Người bực nhất là Hứa Bích Phàm.
Cô lén Thẩm Chính Nguyên mời cả gia đình về, ai ngờ sớm bắt đầu tính kế cô , lưng chế giễu cô ngu xuẩn, đáng đến mức nào.
“Mang thai thì cô thể phá thai ? Nhất định chen chân gia đình khác? Cô mưu tính cho con cô thì trả giá bằng việc tổn thương khác ? Miệng thì là bất đắc dĩ nhưng đủ chuyện ác, cuối cùng còn tự cho là nạn nhân. Đơn giản là vô liêm sỉ đến cực điểm!”
Bộ Vi khẽ nhướng mày.
Người ruột của cô khi đầu óc bình thường, sức chiến đấu cũng tệ chút nào.
Sắc mặt bà cụ càng trắng bệch hơn.
Ông cụ sa sầm mặt, “Bích Phàm, con là tiểu thư khuê các, xưa nay hiểu lễ nghĩa, cũng trở nên cay nghiệt như ?”
Hứa Bích Phàm lạnh, “Mẹ sinh con cái cho ông, ông phụng dưỡng song đến cuối đời. Ông ở ngoài phong lưu sung sướng còn sinh một đứa con hoang, chọc tức vợ cả đến chết, đầu liền cùng tình nhân đăng ký kết hôn, tiếp nối kẽ hở. Thằng tiện chủng đó tính kế mười tám năm, hận thể lột da rút xương , mà các vẫn còn ở đây cố gắng dùng tình m.á.u mủ để ràng buộc vợ chồng chúng nương tay. Rốt cuộc ai mới là kẻ cay nghiệt?”
Ông cụ nghẹn lời.
Đầu gối bà cụ vốn thương tích, cú quỳ càng như đổ thêm dầu lửa, nhanh chóng chịu nổi. Bà nghiêng về phía , nắm lấy tay Hứa Bích Phàm, van nài: “Bích Phàm, con cũng là một , con hãy coi như thương hại , chỉ một đứa con trai như …”
Lời chọc trúng gan ruột Thẩm Chính Nguyên, “Vừa nãy còn vì tìm chỗ dựa cho con gái nên mới tiểu tam ? Sao bây giờ chỉ còn một đứa con trai?”
Ma quỷ mới tin bà bạn đời của kết hôn.
Mẹ vẫn đều đặn gửi thư mà.
Ông cụ cùng với chồng c.h.ế.t của Đỗ Tú Vân xưng em, thể ở quê vợ con già trẻ?
Cha lúc đó cũng ngoài ba mươi, xuất gia đình công nhân, học thức, dáng dấp cũng tuấn tú phong độ, thể độc ?
Bà cụ bây giờ vẫn còn dối.
Đỗ Tú Vân vạch trần, trong mắt lóe lên vẻ hổ, cuối cùng chịu nổi nữa, ngất xỉu.
Ông cụ vội vàng đỡ bà , luống cuống đưa bệnh viện.
Bộ Vi dậy lên lầu.
Hứa Bích Phàm mấy định thôi, cuối cùng vẫn nuốt tiếng gọi đó.
Mười tám năm ngăn cách, lẽ cả đời cũng thể xóa bỏ.
Cô thế nào để hòa hợp với đứa con gái , cũng thể hạ mềm mỏng.
Bộ Vi cho rằng, cần hòa hợp, cũng cần mềm mỏng, duyên phận con chúng sắp kết thúc .
Cô tiên mở Weibo, gần như còn bình luận tiêu cực nào.
Chắc là vì gây khẩu nghiệp, cuối cùng cũng học cách khôn ngoan hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-tich-luy-cong-duc/chuong-102.html.]
fan của kênh livestream đặc biệt phấn khích.
[Người Rơm Vô Hình: Đại sư, thấy Weibo của cô , một chữ thôi: Sảng!]
[Từ Chối Bình Thường Hóa: Nữ thần của đúng là bá đạo.]
[Tuế Mộng Bán Xích Kiến: Đương nhiên , Đại sư nhà , thấy chuyện bất bình rút d.a.o tương trợ, chuyên quản những chuyện bất công đời.]
[Ác Ma Lương Tâm: Thời gian bình tĩnh ly hôn từ khi đời chỉ trích còn cả chuyện bạo hành gia đình cho phán ly hôn nữa chứ, thật là gặp quỷ, mấy cái luật pháp thành ô dù bảo vệ kẻ ác.]
[Tay Có Thể Chiên Cá Mặn: Đại sư hãy phê phán quyền thừa kế của con riêng , cái cũng siêu kinh tởm.]
Thật sự khá kinh tởm.
“Con riêng” chỉ là cách uyển chuyển, đặt thời xưa, những đứa con sinh do lén lút quan hệ hôn nhân đều là “gian sinh tử” (con hoang).
Ngay cả khi xã hội hiện đại cởi mở hơn, cho phép sinh con ngoài giá thú.
Con của tiểu tam vẫn mắng.
Những đứa trẻ sinh từ ngoại tình, đối với Bộ Vi vẫn là con hoang.
Con hoang còn quyền thừa kế?
Người soạn điều luật hoặc là tự con riêng, hoặc là chính là con riêng!
Còn những chuyện kỳ cục hơn, ví dụ như vợ chính thức gánh nợ cho chồng, tiểu tam thì xúng xính đồ trang sức, bỏ một xu nào. Đàn ông phạm tội thì con cái thi công chức, con riêng thì ảnh hưởng. Vợ sinh con nuôi dạy cha chồng còn chồng chê là bà vợ già nua, tiểu tam chỉ cần chịu trách nhiệm xinh như hoa và ân ái lâu dài với chồng khác.
Ồ còn bạo hành gia đình, vợ bạo hành ly hôn , tiểu tam thể rút lui bất cứ lúc nào còn thể kiện đối phương tội cố ý gây thương tích.
Luật hôn nhân xác định là mở đường xanh cho tiểu tam ?
Chẳng đây là công khai khuyến khích phụ nữ tiểu tam ?
Đơn giản là đảo ngược trời đất.
Tỷ lệ kết hôn và sinh sản thể tăng lên mới lạ.
Bộ Vi quyết định khi tắt livestream sẽ đăng một bài Weibo nữa, tiên phát lì xì .
Người đầu tiên kết nối là một cô gái nickname “Tiến Thoái Lưỡng Nan”, trông mười bảy mười tám tuổi, tóc ngang vai, gương mặt thanh tú sạch sẽ, thoáng qua là một cô gái hiền lành.
“Đại sư, chào cô ạ.”
Cô gái chút rụt rè, má ửng hồng.
Bộ Vi điều cô hỏi, “Cháu đang băn khoăn nên điền nguyện vọng thi đại học thế nào.”
Mắt cô gái sáng lên, vội vã gật đầu, “ ạ. Còn hơn hai mươi ngày nữa là thi đại học , điểm của cháu thuộc nhóm thứ hai, thi đậu trường đại học top 1 chắc vấn đề gì. Cháu là con một, bố thương cháu, cái gì cũng cho cháu cái nhất, bảo vệ cháu kỹ. Bố cháu thi đại học trong thành phố để cuối tuần còn thể về nhà. cháu từ nhỏ đến lớn ngoài du lịch thì ít khi xa, ngoài xem , nỡ xa bố nên nhờ cô giúp đỡ ạ.”
Bộ Vi xem xong tướng mặt cô , : “Cung Thiên Di của cháu lõm, trong ba năm thích hợp xa. Hơn nữa ngũ hành thủy khí của cháu mất cân bằng, nếu xa ắt sẽ phạm đào hoa sát.”