Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang - Chương 204 - 07: Thuật Yểm Thắng (1)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-15 02:13:53
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lương An Vãn tiếp tục : “Thành tích học tập của em bình thường thôi, nhưng nhân duyên , từng gặp nhiều quý nhân giúp đỡ. 

 

Cung Nô Bộc phát triển , hiện giờ em chắc đang khởi nghiệp và thành tựu nhất định.”

 

[Ánh Sáng Chính Đạo] cảm thán: “Chủ phòng đúng là liệu sự như thần, trúng hết!”

 

Cậu từng xem livestream của Lương An Vãn và chị đoán cực chuẩn.

 

khi thật sự trở thành bói, khuôn mặt xinh điềm nhiên những chuyện sâu kín trong lòng, cảm giác chấn động đó đúng là thể tả nổi.

 

“Em xem về mảng nào?” Lương An Vãn nhẹ giọng hỏi, nhưng trong lòng gần như đoán câu trả lời.

 

[Ánh Sáng Chính Đạo] thở dài, thẳng: “Chị ơi, thật em nhờ chị xem giúp, nhà em thứ gì... dơ bẩn ?”

 

Nói xong, cầm điện thoại một vòng quanh nhà, chuyển sang camera để cho thấy hết cách bài trí bên trong căn nhà lên livestream.

 

“Nhà là em mới chuyển một tháng. Chỉ em ở thôi, nhưng từ lúc dọn , đêm nào em cũng ngủ yên. Cảm giác như là ai đó đến đ.á.n.h em giữa đêm , sáng dậy đau nhức, như là ngủ tí nào cả, vẫn mệt lử luôn.”

 

[Ánh Sáng Chính Đạo] đến góc phòng, đưa điện thoại một cái trụ leo mèo tinh xảo, giới thiệu: “Em còn nuôi một con mèo nữa, nó dữ tí, nhưng mà đáng yêu lắm.”

 

Cậu mỉm , xoay camera hướng về phía chú mèo đang nghỉ ngơi trong ổ.

 

Chú mèo đen tuyền, bộ lông óng mượt chứng tỏ chăm sóc kỹ lưỡng.

 

Ban đầu nó đang nhắm mắt ngủ, nhưng như cảm nhận chủ nhân đến gần và về , liền bất ngờ xù lông, nhe răng, giơ vuốt cảnh cáo.

 

Con mèo nhạy cảm, nó chằm chằm ống kính một lúc như đang nhận điều gì đó, bất ngờ dùng chân bật mạnh, vung đuôi chạy biến mất.

 

“Than Than thích chụp hình, chắc tưởng em cầm điện thoại định chụp lén nó nên mới chạy.”

 

[Mèo dễ thương quá ! Mình mèo, mèo!]

 

[Mèo gì sai chứ? Cùng lắm là... đừng dùng điện thoại livestream chụp nó nữa!]

 

[Nghe giọng hữu duyên là kiểu cưng mèo lắm, chỉ tiếc boss nhà lạnh lùng, haha!]

 

[ mà, ai từng truyền thuyết về mèo đen ? Mình bao giờ thấy con mèo đen chính tông nào ngoài phim ảnh luôn á!]

 

[Trước mèo đen sạch sẽ, dễ chiêu vong tà, thật ?]

 

[Xàm quá! Theo sách cổ, mèo đen trấn tà, trừ ác, còn mang tài lộc nữa đó! Ai truyền mấy cái tin nhảm đúng là hại mà!]

 

[Ánh Sáng Chính Đạo] để ý đến tranh cãi trong khu chat, một vòng quanh nhà lo lắng hỏi: “Chị ơi, nhà em vấn đề gì thật ?”

 

“Em nha, em fan cuồng ai, cũng chẳng ông nào tên Hằng gì . Em còn lục tung nhà lên, chẳng bùa chú gì cả, nên chắc chắn mượn vận.”

 

“Với , từ lúc lên đại học em ở thành phố suốt, ngoài Than Than thì tiếp xúc với con vật nào khác, càng gặp... chồn gì hết...”

 

[Phụt haha, tin đấy hữu duyên, đúng là fan ruột của chị An Vãn suốt mười năm khác!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/livestream-thong-dia-phu-thuong-tien-noi-tieng-tro-thanh-bach-nguyet-quang/chuong-204-07-thuat-yem-thang-1.html.]

 

[Giải thích đấy [giơ ngón cái]]

 

Lương An Vãn lắc đầu, sắc mặt nghiêm trọng: “Em đoán đúng, mượn vận, cũng thỉnh phong.”

 

[Ánh Sáng Chính Đạo]: “Vậy là...?”

 

“Trường hợp của em nghiêm trọng hơn hai nhiều!”

 

[Ánh Sáng Chính Đạo]: “???”

 

Khán giả trong livestream: [???]

 

Lương An Vãn cau mày chặt hơn: “Chưa bàn đến chuyện tại em cảm thấy đau nhức cả mỗi sáng. Chị chỉ hỏi em một câu thôi.”

 

[Ánh Sáng Chính Đạo] sững , gật đầu: “Chị hỏi .”

 

“Trước khi mua nhà, em điều tra lịch sử căn nhà ? Căn từng c.h.ế.t đấy.”

 

[Ánh Sáng Chính Đạo]: “??? xỉu ngang!!!”

 

Lời của Lương An Vãn như tiếng sét đ.á.n.h giữa trời quang, lập tức nổ vang trong đầu tất cả .

 

để thời gian thở suy nghĩ, liền tiếp tục : “Ngay khi kết nối với livestream, thấy giữa lông mày quấn lấy một luồng âm khí nặng – chỉ những sống cạnh xác c.h.ế.t lâu ngày mới mang loại khí tức .”

 

Lương An Vãn ngừng chốc lát, đưa một ví dụ dễ hình dung: “Chỉ mức độ âm khí dày đặc thôi, còn tưởng đang sống trong nghĩa địa .”

 

“Quan trọng hơn nữa, âm khí đó chứa đầy oán niệm. 

 

Nói cách khác, c.h.ế.t trong căn nhà đó c.h.ế.t tự nhiên, mà là hại, c.h.ế.t oan, hoặc gặp t.a.i n.ạ.n bất ngờ. 

 

Không rõ vì lý do gì thì thể của đó vẫn còn quanh đây, linh hồn giam cầm ngày đêm, thể yên nghỉ. 

 

Loại linh hồn cực kỳ độc hại với con

 

Cậu ở đó lâu như mà vẫn gì nghiêm trọng, coi như mạng lớn đấy.”

 

Lương An Vãn khẽ xoa cằm. Cô đoán con mèo đen chắc góp phần lớn giúp hữu duyên trụ đến giờ.

 

Bình thường, một sống trong kiểu nhà đó chỉ cần một tuần là phát điên.

 

Còn một tháng? Có lẽ sớm “ngủm” .

 

Khuôn mặt của [Ánh Sáng Chính Đạo] tái nhợt ngay tức thì, tay cầm điện thoại run rẩy, suýt chút rơi xuống đất.

 

Anh trợn mắt há mồm, ánh mắt gần như lồi cả ngoài, lắp bắp thể tin nổi: “Chủ phòng... cái đó... là thật ?”

 

Lương An Vãn nở nụ nửa miệng, nhưng trong nụ đó lộ cảm giác âm u quỷ dị: “Cậu thấy giống lừa đảo ?”

 

Loading...