Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang - Chap 37 + 38: Tiền Ngũ Đế

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-07 17:49:08
Lượt xem: 137

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong căn phòng tĩnh lặng, giọng của Lương An Vãn bất ngờ vang lên.

 

Lời của cô gián đoạn hành động của Lý Đằng trong lúc đang chuẩn giao dịch.

 

Lý Đằng cau mày, trong lòng thoáng chút bực bội.

 

Ban đầu, ấn tượng của Lý Đằng với Lương An Vãn .

 

Anh nghĩ cô là kẻ đến để lừa gạt.

 

Giờ như , càng chắc rằng cô là kẻ tham tiền.

 

Anh còn cho rằng cô cố ý đến để tranh giành với ông lão gầy gò.

 

Lý Đằng hài lòng, ngước mắt lên cô.

 

cơn giận bất giác nguôi ngoai khi ánh mắt chạm vẻ bình tĩnh của Lương An Vãn.

 

Ánh mắt cô như một gáo nước lạnh tạt xuống, dập tắt phiền muộn trong lòng .

 

Anh nhanh chóng tỉnh táo , nuốt nước bọt hỏi: “Ý cô là gì?”

 

Lương An Vãn trả lời ngay, cô bình tĩnh giải thích: “Người ngoài chỉ tiền Ngũ Đế là pháp khí phong thủy mạnh mẽ.

 

họ rằng tiền Ngũ Đế loại Đại Ngũ Đế và Tiểu Ngũ Đế.”

 

Cô tiếp tục: “Tiểu Ngũ Đế là tiền xu cổ từ thời năm vị vua nhà Thanh: Thuận Trị, Khang Hy, Ung Chính, Càn Long và Gia Khánh.

 

Còn Đại Ngũ Đế bao gồm các loại tiền cổ từ thời Tần Thủy Hoàng, Hán Vũ Đế, Đường Thái Tông, Tống Thái Tổ và Minh Thành Tổ.”

 

“Tiểu Ngũ Đế phổ biến hơn, nhưng Đại Ngũ Đế lâu đời và hiếm hơn nhiều.”

 

Về giá trị và công năng, Đại Ngũ Đế cao gấp nhiều Tiểu Ngũ Đế.

 

Một bộ Đại Ngũ Đế chỉnh ít nhất cũng đáng giá hàng chục nghìn.

 

Nói đến đây, Lương An Vãn dừng , chỉ hộp gấm mà lão đầu gầy đang nắm chặt:

 

chuỗi tiền Ngũ Đế của ông chỉ là Tiểu Ngũ Đế.

 

Không đáng giá đến một triệu.”

 

Dù là Tiểu Ngũ Đế Đại Ngũ Đế, hiếm khi đẩy giá cao tới mức “cắt cổ”.

 

Lương An Vãn giơ một ngón tay thon dài lên, nhấn mạnh: “Đó là lý do thứ nhất.

 

Lý do thứ hai, tiền Ngũ Đế thể chữa trị dứt điểm cho con gái chị.”

 

quanh, ánh mắt lượt lướt qua Chu Hạ và Lý Đằng.

 

Rồi cuối cùng dừng lão đầu gầy, chậm rãi:

 

’ trừ tà.

 

Ý cần thiết trừ tà, chứ hiểu về trừ tà.

 

Còn ông ‘đại sư’, ông nghiệp tiểu học ?

 

Ông hiểu sự khác biệt giữa hai cái ‘ ’ đó ?”

 

“Phụt!” Đặng Đông Thanh bật hả hê.

 

Cậu bắt chước giọng điệu của Lương An Vãn, nhấn mạnh từng chữ:

 

“Đại sư, thấy ông hình như vẫn hiểu.

 

May là từng là lớp trưởng môn ngữ văn, để giảng cho ông: một cái ‘ ’ là cần thiết .

 

Còn cái ‘ cách .

 

Chúng cần thiết, ông hiểu ?”

 

Ông lão gầy gò mặt tức giận đỏ bừng như gan heo.

 

Đôi mắt lộ vẻ căm hờn, ông hét lớn:

 

quan tâm các cần .

 

Nói nhiều như chẳng qua là bôi nhọ đúng ?

 

Tiền Ngũ Đế của thể chữa trị cho Lý Ngọc Đình, trừ tà cô bé.

 

Các đều thấy đó.”

 

Nói xong, ông đắc ý hếch cằm lên.

 

Ông liếc Lương An Vãn bằng ánh mắt khinh miệt:

 

“Đây là tác dụng thật sự, chuyện mà cô chỉ cần miệng là thể .”

 

Lương An Vãn thèm để tâm đến sự khiêu khích của lão.

 

Cô chỉ sang Lý Đằng và một cách nghiêm túc:

 

“Sở dĩ cần trừ tà là vì con gái chị thực hề tà ma quấy nhiễu.”

 

Chưa đợi Lý Đằng trả lời, Chu Hạ hoài nghi hỏi:

 

“Không tà ma, tại Tiểu Đình thành thế ?”

 

Có vẻ như lời giải thích chi tiết về tiền Ngũ Đế của Lương An Vãn giúp cô lấy phần nào uy tín trong lòng Chu Hạ.

 

Giọng điệu khi hỏi cũng phần bớt gay gắt hơn.

