Luật Sư Bùi Theo Đuổi Vợ Từ Đầu - Chương 17: Suýt Chút Nữa Thì Bị Cha Mẹ Thiêu Sống

Cập nhật lúc: 2025-11-18 08:37:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dường như thứ gì đó đổi trong khoảnh khắc .

Đợi đến khi Trình Lan Chi kịp định thần, thanh âm lạnh nhạt một nữa vang lên: "Phu nhân Tống nhị, chuyện bà lo lắng sẽ xảy ."

Đôi mắt long lanh nước của Trình Lan Chi đột nhiên đờ , "Con gọi là gì?"

Tống Nhẫn ít khi gọi , nhưng những lúc cần thiết cũng sẽ im lặng.

Lúc , cô gọi bà là Phu nhân Tống nhị.

Trình Lan Chi sai điều gì.

Bà đang dạy dỗ con gái , lẽ nào bà sai ?

"Cô sẽ gọi bà là nữa, cũng sẽ về Tống gia nữa, đúng ?" Tam thúc Tống Tống Nhẫn, trong mắt ánh lên vẻ chế nhạo lạnh lùng.

Ai mà nỡ lòng rời bỏ Tống gia chứ? Tống Nhẫn cố ý gọi Phu nhân Tống nhị, ngoài mục đích lợi dụng tâm lý áy náy của Trình Lan Chi.

Tống Hoài nhíu mày, lập tức nắm chặt tay, trong lòng dồn nén một luồng khí, "Đã thấy Thư Thư , em đưa Nhẫn Nhẫn về ."

Trình Lan Chi cau mày, vẫn nhận mức độ nghiêm trọng của sự việc, trái còn trách móc: "Thư Thư tỉnh, đang cần bên cạnh, thêm một lúc nữa ?"

Bà và em trai của chồng ở một bên con gái, ngoài sẽ tổn hại thanh danh.

Tống Hoài lúc nghĩ tới tầng , một tay nắm lấy tay Tống Nhẫn, "Nhẫn Nhẫn, chúng ."

Tống Cẩn Thù cảnh , trong lòng đau buồn, nhưng cô tư cách để buồn.

Đó vốn dĩ là ruột của Tống Nhẫn.

Cô vốn tưởng thể hòa thuận chung sống.

Khi kéo khỏi phòng bệnh, Tống Nhẫn chút choáng váng.

Đi trong hành lang, cô ngẩng đầu bóng lưng rộng lớn phía , "Anh nghĩ là em đẩy Tống Cẩn Thù ?"

Tống Hoài chậm hai bước, song song với cô, "Nếu em thực sự đẩy cô , cùng cô tới bệnh viện, cũng sẽ thừa nhận."

"Em đến sàn bất động sản là mua nhà ? Không định về Tống gia nữa ?"

Tống Nhẫn khẽ "ừ" một tiếng, "Không thích nhà các ."

"Đó cũng là nhà của em." Tống Hoài đưa tay xoa nhẹ đầu cô.

Trong lòng Tống Nhẫn thoáng chút kỳ lạ, gạt bàn tay đó , rốt cuộc vẫn nhịn , "Đó là nhà của em."

Tống Hoài im lặng, rốt cuộc tranh luận tiếp với cô, ở góc độ của cô, Tống trạch thực sự thể xem là một mái nhà.

"Anh một căn nhà ở Ngự Viên, em đến ở một thời gian nhé?"

"Em chỉ mua một căn nhà lớn hơn, phòng tập, phòng vẽ."

Nhẫn Nhẫn vẽ tranh?

Tống Hoài sửng sốt, nhớ lúc cô mới về Tống gia, hành lý ít, căn bản dụng cụ vẽ.

Dường như ngay từ đầu cô định ở lâu.

Hoặc là, thử thách họ một chút, mới quyết định ở , cuối cùng vẫn khiến cô thất vọng.

"Vậy mua cho em, dùng tiền của Tống gia."

Tống Nhẫn giọng điệu lạnh nhạt, sự thật: "Chỉ cần là tiền tiêu, sẽ luôn mang nhãn hiệu Tống gia, em thích."

"Yên tâm ! Chỉ là vài tỷ thôi, vẫn , dù khi ly hôn, em một tỷ rưỡi đô la Mỹ."

Tống Hoài sửng sốt, "Một tỷ rưỡi... đô la Mỹ?"

"Ừ, em đầu tư Cố thị năm tỷ chiếm 4% cổ phần, hiện tại định giá chừng đó, thể yên tâm, dựa Tống gia, em sẽ sống hơn."

Tống gia là danh môn vọng tộc sớm nhất ở Du Thị, là phát triển lên trong vài chục năm gần đây, dù so với hai gia tộc họ Bùi, Chu, nhưng cũng là nhà giàu hàng đầu.

Tống gia quản lý nghiêm khắc, tuyệt đối cho phép nuôi dạy con cháu thành công tử ăn chơi, tiền tiêu vặt đều đối xử như .

Dù là đầu tư khởi nghiệp, gia tộc cũng sẽ can thiệp nhiều.

