Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang - Chap 77 : Làm quỷ cũng phải lo chuyện biên chế

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-20 09:57:49
Lượt xem: 223

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ đến đây, Hạ Tuyết Đình như mở lời, liến thoắng kể:

 

“Đại sư, ngài , hồi học đại học, Tần Thái thật sự khổ sở lắm.

 

Học hết các môn, tham gia ngớt hoạt động, nào là báo cáo hoạt động và bài tập về nhà.

 

Cậu còn thi hết chứng chỉ đến chứng chỉ khác và đủ loại bằng cấp.

 

Thế mà mệt mỏi suốt bốn năm, nghiệp xong vẫn chỉ là tầng lớp thấp kém nhất trong xã hội.”

 

Hạ Tuyết Đình cảm thán: “Tần Thái dù là cử nhân nghiệp ưu tú của trường đại học 985, nhưng khi cũng phút rảnh rỗi.

 

Ngày nào cũng việc từ sáng sớm đến tối mịt, gần như mỗi ngày đều bào mòn sức lực.

 

Mà kết quả cuối cùng là cố gắng cả chục năm, đến lúc mua căn nhà ở thành phố lớn thì cũng chỉ trả nổi tiền đặt cọc, mỗi tháng còn trả góp...”

 

“Chậc chậc, nghĩ đến cảnh đầu thai để sống cuộc đời quỷ quái như thế, chịu nổi.”

 

Hạ Tuyết Đình thở dài nghiêm túc :

 

“Theo thấy, sống kiểu đó còn chẳng tự do bằng quỷ.

 

thì cũng chẳng cảm giác đói mệt, cần ăn uống, cũng chẳng mua nhà, ngày ngày tự do thoải mái, thật tuyệt bao.”

 

“Đại sư, ngài đúng ?”

 

Nói đến đây, Hạ Tuyết Đình như quên mất nỗi sợ hãi đối với Lương An Vãn.

 

Cô còn nghiêng đầu hỏi, như tìm sự đồng tình từ nàng.

 

Lương An Vãn im lặng.

 

Dù bản trải qua những điều , nàng cũng từ ký ức của chủ nhân rằng những gì Hạ Tuyết Đình sai.

 

Ít nhất thì đối với 80% trong nước, đó đều là những việc họ trải qua.

 

Còn 20% là những sinh ngậm thìa vàng, cho dù cả đời gì cũng đủ để tiêu xài thoải mái.

 

Lương An Vãn xoa xoa trán, đau đầu: “Vậy là cô suy nghĩ kỹ, quyết định đầu thai?”

 

Hạ Tuyết Đình len lén liếc sắc mặt Lương An Vãn.

 

Thấy nàng vẻ gì giận dữ thì co và gật đầu.

 

cẩn trọng Lương An Vãn, sợ nàng chỉ cần vung tay là khiến cô tan biến thành mây khói.

 

, đối với những linh hồn bình thường, chỉ hai con đường là siêu độ hoặc hồn diệt.

 

từ chối con đường đầu tiên, nếu Lương An Vãn thẳng tay đưa cô về cõi c.h.ế.t thì chẳng kết thúc ?

 

Lương An Vãn nhận thấy hành động của cô , bật :

 

“Cô sợ gì, sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t cô .”

 

Hạ Tuyết Đình là ác quỷ cần tiêu diệt, ngược , cô còn công đức.

 

Nếu Lương An Vãn thẳng tay g.i.ế.c cô, ngược sẽ rước họa , thành việc .

 

Đương nhiên nàng thể chuyện như .

 

“Vậy cô định gì?” Lương An Vãn Hạ Tuyết Đình vẻ chủ kiến, liền hỏi thẳng.

 

Hạ Tuyết Đình ngẫm nghĩ một hồi, mới ngập ngừng về phía Lương An Vãn, dò hỏi:

 

thể theo ngài ?”

 

Như sợ Lương An Vãn từ chối, cô vội vàng giải thích thêm:

 

đầu thai, mộ phần, đành lang thang khắp nơi.

 

Nếu chẳng may dọa , e là sẽ gây họa.

 

đại sư, pháp lực của ngài cao cường, chắc sẽ ảnh hưởng.

 

Đại sư cứ yên tâm, theo ngài để ăn bám, sẽ cố gắng giúp ngài việc!”

 

Lương An Vãn trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng ánh mắt rực rỡ của Hạ Tuyết Đình, nàng gật đầu đồng ý:

 

“Được, mắt cô cứ theo .

 

Sau nếu nơi nào hơn, cô cũng cần .”

 

Hạ Tuyết Đình mù mờ gãi đầu: “Còn nơi nào hơn ?”

 

Lương An Vãn xoa cằm, nhẹ nhàng: “Làm quan ở Địa phủ thì ?”

 

Trong trí nhớ của nàng, nhiều chức quan ở Địa phủ là do những linh hồn công đức, biểu hiện đầu thai đảm nhiệm.

