Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang - Chap 31 + 32: Cổ Kim Nhất Mộng
Cập nhật lúc: 2024-11-07 17:47:29
Lượt xem: 156
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đặng Đông Thanh dẫn Lương An Vãn đến cửa hàng chuyên bán giấy vàng và chu sa hơn một trăm năm tuổi.
Cửa hàng tên là Cổ Kim Nhất Mộng, một tấm biển lớn.
Chữ mạnh mẽ, uy phong lẫm liệt.
Lương An Vãn khỏi dừng chân tấm biển, ngẩng đầu ngắm một lúc.
Cô đột nhiên phát hiện tấm biển một chút linh khí mỏng manh.
Linh khí nhiều.
Nếu ở kiếp , Lương An Vãn sẽ chẳng thèm qua.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, chút linh khí hiếm hoi như thế trở nên vô cùng quý giá.
Lương An Vãn hít hít mũi, chút thèm thuồng.
Cô nghĩ thầm trong lòng, giá mà thể hấp thụ hết những linh khí thì bao.
Đặng Đông Thanh bước cửa hàng, đột nhiên nhận bên cạnh thiếu một .
Cậu , thấy Lương An Vãn bên ngoài cửa hàng, trong.
Cậu nghi hoặc đến bên cạnh Lương An Vãn, bắt chước động tác của cô ngẩng đầu, hỏi: “Đại sư, cô đang xem gì ?”
“Phụp— chỉ cô nhóc thôi, đại sư? Đừng mà c.h.ế.t.”
Một giọng lạ lùng bỗng vang lên bên tai hai .
Giọng mang theo sự chế nhạo và châm chọc hề che giấu, khiến Đặng Đông Thanh nhíu mày lên.
Cậu thấy một ông lão gầy gò, trông vẻ tiên phong đạo cốt, gần tới với dáng vẻ kiêu ngạo như một con gà chọi.
Ông ngẩng cao đầu, đầy khí thế.
Ông dường như thấy Đặng Đông Thanh gọi Lương An Vãn là “đại sư” nên mới lên tiếng chế nhạo.
Khi ngang qua Đặng Đông Thanh, ông còn liếc mắt Lương An Vãn.
Ông lạnh lùng nhắc nhở Đặng Đông Thanh: “Này tiểu hữu, thấy còn trẻ, chớ mấy tên thầy giang hồ lừa nhé.
Thế gian ai cũng thể gọi là đại sư .”
Thái độ của ông lão gầy gò cực kỳ kiêu ngạo.
Rõ ràng ông đang chuyện với Đặng Đông Thanh nhưng thèm thẳng .
Ông còn mang vẻ “ông hạ chuyện với Đặng Đông Thanh, Đặng Đông Thanh quỳ xuống nhận ân huệ”, khiến khó chịu.
Đặng Đông Thanh ngạc nhiên ông, ánh mắt dò xét từ đầu đến chân, từ chân lên đầu.
Cậu xác nhận quen , đó nhíu mày : “ gọi ai là đại sư liên quan gì tới ông chứ?”
Ông lão gầy gò ngờ Đặng Đông Thanh thẳng thừng như .
Ông lập tức trợn mắt, đôi mắt như gỗ mục, chỉ tay dài như chỉa về phía Đặng Đông Thanh, dáng vẻ tức giận.
“Lão phu sợ khác lừa, bụng nhắc nhở một câu.
Không ngờ lòng của khác!”
Đặng Đông Thanh ông lão với ánh mắt càng lạ hơn, : “Không bạn bè, quen ông.
Sao ông nhảm với ? gọi ai là đại sư thì liên quan gì đến ông?”
Cũng trách Đặng Đông Thanh thái độ .
Chỉ là mới trải qua một trận đấu tranh khốc liệt mạng, giờ đang căng thẳng.
Chỉ cần ai bôi nhọ Lương An Vãn, còn sốt sắng hơn cả Lương An Vãn.
Có câu , hoàng đế gấp, thái giám gấp.
Có lẽ Đặng Đông Thanh chính là như .
Dù Lương An Vãn chỉ là ân nhân cứu mạng của cha .
Cô còn là giúp giải quyết nghiệp chướng cho .
Chưa kể Đặng Đông Thanh từ tận đáy lòng cũng kính trọng tài năng của Lương An Vãn.
Nên tự nhiên phản xạ bảo vệ cô.
Đang trong trạng thái ngẩn ngơ, Lương An Vãn thấy âm thanh ồn ào bên tai, nhíu mày.
Ánh mắt nghi hoặc quét qua ông lão gầy gò và Đặng Đông Thanh.
Sau khi hiểu rõ tình huống, cô thả lỏng lông mày, nhún vai tỏ vẻ quan tâm.
Cô kéo Đặng Đông Thanh cửa hàng, : “Không cần để ý đến ông .
Lãng phí thời gian.”
Mặc dù Lương An Vãn rõ bốn chữ , nhưng mặt đều hiểu ý của cô.
Đặng Đông Thanh tự nhiên đắc ý.
Ông lão gầy gò thì tức đến nỗi n.g.ự.c phập phồng, mặt mày xanh mét.
Đôi mắt tam giác căm hận theo bóng lưng Lương An Vãn.
Một lát , ông mới bước cửa hàng.
Đặng Đông Thanh sai, trong cửa hàng , chu sa và giấy vàng đúng là chất lượng .
Lương An Vãn một vòng, chọn những thứ cần.
