Bố đưa chúng về nhà về công ty.
Mẹ với bố: "Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất đời em."
Rồi nhón chân lên hôn bố: "Giang Thời, cảm ơn ."
Bố cụp mắt , hàng mi dài khẽ rung động, môi ông mấp máy, dường như gì đó.
Mẹ cũng bố, chờ đợi.
Cuối cùng vẫn là mở lời : "Tuy nhiên, em vẫn sẽ ly hôn với ."
"Có c.h.ế.t cũng ."
Mẹ , xong liền đóng sập cửa , để bố ở ngoài.
Bố ở ngoài cửa tức giận, ở trong nhà .
Đó là cuối cùng họ giận , cũng là cuối cùng họ gặp .
đặt bức ảnh tay , lải nhải: "Mẹ ơi, con càng càng thấy chúng đều ."
"Mẹ ơi, sinh nhật năm chúng chụp ảnh nữa nhé."
"Chúng mỗi năm chụp một , như chẳng con sẽ thấy con lớn lên từng chút một ?" nghĩ bụng, đúng là , còn thể thấy cũng lớn lên nữa.
Gió to, kéo chăn đắp kín cho .
Tóc cũng gió thổi rối, tìm chiếc kẹp tóc ngọc trai thích nhất để kẹp cho gọn gàng.
Xong , bây giờ là xinh .
Có tiếng gõ cửa: "Có ai ở nhà , chúng là ban quản lý."
Thì là các cô chú ở ban quản lý đến, mở cửa, chú lúc nãy bảo đừng leo cửa sổ cũng ở đó.
Vừa thấy , chú liền : "Chính là đứa bé nãy leo cửa sổ đấy, may mà xảy chuyện gì."
Cô ở ban quản lý mỉm : "Bé con, bố cháu ?"
đáp: "Bố cháu đang ở công ty, cháu ốm đang ngủ ạ."
"Chúng xem một chút cháu?"
gật đầu: "Dạ ạ."
dẫn các cô chú phòng ngủ, cô đến bên cạnh , định lay dậy.
ngay đó, cô bỗng hét lên lùi .
Các chú cũng chạy , họ vây quanh , bắt đầu gọi điện thoại.
Không lâu , cảnh sát đến, bác sĩ cũng đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/loi-thi-tham-cua-gio/chuong-6.html.]
Cuối cùng bố cũng về.
.........
Mẹ mất .
các cô chú chuyện mới .
hiểu "mất " nghĩa là gì.
hỏi các cô chú, nhưng họ chỉ lắc đầu, còn .
hỏi bố.
Bố bên cạnh , chớp mắt.
Cảnh sát với bố: "Thời gian tử vong mười giờ tối hôm , bước đầu loại trừ khả năng sát hại, nguyên nhân cụ thể cần chờ giám định pháp y."
Bố : "Sáng hôm qua, lúc về, cô vẫn còn khỏe mạnh."
với bố: "Bố ơi, hôm qua lúc bố về ốm , con gọi mãi mà tỉnh."
Mọi đều , bố cũng : "Con gì cơ?" "
“Hôm qua bố về, con với bố là ốm, nhưng bố , con đuổi theo kịp."
"Con cho uống thuốc, nhưng vẫn cứ ngủ."
"Bố ơi, khi nào thì tỉnh ạ?"
Bố trả lời , ông lảo đảo, cúi xuống : "Em vẫn luôn khỏe mạnh mà, em bao giờ ốm yếu, em... em ốm , chúng khám bác sĩ thôi." Bố đột nhiên bế lên ngoài.
Trước đây, mỗi khi bố bế , đều vòng tay ôm cổ bố, dịu dàng bố.
bây giờ, tay buông thõng, mắt nhắm nghiền, còn chút dịu dàng nào như nữa.
Các chú giữ bố , khuyên nhủ: "Anh Giang, c.h.ế.t thể sống , hãy nén đau buồn, còn con gái, đừng con bé sợ."
Bố gì, ông khỏe đến nỗi các chú giữ .
òa , các chú bảo dì bế ngoài .
Dưới lầu đầy , thấy họ : "Mẹ đứa bé đó là , tự dưng ..."
"Có thể là đột quỵ não hoặc nhồi m.á.u cơ tim, giờ mấy bệnh trẻ hóa ."
"Nghe nó mất từ tối hôm , con bé cứ ở lì trong nhà với xác chết, lúc ban quản lý thì thấy nó đói đến mức bới rác ăn."
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
"Trời ơi, tội nghiệp quá, mà xót xa."
thấy tội nghiệp, vì vẫn luôn ở bên mà.