Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lôi Kéo - Chương 86

Cập nhật lúc: 2024-08-14 19:15:42
Lượt xem: 40

Trong khoảng thời gian này, Lâm Thanh Nhạc liên tiếp nộp hồ sơ xin việc và đã đến ba công ty để phỏng vấn, nhưng sau khi nói chuyện với bộ phận nhân sự của bên kia, không ai trong số họ đáp ứng được sự kỳ vọng của cô nên chuyện tìm công việc của cô đã bị gác lại.

 

Cho đến thứ hai, cô nhận được một email phỏng vấn từ Aurora.

 

Sau khi Hạ Đàm đưa tấm danh thiếp cho cô vào hôm kia, cô đã chú ý đến công ty này và cũng rất có hứng thú với nhãn hiệu Aurora này. Vì vậy, vào ngày hôm đó sau khi trở về nhà và xem xét, cô đã nộp hồ sơ vào đó.

 

Không ngờ được rằng hôm nay cô lại nhận được thông báo phỏng vấn.

 

Khi nhìn thấy thông báo phỏng vấn, thực sự cô đã nghĩ ngay đến mối quan hệ giữa Hạ Đàm và Hứa Đinh Bạch.

 

Cô nghĩ mình như vậy có phải đã xâm nhập vào phạm vi của anh hay không... Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ càng, cô nghĩ mình chỉ là đến công ty nơi bạn anh làm việc mà thôi, Hạ Đàm là lãnh đạo cấp cao nên có lẽ bình thường sẽ không nói chuyện nhiều với cô, cho nên, càng không thể nói đến cô sẽ giao lưu cùng và Hứa Đinh Bạch.

 

Khả năng đó có lẽ bằng không.

 

Vì vậy, sau khi suy nghĩ kỹ càng, Lâm Thanh Nhạc đã trả lời email và quyết định đi phỏng vấn.

 

Thật ra, cô cũng không biết ngay từ đầu tại sao mình lại coi trọng vòng giao lưu xã hội của Hứa Đinh Bạch như vậy, như thể cô đang trốn tránh điều gì đó theo bản năng. Nhưng cuối cùng là đang trốn tránh cái gì... ngay cả cô cũng không biết rõ nữa.

 

Thật ra, bây giờ họ đã gặp nhau rồi, nhưng giữa họ chỉ là những người quen sẽ gật đầu chào hỏi khi gặp mặt mà thôi, cho nên cô không nên quá quan tâm như vậy.

 

Ngày hôm sau, Lâm Thanh Nhạc đến công ty Aurora để phỏng vấn vào vị trí phó giám đốc bộ phận kế hoạch.

 

Công ty này là một thương hiệu lâu đời ở nước ngoài, đặc biệt là nó cực kỳ nổi tiếng ở châu Âu. Bây giờ công ty này cũng rất khí khái khi gia nhập vào trong nước, không ngờ rằng địa điểm lại là ở trung tâm thành phố, lại còn là cả một tòa nhà văn phòng.

 

Lâm Thanh Nhạc nhớ mang máng mình đã đi ngang qua đây vài tháng trước, lúc đó cô còn đang suy nghĩ nơi này đang sữa chữa cái gì vậy, hóa ra là có một công ty mới chuyển đến...

 

Lần phỏng vấn này có ba vòng, cho nên mãi đến hơn bốn giờ chiều Lâm Thanh Nhạc mới ra khỏi công ty.

 

Những người bên bộ phận nhân sự bảo cô về nhà chờ tin, tuy rằng hai công việc đầu tiên của cô đều là làm ở bộ phận kế hoạch, cho nên có thể được coi là có kinh nghiệm. Nhưng so với công ty trước kia của cô, Aurora lại tốt hơn rất nhiều, vì vậy ngay cả khi cô đã có cuộc trò chuyện rất tốt với những người phỏng vấn, nhưng cô cũng không chắc rằng mình có thể được chọn.

