Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta - 496

Cập nhật lúc: 2025-03-29 14:19:41
Lượt xem: 4

Đôi mắt bạc bình thản của Cố Ninh chạm vào đôi mắt đen sâu thẳm của Hắc Diệu. Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, anh ta bỗng sững sờ, như thể có điều gì đó vừa thoáng qua mà anh không thể nắm bắt.

"A Ninh, tôi rất hy vọng cô có thể ích kỷ một chút."

"Nếu cô có một nửa sự ích kỷ của tôi, cô sẽ hiểu tôi cảm thấy thế nào về cô..."

Giọng nói trầm thấp của Hắc Diệu vang lên như một lời thì thầm, mang theo cảm xúc sâu sắc không thể che giấu. Nhưng Cố Ninh không để anh nói tiếp.

"A Diệu, đừng nói bậy."

Cô cắt ngang lời anh, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lại mang theo sự cự tuyệt rõ ràng.

Hắc Diệu nhìn người phụ nữ trước mặt, ánh mắt lạnh lùng của cô như một bức tường ngăn cách anh. Anh khẽ cười, nhưng trong nụ cười ấy lại chất chứa sự chua xót không thể diễn tả thành lời.

Anh thả lỏng tay, buông Cố Ninh ra, rồi quay người ngồi xuống chiếc ghế sofa gần đó, khôi phục lại vẻ lãnh đạm vốn có.

"A Ninh, tôi không muốn phá hỏng kế hoạch của cô."

"Nhưng cô hãy nhớ kỹ một điều. Nếu cuối cùng cô phải hy sinh bản thân chỉ để đưa Cố Trạch lên vị trí đó..."

"Thì tôi sẽ nuốt chửng cả vũ trụ này, và cùng cô chôn vùi tất cả."

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Lời tuyên bố của Hắc Diệu lạnh lùng như băng, nhưng lại mang theo một sự quyết tuyệt đến đáng sợ.

Thời Thâm, người vẫn im lặng quan sát từ nãy đến giờ, không khỏi giật mình, kinh ngạc nhìn Hắc Diệu.

"Hắc Diệu, anh nói thật đấy à?"

Tên này thật sự không quan tâm đến hậu quả sao?

Cố Ninh quay sang nhìn Hắc Diệu, ánh mắt trở nên phức tạp, nhưng cô không lập tức lên tiếng.

Hắc Diệu vẫn lặng lẽ nhìn cô, đôi mắt đen sâu không thấy đáy như muốn nghiền nát mọi thứ.

Cuối cùng, Cố Ninh khẽ thở dài.

"A Diệu, không đáng đâu."

Những lời cô nói ra rất nhẹ, nhưng lại khiến Hắc Diệu siết chặt bàn tay.

Anh ghét nhất là nghe cô nói câu đó.

Cô luôn cho rằng bản thân có thể gánh vác tất cả, luôn cho rằng những gì cô làm là đúng. Nhưng tại sao cô chưa từng nghĩ đến cảm xúc của anh?

Cô có từng nghĩ rằng, nếu cô thật sự biến mất, anh sẽ ra sao không?

Hắc Diệu không đáp, chỉ đưa mắt nhìn Thời Thâm.

"Thời Thâm, ra ngoài đi."

Anh không kiên nhẫn ra lệnh, giọng nói không cho phép phản kháng.

Thời Thâm khoanh tay, nhướng mày, lộ rõ vẻ không hài lòng.

"Các cậu có thể đừng lần nào cũng bàn bạc sau lưng tôi được không? Tôi không đi. Tôi cũng muốn nghe."

Hắc Diệu chẳng buồn đôi co.

Anh đứng dậy, nắm lấy cổ tay Cố Ninh, rồi chỉ bằng một cái phất tay, một khe nứt không gian ngay lập tức xuất hiện trước mặt Thời Thâm.

Trước khi Thời Thâm kịp phản ứng, Hắc Diệu đã kéo Cố Ninh vào trong.

Chớp mắt sau, khe nứt liền đóng lại.

Thời Thâm c.h.ế.t sững mất hai giây, rồi lập tức nhảy dựng lên.

"Tôi chửi cả họ nhà anh! Hắc Diệu! Đồ khốn! Anh dám mở khe hở hố đen!"

Tên khốn này!

Hắn dám nhân lúc anh không để ý mà mang A Ninh đi sao!?

