩm Lương Vi điểm dừng, : "Lâm tỷ tỷ, hóa là đùa !"
Lâm Nhụy thể gì đây? Lư Tú Yến cho nàng bậc thang, nếu nàng xuống thì e là lát nữa xuống nổi.
Đành nén cơn đau như vả mặt, c.ắ.n răng miễn cưỡng : " , chỉ đùa chút thôi..."