Tỳ nữ chỉ đành gượng gạo: "Lư Đại tiểu thư ngàn vạn đừng hiểu lầm, quận chúa như , thật sự là việc cần tìm Thẩm Nhị tiểu thư."
Thẩm Lương Vi với Lư Tú Tuần: "Tuần tỷ tỷ cứ tự nhiên, . Chắc là quận chúa thực sự việc tìm ."
Lư Tú Tuần thấy nàng bình tĩnh tự tin, đoán rằng nàng là hiểu chuyện, cũng yên tâm hơn đôi chút, gật đầu : "Nếu , ."
Thẩm Lương Vi dẫn Hạ Mộc qua, nhún chào Tình Nhu quận chúa: "Quận chúa tìm , chuyện gì?"
Tình Nhu quận chúa hừ nhẹ, ánh mắt lướt qua, nàng từ đầu đến chân một lượt, trong mắt tràn đầy sự soi mói và chán ghét.
Ánh mắt thật khiến khó chịu, hơn nữa còn khó hiểu.
Thẩm Lương Vi trong lòng rõ Tình Nhu quận chúa si mê Tiêu Cảnh Hoài, mà Tiêu Cảnh Hoài vì dã tâm lang sói của buộc âm thầm theo đuổi nàng, nên việc Tình Nhu quận chúa dùng ánh mắt soi mói chán ghét nàng cũng chẳng gì lạ.
Tình Nhu quận chúa gắt gỏng : "Không việc gì thì bổn quận chúa tìm ngươi gì, theo bổn quận chúa!"
Thẩm Lương Vi chần chừ: "Không quận chúa định đưa ?"
"Ngươi hỏi nhiều gì?" Tình Nhu quận chúa bực bội, thuận thế trừng mắt nàng một cái dữ tợn: "Bổn quận chúa bảo ngươi thì ngươi cứ . Sao hả? Bổn quận chúa còn thể hại ngươi chắc!"
Thẩm Lương Vi , vẻ chân thành: "Quận chúa tâm thiện, đương nhiên sẽ hại . Là sai , quận chúa mời."
Tình Nhu quận chúa nghẹn họng, trừng mắt, đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-140-hoa-ra-la-cung-mot-giuoc-tac-gia-y-y-lan-he.html.]
Cách đó xa là một sân nhỏ tinh xảo, đẩy cửa bước , trong sân cũng trồng vài cây hoa mai, hoa cành đang nở rộ, rực rỡ bắt mắt.
Tình Nhu quận chúa dừng bước, lệnh cho thị nữ: "Đợi ở đây, theo."
Thị nữ của nàng theo, Hạ Mộc đương nhiên cũng thể theo Thẩm Lương Vi.
Thẩm Lương Vi gì, theo nàng tòa lầu các mái cong tường đỏ tinh xảo .
Tình Nhu quận chúa đóng cửa , dẫn Thẩm Lương Vi vòng qua bức bình phong, chỉ thấy một đang chắp tay lưng về phía các nàng, ngẩng đầu ngắm bức tranh mỹ nữ cài hoa treo tường.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Nghe tiếng bước chân đó , thấy là hai các nàng thì mắt sáng lên, mừng sợ: "Biểu , Vi... Thẩm Nhị tiểu thư!"
Ánh mắt Thẩm Lương Vi trầm xuống, lạnh thành tiếng, quả nhiên khác dự đoán của nàng là bao...
Xem Tình Nhu quận chúa thực sự yêu biểu ca của say đắm, thậm chí chịu vì "đại nghiệp" của biểu ca mà hy sinh tình yêu của để thành cho .
Quả nhiên, Tình Nhu quận chúa thấy lời của Tiêu Cảnh Hoài thì hừ nhẹ một tiếng, khuôn mặt xinh hiện lên vẻ cam lòng và tức giận kìm nén: "Được , ở đây ngoài, biểu ca cần giả bộ mặt như thế. Người khác chứ còn lạ gì? Thẩm Lương Vi, biểu ca đối với ngươi là thật lòng, ngươi nên tổn thương như !"
"Mấy ngày nay, sống cũng chẳng vui vẻ gì. Ngươi nếu còn chút lương tâm, thì đừng hành hạ nữa! Biểu ca chỗ nào ? Cả cái kinh thành bao nhiêu danh môn quý nữ tranh giành vỡ đầu chỉ mong gả cho biểu ca , chẳng lẽ ngươi còn chê bai ?"
Tiêu Cảnh Hoài chút hổ, ho khan vội : "Phương Hoa, đừng nữa. Vi Nhi nàng như ..."
"Muội chẳng là vì ?" Tình Nhu quận chúa dậm chân, c.ắ.n môi tủi : "Muội chẳng qua là thẳng tính, trong mắt chứa hạt cát nên vài câu công đạo thôi, cũng gì nàng , thế mà cũng bênh vực?"