Tiền tiết kiệm riêng của vài tỷ, mười mấy tỷ là bình thường, nhưng lên tới trăm tỷ quả thực khiến Tống Hoài kinh ngạc.

Anh cuối cùng cũng hiểu, em gái hai mươi năm mới trở về nhà , dường như cần chút giúp đỡ nào từ họ.

Tống Hoài vốn định gì đó, nhưng thấy Tống Nhẫn đang về phía với ánh mắt vô hồn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/luat-su-bui-theo-duoi-vo-tu-dau/chuong-17-suyt-chut-nua-thi-bi-cha-me-thieu-song.html.]

Anh theo tầm mắt về phía , hai vị bác sĩ đang về phía .

"Bác sĩ Trần, phòng bệnh 501 một bệnh nhân quan trọng, thương ở trán, nhà nhất định để sẹo."

Bác sĩ Trần dừng , thể tin nổi: "Chỉ là thương tích nhẹ, các gọi gì? Không còn một ca phẫu thuật quan trọng ?"

Y tá giải thích: "Bác sĩ Trần, giám đốc khoa đây là nhà đầu tư của bệnh viện , !"

Người trong phòng bệnh 501 chính là Tống Cẩn Thù.

Bác sĩ Trần là bác sĩ da liễu nổi tiếng, Tống thị đầu tư bệnh viện , giám đốc khoa coi trọng, lập tức gọi tới.

Bác sĩ Trần tức giận, lập tức định rời , tầm mắt chạm phía , đột nhiên dừng , ngây đến tận hai giây.

Y tá thúc giục: "Bác sĩ Trần, chúng đến 501 qua loa, vẫn kịp ca mổ mà."

Bác sĩ Trần thu tầm mắt, "Chuyện nhỏ nhặt như gọi khác , đừng lãng phí thời gian của ."

Dứt lời, bước .

Y tá đành theo , lẩm bẩm: "Bác sĩ Trần, thời gian ngắm gái , thời gian qua loa, chỉ vài bước nữa thôi."

Bác sĩ Trần trừng mắt : "Đừng bậy, cô gái đó trông giống một đứa trẻ từng chữa trị, sững sờ một chút thôi."

"Đừng giải thích, giải thích là che giấu, che giấu là sự thật, đến bệnh viện mười năm , thấy đứa trẻ nào giống tiểu mỹ nữ ?"

"Đó là chuyện mười lăm năm , thể thấy!"

"Bác sĩ Trần, nhớ một đứa trẻ suốt mười lăm năm? sẽ với chị nhà, vấn đề."

Bác sĩ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, "Chị nhà cũng , tiểu cô gái đó suýt chút nữa cha thiêu sống để lừa đảo bảo hiểm, tự trốn thoát, nếu bình an lớn lên, bây giờ cũng nên hai mươi hai tuổi ."

"Trời ơi, chuyện như ..."

Cuộc đối thoại theo bóng lưng biến mất ở cuối hành lang, Tống Hoài thu tầm mắt, "Nhẫn Nhẫn, em quen vị bác sĩ đó ?"

Tống Nhẫn trả lời đúng trọng tâm: "Em vốn tưởng sẽ gọi , bảo khám cho Tống Cẩn Thù."

Tống Hoài khổ, "Trong lòng Nhẫn Nhẫn, là loại như ?"

"Ừ."

"Vậy nỗ lực đổi hình tượng một chút."

"Anh cố lên."

Một đoạn hội thoại vô cảm, và chút qua loa.

Tống Hoài cảm thấy em gái thể chuyện tử tế với , "Anh đưa em về nhé!"

"Vâng."

Trên đường về, Tống Hoài mua cho cô một chiếc điện thoại mới nhất.

Đến nơi, Tống Nhẫn đầu : "Cảm ơn, em lên ."

Cô đóng cửa, rời ngoảnh .

Tống Hoài đang mong đợi cô gọi lên nhà chốc lát im lặng, cải thiện quan hệ với em gái, còn nỗ lực.

Tống Hoài đầu rời , bấm điện thoại cho trợ lý đặc biệt, "Chuyện gì xảy ở sàn bất động sản hôm nay, điều tra rõ ràng. Ngoài , bảo Tiểu Hứa đến Tây Phụng thôn một chuyến, điều tra chuyện cũ của Nhẫn Nhẫn."

Tây Phụng thôn là nơi Tống Nhẫn từng sống.

Trợ lý nghi hoặc: "Phó tổng, chuyện của đại tiểu thư điều tra ?"

"Những tài liệu đó thể là giả, điều tra kỹ cặp vợ chồng họ Diệp, xem họ đối xử với Nhẫn Nhẫn như thế nào."

Vân Vũ

Tống Nhẫn tính cách để ý đến lạ, hôm nay ánh mắt cô vị bác sĩ họ Trần chút kỳ lạ.

Mà bác sĩ Trần khi thấy Nhẫn Nhẫn cũng do dự.

Suýt chút nữa thiêu sống để lừa đảo bảo hiểm...

Trái tim thắt , Tống Hoài dám nghĩ tiếp, bàn tay nắm vô lăng run rẩy.

Có lẽ như nghĩ.

 

Loading...