 

Tình cờ, Hạ Tuyết Đình đáp ứng đủ các điều kiện .

 

Chỉ tiếc là hiện tại Lương An Vãn cách nào liên lạc với Địa phủ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/livestream-thong-dia-phu-thuong-tien-noi-tieng-tro-thanh-bach-nguyet-quang/chap-77-lam-quy-cung-phai-lo-chuyen-bien-che.html.]

Nên việc đợi cơ hội .

 

Nghe , Hạ Tuyết Đình há hốc miệng, trong mắt ánh lên vẻ m.ô.n.g lung:

 

“...Đại sư, chức quan ở Địa phủ là biên chế , hình như là thi mới ?”

 

chữ mà.”

 

Lương An Vãn: “?”

 

“Trước khi c.h.ế.t chẳng cô là tiểu thư nhà giàu ?”

 

Hạ Tuyết Đình hổ: “, nhưng c.h.ế.t lâu , những gì từng học giờ quên gần hết.

 

Hơn nữa thời đại đổi mới gần trăm năm, chữ Hán cũng đổi nhiều, ...”

 

Lương An Vãn mặt đơ, tổng kết: “Vậy là bây giờ cô là mù chữ?”

 

Hạ Tuyết Đình c.ắ.n môi, ngượng ngùng gật đầu.

 

Hồi Tần Thái còn học tiểu học, cô từng bên cạnh xem, vốn cũng định học theo.

 

những kiến thức trong sách giống như mấy con nòng nọc, cứ nhảy nhót qua trang giấy.

 

Chẳng mấy chốc khiến Hạ Tuyết Đình hoa mắt.

 

Mỗi cô hạ quyết tâm học, thì nửa tiếng lăn ngủ.

 

Cô nghi ngờ sách của Tần Thái yểm bùa, chỉ cho phép con học.

 

Còn linh hồn thì học nổi.

 

Hạ Tuyết Đình giải thích những điều với Lương An Vãn.

 

Bất luận thế nào, Hạ Tuyết Đình vẫn cùng Lương An Vãn trở về huyện Ngọc Sơn.

 

Cố Hoa Lê chủ động đến sân bay đón nàng.

 

Mắt cô tinh nhanh thấy Lương An Vãn đang đeo balo bước theo dòng .

 

Cô liền phấn khích nhảy cẫng vài cái, vẫy tay nhiệt tình: “Sư tổ!”

 

Lương An Vãn khựng .

 

Cảm nhận ánh mắt kỳ lạ của xung quanh dồn về phía , nàng lập tức kéo khẩu trang che sát mặt hơn.

 

Nàng cúi đầu xuống.

 

Thật là lạ lùng.

 

Lương An Vãn tự nhận ưa xã giao.

 

Thế nhưng những nàng quen như Đặng Đông Thanh, Cố Hoa Lê đều là những cực kỳ nhiệt tình.

 

Nàng nhanh chóng bước đến bên Cố Hoa Lê.

 

Giọng khàn khàn phát qua lớp khẩu trang, vẻ nghẹt: “Sao cô đến đây?”

 

Cố Hoa Lê vô tư khoác tay Lương An Vãn, tươi : “Vì gặp sư tổ sớm một chút mà.”

 

Trên đường , giọng líu lo của Cố Hoa Lê ngừng vang bên tai Lương An Vãn:

 

“Sư tổ, ?

 

Có thể mời nhiều công nhân đến tu sửa đạo quán Xuất Vân đến thế, mà tốc độ còn nhanh.

 

Chắc chỉ mấy ngày nữa là chúng thể dọn về ở .”

 

“Có tiền thì sai cả ma quỷ.” Lương An Vãn xoa trán.

 

Trên máy bay nàng chợp mắt, giờ vẫn tỉnh táo.

 

Nghe câu hỏi của Cố Hoa Lê, nàng nhẹ nhàng đáp:

 

“Những năm qua cô bảo quản đạo quán .

 

Ngoại trừ tường ngoài và một vài công trình hỏng hóc, còn đều giữ gìn cẩn thận.

 

Nên tu sửa mới nhanh như .”

 

Mắt Cố Hoa Lê sáng lên, áp sát bên cạnh Lương An Vãn, ríu rít lời cảm ơn.

 

Lương An Vãn bật , bất lực dùng một ngón tay chạm nhẹ trán Cố Hoa Lê, đẩy cô về chỗ:

 

“Vẫn đang xe, cô yên .”

 

Nghe lời Lương An Vãn, Cố Hoa Lê ngoan ngoãn thắt dây an , nghiêm chỉnh.

 

Mặc dù việc tu sửa đạo quán Xuất Vân tiến triển thuận lợi, nhưng vẫn thành.

 

Tạm thời thể ở , nên hai đành khách sạn.

 

Loading...