 

Lương An Vãn đáp: “Thường thì trúng tà sẽ sắc đen bao quanh giữa hai hàng lông mày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/livestream-thong-dia-phu-thuong-tien-noi-tieng-tro-thanh-bach-nguyet-quang/chap-37-38-tien-ngu-de.html.]

 

Tà ma là thứ chịu nổi ánh sáng.

 

Chúng chỉ thể dần dần hao mòn thể của vật chủ theo thời gian.

 

Hiếm khi khiến vật chủ rơi trạng thái hôn mê mơ màng ngay từ ngày đầu.

 

Nếu tà ma khả năng như , nó trở thành ác quỷ từ lâu.

 

Và nó sẽ chọn những trưởng thành nhiều sinh khí hơn là một đứa trẻ sáu tuổi.”

 

Cô ngừng một chút, dường như để Chu Hạ và Lý Đằng thời gian suy ngẫm.

 

Nhìn thấy hai họ phản ứng, từ ánh mắt mơ hồ dần trở nên rõ ràng.

 

Cô tiếp tục giải thích: “Đó là lý do thứ nhất, loại trừ khả năng Lý Ngọc Đình tà ma quấy nhiễu.

 

Còn lý do thứ hai…”

 

Lương An Vãn bỗng dừng , sang hỏi Chu Hạ: “Nhà chị ở ?”

 

Chu Hạ mơ hồ, hiểu tại Lương An Vãn hỏi câu .

 

Tuy nhiên, khi bắt gặp ánh mắt trầm tĩnh như nước của Lương An Vãn, cô tự chủ .

 

Cô nhẹ nhàng đáp: “Ở huyện Ngọc Sơn.”

 

Lương An Vãn gật đầu: “Vậy hẳn chị cũng .

 

Ở Ngọc Sơn một danh thắng nổi tiếng quốc - núi Tam Thanh, đúng ?”

 

Chưa đợi Chu Hạ trả lời, cô tiếp tục: “Khu vực núi Tam Thanh những công trình đạo giáo lưu truyền từ thời cổ đại đến nay.

 

Đạo pháp ở đó mạnh.

 

Các loại tà ma bình thường dám gần.

 

Chỉ cần tiến gần thôi, khi chúng còn kịp tác quái sức mạnh tích lũy hàng trăm năm của núi Tam Thanh tiêu diệt ngay.”

 

, khả năng tà ma quấy nhiễu gần như thể xảy .

 

Lý Đằng suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng bắt kịp mạch suy luận của Lương An Vãn.

 

Anh nhíu mày hỏi: “Những gì cô hiểu.

 

nếu do tà ma, thì tại Tiểu Đình như ?”

 

“Là do mất hồn,” Lương An Vãn từ tốn ba chữ.

 

Rồi cô thấy Chu Hạ và Lý Đằng vẻ hiểu ý, cô giải thích thêm:

 

“Mất hồn nghĩa là khi gặp nỗi sợ hãi lớn, ba hồn bảy phách sẽ lạc.”

 

Lương An Vãn bình tĩnh tiếp: “Những mệnh cách yếu thường dễ mất hồn.

 

Đặc biệt là trẻ em như con gái nhà chị – Lý Ngọc Đình.

 

Vì tuổi còn nhỏ, mệnh cách định nên mới dễ mất hồn.”

 

Lý Đằng xong, lập tức sang trách móc Chu Hạ:

 

“Hôm qua em dẫn Tiểu Đình chơi mà để con sợ đến thế?

 

Em kiểu gì ?”

 

Chu Hạ mắng phủ đầu, ngẩn vài giây bực tức xắn tay áo phản bác:

 

“Anh chỉ trách thôi.

 

Hôm qua thì mê mải đ.á.n.h bài trong phòng cờ bạc, thèm ngó ngàng đến con ?

 

lo cơm nước, còn chăm sóc con, nghĩ ba đầu sáu tay chắc?

 

Chẳng lẽ Tiểu Đình chỉ là con thôi, cần bận tâm gì cả?”

 

Thấy hai vợ chồng sắp sửa cãi vã về việc chăm sóc con, Lương An Vãn vội xen .

 

như than thở: “Hồn lìa khỏi cơ thể càng lâu, khi sẽ càng khó.

 

Anh chị định lãng phí thời gian cãi ?”

 

“Hừ!”

 

Chu Hạ và Lý Đằng liếc , hừ một tiếng qua mũi.

 

Dù cả hai vẫn hết bực, nhưng cũng thêm gì nữa.

 

Lý Đằng hỏi: “Đại sư, cô , chắc là cách giúp Tiểu Đình tìm hồn phách, đúng ?”

 

Lương An Vãn gật đầu.

 

mở miệng định thì bất chợt một giọng âm u, lạnh lùng vang lên, cắt ngang:

 

“Các tin lời con nhóc ranh thật ?”

 

Nghe , ánh mắt đều hướng về phía ông lão gầy gò.

 

Lúc , ông còn giấu nổi nét ác ý khuôn mặt.

 

Hạ giọng thì thầm một cách đe dọa: “Con nhóc bịa vài lời bịp bợm.

 

Vậy mà các cũng lừa ?

 

Đừng quên, chính nó tiền Ngũ Đế là pháp khí trừ tà.

 

Nếu con gái các tà ma quấy nhiễu, tại khi đặt tiền Ngũ Đế lên , con bé thôi còn gặp ác mộng?”

Loading...