Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta - 462

Cập nhật lúc: 2025-03-27 22:10:15
Lượt xem: 7

"Triệu Khâm vừa gọi điện thoại, nói rằng ông chủ của anh ta đã đồng ý rồi."

Cố Trạch vừa nói vừa cẩn thận quan sát nét mặt của Cố Ninh, mong tìm ra một chút manh mối. Nhưng tiếc thay, chị anh hoàn toàn không cho anh cơ hội, chẳng buồn đáp lại một lời nào.

Đúng lúc này, Nguyệt Yên dẫn Bạch Cảnh Xuyên cùng những người khác từ trên lầu đi xuống.

Nguyệt Ly nhanh chóng đi thẳng vào bếp để chuẩn bị bữa trưa, còn Bạch Cảnh Xuyên, Tô Mộc và Phục Thiên thì ngồi lại phòng khách.

"Anh Trạch vừa nhận một chương trình livestream cho chúng ta."

Cố Ninh vừa thong thả ăn vặt, vừa nhàn nhạt thông báo.

"Hả? Lại là livestream sao?"

Bạch Cảnh Xuyên và Tô Mộc đồng loạt nhíu mày.

"Ừm? Mộc Mộc, phản ứng của em là gì vậy? Không muốn đi à?"

Tô Mộc cười khổ: "Sư phụ, không phải là chúng em không muốn, mà là những chương trình đó thật sự không đáng tin. Chị còn nhớ lần trước cái tên đạo diễn đó không? Nếu không có chị ở đó, có lẽ bây giờ bọn em đã không còn đứng đây rồi."

Chỉ cần nghe đến hai chữ "livestream", Tô Mộc đã cảm thấy khó chịu.

Bạch Cảnh Xuyên trầm ngâm một lúc rồi lên tiếng: "Sư phụ, em không phản đối, nhưng chị có thể nói cho em biết đạo diễn của chương trình này là ai không?"

Lăn lộn trong giới giải trí đã lâu, anh cơ bản nắm rõ hầu hết các đạo diễn trong ngành. Ai đáng tin, ai không, anh đều biết rõ.

Từ lúc nghe Cố Trạch nhận chương trình này, anh đã thấy lo. Dù sao, kinh nghiệm của Cố Trạch trong giới giải trí còn ít, lỡ bị lừa thì sao?

Anh không ngại bị lừa, nhưng nếu điều đó ảnh hưởng đến sư phụ, anh tuyệt đối không thể chấp nhận.

"Triệu Khâm thì phải."

Cố Trạch nhanh chóng đáp.

"Triệu Khâm? Em chắc chứ?"

"Chắc chắn là anh ta! Tối qua anh ta còn đích thân đến gặp em. Em không ngốc đến mức bị lừa đâu! Người ta thậm chí còn trả hết cát-xê trước rồi mà!"

Thấy vẻ mặt nghi ngờ của Bạch Cảnh Xuyên, Cố Trạch lập tức phản bác. Bộ anh giống kẻ dễ bị lừa lắm sao?

Nhưng ngay lúc đó, Cố Ninh bỗng nhiên lên tiếng, giọng điệu mang theo vài phần nguy hiểm.

"Chờ đã, A Trạch, vừa nãy em nói gì?"

Vừa nói, cô vừa vươn tay nắm lấy cánh tay anh.

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

"Ơ... cái đó..." Cố Trạch nuốt nước bọt, cười gượng. "Chị à, tiền của chị sẽ được chuyển khoản sau khi chương trình kết thúc."

Anh nhanh chóng tìm cách đánh lạc hướng.

Nhưng Cố Ninh chỉ cười lạnh, đột nhiên buông tay ra, mặt không cảm xúc nói:

"A Trạch, chúng ta tính sổ một chút đi. Số tiền mở studio, anh phải trả lại cho tôi... gấp nghìn lần."

Cố Trạch: (ΩДΩ)!!!

"Sao cơ?! Thì ra studio của anh là tiền của sư phụ à?"

Tô Mộc kinh ngạc hét lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/462.html.]