Ở phía bên kia, trong khoảng không vô tận của hố đen, Hắc Diệu ôm chặt lấy Cố Ninh, như thể chỉ cần buông tay, cô sẽ tan biến khỏi thế giới của anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/496.html.]

Giọng anh khẽ run, mang theo một nỗi đau không thể che giấu.

"A Ninh, cầu xin cô, đừng bỏ tôi lại một mình..."

Hàng triệu năm ánh sáng đã trôi qua, cô là hơi ấm và ánh sáng duy nhất trong thế giới tăm tối và cô độc này.

Có lẽ, anh đã tồn tại trước cả cô. Nhưng sự tồn tại ấy chỉ là chuỗi ngày dài bất tận, chìm trong bóng tối đến mức không thể nhìn thấy cả bàn tay mình.

Cho đến ngày cô xuất hiện.

Cô bước vào vực sâu của anh, mang theo ánh sáng mà anh chưa từng có.

Cô nói rằng cô cần đất từ hố đen.

Anh đã để cô lấy đi.

Trước khi rời đi, cô hứa sẽ giúp anh thoát khỏi sự ràng buộc, vì sức mạnh của hố đen đã trói buộc anh suốt hàng triệu năm không thể thoát ra.

Lúc đó, anh không tin. Nhưng không ngờ, không lâu sau, cô thực sự đã dùng sức mạnh của mình để giải thoát cho anh.

Cô đã hoàn thành lời hứa, đồng thời tạo ra một hệ thống vũ trụ hoàn chỉnh, dùng chính sức mạnh đó để áp chế hố đen.

Kể từ ngày đó, anh đã không còn chỉ là một thực thể bị giam cầm trong bóng tối nữa.

Và cô, đã trở thành sự cứu rỗi duy nhất của anh.

Cô kéo anh ra khỏi vực sâu, vậy mà bây giờ cô lại muốn bỏ rơi anh, chỉ vì cái gọi là "vạn vật trong vũ trụ" sao?

"A Diệu, tôi không có ý định bỏ rơi anh."

"Anh và Thời Thâm là những người bạn và đồng hành quan trọng nhất của tôi trong thời gian vô tận này."

"Nhưng như tôi đã nói, tôi không giống các anh. Anh và Thời Thâm có thể sống một cuộc đời tự do, không lo lắng, còn tôi thì không thể."

Cố Ninh không đẩy Hắc Diệu ra, mà nhẹ nhàng vỗ vào lưng anh. Đôi mắt bạc lóe lên một ánh sáng kỳ lạ.

Làm sao cô không biết tình cảm của Hắc Diệu dành cho mình chứ?

Nhưng tình cảm đó, cô không thể đáp lại.

"A Ninh, chúng ta có thể hủy diệt vũ trụ này và xây dựng một vũ trụ hoàn hảo hơn bằng đất từ hố đen."

Hắc Diệu ôm chặt cô hơn, sự cuồng loạn trong mắt dần hiện rõ.

Cố Ninh lắc đầu, giọng nói vẫn bình thản nhưng mang theo sự kiên định không thể lay chuyển.

"A Diệu, xin lỗi, tôi không thể làm điều đó."

"Tôi không muốn trở thành kẻ thù của anh."

Hắc Diệu nheo mắt nhìn cô.

"Vậy có nghĩa là cô vẫn quyết định thực hiện cái kế hoạch cứu rỗi vũ trụ này? Một vũ trụ mà từ đầu đến cuối đều chỉ muốn lợi dụng cô?"

"A Ninh, đừng ngốc như vậy nữa!"

Cố Ninh khẽ nhắm mắt, giọng cô chậm rãi vang lên.

"A Diệu, Thời Thâm không hiểu tôi, nhưng chẳng lẽ anh cũng không hiểu tôi sao?"

"Nếu tôi hủy diệt vũ trụ này, tôi sẽ mãi mãi bị mắc kẹt ở vị trí đó. Tôi không muốn điều đó."

"Tôi chỉ có thể để vũ trụ trở về nguồn gốc, khôi phục lại mọi thứ. Đến lúc đó, tôi mới có thể đạt được tự do thực sự."

"A Diệu, đây là sự lựa chọn của tôi. Xin anh đừng can thiệp, có được không?"

Cố Ninh khẽ cười, gật đầu.

Hắc Diệu lặng người nhìn cô, rồi cũng gật đầu.

Nhưng chỉ mình cô biết, đó chỉ là một lời nói dối thiện ý.

Xin lỗi, A Diệu...

Loading...