Cô chuẩn đến quầy thu ngân thanh toán.
Khi quầy thu ngân, đột nhiên một phụ nữ vội vàng xông .
Trán cô đầy mồ hôi, những sợi tóc nhỏ dính da.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/livestream-thong-dia-phu-thuong-tien-noi-tieng-tro-thanh-bach-nguyet-quang/chap-31-32-co-kim-nhat-mong.html.]
Người phụ nữ trông vẻ khổ sở.
Cô lao thẳng đến quầy thu ngân, khẩn khoản với nhân viên thu ngân: “Cậu ơi, thể trừ tà ?”
Cậu nhân viên ngẩng mặt lên, bình thản : “ chỉ bán hàng, tiếp nhận các dịch vụ khác.”
Nghe , phụ nữ gần như sắp .
Cô nghẹn ngào : “Con gái từ chiều hôm qua ngoài chơi một lúc.
Khi trở về tối qua như trúng tà, gọi cũng tỉnh, phản ứng chậm chạp.
Đến sáng nay thì ngất , gọi thế nào cũng tỉnh, bệnh viện cũng khám .
Cậu ơi, vì đang bán những thứ chu sa và giấy vàng , chắc chắn cũng là trong Đạo môn, xin cứu giúp, cứu lấy con gái với.”
Cậu nhân viên cô nắm tay cầu khẩn, vẻ mặt khó xử.
Cậu : “Chị , giúp, mà là thực sự khả năng .
chỉ bán hàng, gì khác.”
Nếu thể giúp, chắc chắn sẽ giúp.
phụ nữ mô tả, cô bé vẻ giống như trúng tà, thể gì mà đồng ý .
“Như thì chẳng hại cô bé ?”
Nghe thấy , phụ nữ tuyệt vọng che mặt .
Cô : “Vậy con gái sẽ ? Nó mới sáu tuổi…”
Cô đau khổ nức nở, tiếng nấc vang vọng trong cửa hàng yên tĩnh.
Lương An Vãn vốn thanh toán và chuẩn rời .
khi gặp tình huống như thế , cô khỏi dừng .
Bên cạnh, Đặng Đông Thanh phụ nữ lóc t.h.ả.m thiết.
Cậu đành lòng liếc Lương An Vãn, thấp giọng hỏi thử: “Đại sư, cô thể giúp đỡ con gái cô ?”
Nghe thấy , Lương An Vãn đầu .
Ánh mắt cô chút nghi hoặc và tò mò.
Nói , Đặng Đông Thanh mới nhận sự thiếu tế nhị của .
Giúp giúp đều do đại sư quyết định.
Cậu tư cách gì mà mặt đại sư để đưa quyết định?
Đặng Đông Thanh tự trách bản , định mở miệng đính chính.
Cậu cải thiện hình tượng của trong mắt Lương An Vãn.
Thì bỗng thấy một giọng quen thuộc, mang chút âm điệu lạnh lẽo vang lên từ phía :
“Chị ơi, chị nhầm .
Khóc với bé đó ích gì, với cô nhóc mới đúng.
Chị thấy , đồng bọn của cô gọi cô là đại sư, chắc chắn thể chữa trị cho con gái trúng tà của chị!”
Lương An Vãn thấy, .
Cô phát hiện chính là ông lão gầy gò gây sự với Đặng Đông Thanh ở cửa hàng.
Cô nhíu mày, nhạy bén cảm nhận từ đối phương một chút thù địch mơ hồ.
Thật là khó hiểu, Lương An Vãn nghĩ thầm.
Suốt từ đầu đến giờ, cô từng chuyện với ông lão gầy gò .
Cô hiểu sự thù địch của ông xuất phát từ .
Nếu vì Lương An Vãn luôn đeo khẩu trang che mặt, lẽ cô nghi ngờ.
Cô sẽ nghi ngờ ông lão là một fan cuồng của nguyên chủ, nhận cô và cố tình gây sự.
Đặng Đông Thanh vẫn bên cạnh, quan sát tình huống.
Cậu hiểu vì ông lão nhắm Lương An Vãn.
một điều, đối phương ý đồ rõ ràng.
Ông lão chỉ dừng ở lời , mà ánh mắt còn toát sát khí.
Lương An Vãn hít một , giữ thái độ bình tĩnh.
Cô nhấc chân bước cửa hàng, kéo Đặng Đông Thanh theo .
“Không cần để ý đến ông ,” cô nhẹ nhàng.
“Lãng phí thời gian.”
Người phụ nữ Lương An Vãn, ánh mắt vẫn tràn đầy hy vọng.
Cô cúi đầu, thầm cầu mong điều kỳ diệu xảy .
Đặng Đông Thanh liếc Lương An Vãn, ánh mắt chất chứa sự mong đợi.
Cậu hiểu rằng, quyết định đều trong tay cô.
Lương An Vãn thẳng tới quầy chu sa và giấy vàng, chuẩn lựa chọn cẩn thận.
Mỗi món đồ cô chạm , đều cảm nhận linh khí mơ hồ phát từ đó.
Cô hít một thật sâu, thận trọng quan sát từng loại giấy vàng và chu sa.
Chọn xong, cô đặt những vật dụng cần thiết lên quầy thu ngân.
Cậu nhân viên Lương An Vãn, giữ thái độ tôn kính, dám phiền.
Bên ngoài, ông lão gầy gò vẫn theo, gương mặt trầm tư, ý nghĩ khó đoán.