Bạch Cảnh Xuyên thì nhanh chóng tính toán: "Sư phụ, theo như em biết, mở một studio ít nhất cũng phải bảy con số..."

Cố Ninh hờ hững đáp: "Tôi đã cho cậu ấy 15 triệu. Tiểu Bạch, em tính xem nếu trả gấp nghìn lần thì phải bao nhiêu?"

“Sư phụ, con nghĩ con nghe nhầm… Người vừa nói bao nhiêu ạ?”

“Là 150 tỷ.”

“Cái gì?!” Cố Trạch suýt nữa thì sặc.

“Được rồi, A Trạch, trả tiền đi.”

Cố Ninh thản nhiên chìa tay ra, giọng điệu dứt khoát như thể số tiền đó chẳng đáng bao nhiêu. Cô thừa biết cậu em trai của mình đang có ý định giấu diếm, nhưng nghĩ cô không trị được cậu ta sao?

Cố Trạch mặt méo xệch. Gần đây anh cày cật lực lắm mới kiếm được một tỷ, còn phải cộng cả cát-xê của Triệu Khâm mới đủ. Giờ bảo anh đưa ra 150 tỷ? Có bán anh đi cũng gom không đủ!

“Chị à… em sai rồi. Em đưa cát-xê cho chị…”

Không còn cách nào khác, Cố Trạch lặng lẽ rút từ túi ra một tấm thẻ ngân hàng, hai tay dâng lên trước mặt Cố Ninh như một đứa trẻ nhận lỗi.

“Thế này mới ngoan chứ.”

Cố Ninh cười nhẹ, cầm lấy tấm thẻ một cách rất tự nhiên. Gương mặt dịu dàng nhưng giọng nói lại chẳng chút thương tiếc:

“Là chị của em, chị làm vậy cũng chỉ vì muốn tốt cho em thôi. Nhỡ em sơ ý làm mất tiền thì sao?”

Cố Trạch nghe mà chỉ muốn ôm đầu gào lên! Anh quá hiểu cái câu ‘vì tốt cho em’ của chị gái mình có ý nghĩa gì rồi.

Nguyệt Yên ở bên cạnh khẽ bật cười, chủ nhân của cô quả nhiên vẫn lợi hại như thế.

Bạch Cảnh Xuyên và Phục Thiên cố nhịn cười, giữ vẻ mặt bình thản như chưa nghe thấy gì. Nhưng Tô Mộc thì không kiềm được, cười phá lên ngay tại chỗ.

“Ha ha ha! Tôi cười c.h.ế.t mất! Cố Trạch, anh đúng là nhát gan quá đi!”

Cố Trạch nghiến răng ken két, liếc sang Tô Mộc đầy thù hằn.

Được lắm, cô giỏi lắm! Dám cười nhạo anh như vậy, chờ vào trò chơi rồi xem anh xử lý cô thế nào!

“Có ai ra bếp giúp tôi một tay không? Tôi sắp xong rồi.”

Giọng của Nguyệt Ly bất ngờ vang lên từ nhà bếp.

“Em đi!”

Cố Trạch như vớ được cứu tinh, lập tức bật dậy, nhanh chóng chạy vào bếp. Anh không muốn tiếp tục bị cười nhạo thêm một giây nào nữa.

Bên ngoài phòng khách, Phục Thiên có chút do dự rồi lên tiếng hỏi:

“Chủ nhân, tôi có thể cùng mọi người tham gia không?”

Cố Ninh nhìn cậu ta một lúc rồi lắc đầu:

“Không phải tôi không muốn dẫn cậu đi, mà là cậu không thể đi được.”

Phục Thiên thoáng sững lại. “Tại sao ạ?”

“Thứ nhất, trăng tròn sắp đến, sức mạnh bán yêu của cậu sẽ mất kiểm soát. Mà chương trình lần này toàn là những pháp sư cấp cao, tôi không thể để cậu rơi vào nguy hiểm.

Thứ hai, nhà cần có người trông coi. Tôi tin cậu có thể giữ nhà tốt.”

Nghe vậy, Phục Thiên mới không tiếp tục nài nỉ nữa, dù trong lòng vẫn hơi tiếc nuối.

Loading...