 

Trong hai ngày tiếp theo, cô vẫn luôn giúp đỡ các công việc ở khu căn cứ chó dẫn đường, bởi vì đã không có tin tức gì trong hai ngày qua, cho nên cô cảm thấy rằng cuộc phỏng vấn này của mình có lẽ đã thất bại rồi.

 

Nhưng không ngờ rằng vào sáng sớm ngày thứ ba, cô bị một cuộc điện thoại đánh thức khi còn đang ngủ và cô nhận được tin tức mình đã được tuyển dụng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/loi-keo/chuong-86.html.]

“Cậu sắp đi làm à? Vào thứ hai tuần sau sao?” Buổi tối, Vu Đình Đình, Đổng Hiểu Nghê và cô cùng nhau ăn tối tại nhà.

 

Lâm Thanh Nhạc nói: “Ừm, lần này tớ nghỉ ngơi cũng đã đủ lâu rồi, phải đến lúc đi làm thôi.”

 

Đổng Hiểu Nghê nói: “Thật sự cũng lâu đó, đã hơn ba tháng rồi còn gì.”

 

Vu Đình Đình nói: “Nhưng mà cậu ấy cũng rất ổn đó thôi, có cả tiền tiết kiệm. Chậc, lương bổng lần này như thế nào vậy?”

 

“Nhiều hơn bốn mươi phần trăm so với công việc lần trước.”

 

“Ôi trời... được đó, cao quá đi!” Vu Đình Đình than thở, “Tại sao tớ vẫn còn phải làm công việc có đồng lương ít ỏi này chứ, so sánh với người khác thật khiến tớ tức chết mà.”

 

Đổng Hiểu Nghê nói: “Nếu cậu cũng tốt nghiệp từ một trường đại học danh tiếng như cậu ấy và có thành tích xuất sắc, nói không chừng cậu cũng có thể được ưa chuộng như vậy.”

 

Vu Đình Đình nói: “Cậu tha cho tớ đi, thành tích học tập cấp ba của tớ tệ như thế nào tớ sẽ không nói nữa, haiz, nhưng mà Thanh Nhạc biết đó.”

 

Lâm Thanh Nhạc gắp một miếng thịt cho cô ấy và nói, “Hiện tại cậu cũng tốt mà, nếu như không phải lúc nào cũng dính lấy Hoàng Thành Húc.”

 

Vu Đình Đình đột nhiên tỏ ra ỉu xìu: “Cũng, cũng ổn mà.”

 

Đổng Hiểu Nghê nói: “Tớ nói này Đình Đình, cậu thực sự nên suy nghĩ kỹ càng về mối quan hệ giữa hai người đi.”

 

Vu Đình Đình nói: “Nhưng mà anh ấy đối xử với tớ rất tốt... tuy rằng khả năng cầu tiến và năng lực của anh ấy có chút yếu kém, nhưng mà... ôi, tớ cũng không biết phải nói như thế nào nữa.”

 

Lâm Thanh Nhạc và Đổng Hiểu Nghê nhìn nhau, không đề cập đến chuyện này nữa.

 

Về chuyện tình cảm thì chỉ có hai người trong cuộc mới biết được, bọn cô chỉ đứng trên lập trường bạn bè nhìn thấy cô ấy đau khổ nên mới cảm thấy thương xót. Nhưng suy cho cùng, bọn cô cũng không thể nói nhiều thêm nữa.

 

——

Thứ hai, ngày bắt đầu đi làm.

 

Hôm nay Lâm Thanh Nhạc mặc một bộ quần áo mới, một chiếc áo vest bình thường và không quá nghiêm túc, nhưng lại hiện lên vẻ rất coi trọng ngày đầu tiên đi làm này.

 

Khi cô đến lầu dưới của công ty thì đã chín giờ, còn nửa tiếng nữa mới đến giờ chấm công bắt đầu đi làm. Nhưng cô đến sớm nửa tiếng như vậy là đã tính cả thời gian để ăn sáng.

Loading...