Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn, Quốc Gia Mời Ta Rời Núi - Chương 527: Hồ Giả Hổ Uy, Ma Oan Ức Quá!

Cập nhật lúc: 2025-06-30 15:38:51
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng khi Khương Nhất nhìn kỹ lại, cô phát hiện xung quanh không có oan hồn nào, cũng không có quỷ khí gì. Chuyện này rốt cuộc là sao?

Chưa kịp nghĩ rõ, camera đã lại rung lên. Người ở đầu màn hình chắc là đã trở lại trong xe. Cánh cửa xe bị "bốp" một tiếng đóng lại, xe rất nhanh được khởi động, và thuận lợi chạy thẳng về phía trước.

Một lát sau, cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại một cách vững vàng trước cửa nhà. Người đàn ông rất hài lòng về điều này: "Xem ra vẫn là đại sư lợi hại hơn."

Lúc này, Khương Nhất bị lạnh nhạt cuối cùng không thể nhịn được nữa, liền thuấn di đến, rồi trực tiếp ngồi vào ghế phụ lái, lạnh lùng nói: "Vị khán giả này, xin hỏi rốt cuộc anh muốn cầu cứu điều gì?"

Người đàn ông vốn còn đang vui mừng khôn xiết, khi nhìn thấy Khương Nhất trong nháy mắt sợ đến hét to một tiếng: "Á!!!" Toàn thân lập tức nhảy dựng lên. Nhưng vì dây an toàn chưa cởi, vừa định đứng dậy, liền bị kéo ngược trở lại, siết chặt khiến anh ta đau ngực.

Khương Nhất bật đèn trong xe lên, để đối phương nhìn rõ mặt mình: "Là tôi."

Người đàn ông sau khi nhìn rõ mặt Khương Nhất, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: "Đại sư, hóa ra là cô à, dọa c.h.ế.t tôi rồi."

Khương Nhất liếc xéo anh ta một cái, nói: "Vừa nãy anh ở ngoài nghĩa địa không phải rất ngang tàng sao, thấy ma còn không sợ, bây giờ thấy người ngược lại sợ đến mức này."

Tốt lắm, phải biết rằng cô còn không dám đào xương người c.h.ế.t lên hầm canh uống, mà người đàn ông này vậy mà dám. Hơn nữa còn ăn nói huênh hoang ngoài nghĩa địa. May mắn là những con ma đó tính tình tốt, nếu không mà thật sự gặp phải những oan hồn kia, e rằng anh ta có thể c.h.ế.t bất đắc kỳ tử ngay tại nghĩa địa rồi.

Đối với điều này, người đàn ông cười gượng: "Đó không phải là vừa nãy xe cứ bị tắt máy, tính khí nổi lên sao, nhất thời không kiềm chế được."

Khương Nhất lười nói nhiều, lập tức hỏi: "Nói đi, rốt cuộc anh có chuyện gì muốn cầu cứu tôi?"

Người đàn ông sững sờ một lát, ánh mắt mang theo vài phần hoang mang: "Tôi cầu cứu cô?"

Khương Nhất không thể không dí điện thoại vào mặt anh ta, hỏi: "Anh giật được túi phúc của tôi, chẳng lẽ không có việc gì cầu xin tôi sao?"

"Cái gì? Tôi giật được túi phúc của cô rồi?" Người đàn ông lúc này vội vàng lấy điện thoại ra xem, quả nhiên là giật được rồi. Thế là vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi đại sư nhé, vừa nãy tôi chỉ tiện tay bấm mấy cái, để dễ dọa mấy con ma đó thôi, không ngờ lại giật được thật, làm mất thời gian của cô rồi."

Khương Nhất: "..."

Hóa ra mình đã lãng phí lâu như vậy, đối phương chỉ là hồ giả hổ uy, mượn oai của mình để dọa những con ma đó sao?

Thấy Khương Nhất không nói gì, người đàn ông cho rằng cô không vui, đành phải giải thích rõ ràng sự việc: "Thật ra tôi không có chuyện gì, chỉ là đi nửa đường thì xe tắt máy ba bốn lần, tôi liền nghĩ đến cái gọi là quỷ chặn đường mà cô từng nói."

"Thế là tôi nghĩ đến việc lấy danh tiếng của cô ra dọa chúng nó một phen, kết quả không ngờ lại thật sự rất hiệu nghiệm, danh tiếng của cô vừa được nói ra, chúng nó liền ngoan ngoãn cho qua, để tôi về nhà, đủ thấy danh tiếng của cô bây giờ đã lan truyền khắp quỷ giới rồi."

Khương Nhất được khen ngợi mà trong lòng không chút xao động: "..."

Không khí trở nên quỷ dị và ngượng ngùng.

Vài giây sau, chỉ thấy Khương Nhất u uất mở miệng hỏi: "Vậy ra, anh thật sự nghĩ nguyên nhân xe anh tắt máy là do ma ở nghĩa địa cản đường anh?"

Người đàn ông gật đầu, rất hiển nhiên nói: "Cái này không phải đã rất rõ ràng rồi sao! Nếu không tại sao tôi vừa cảnh cáo xong, xe liền có thể chạy được?" Khương Nhất im lặng nửa giây, không thể không hỏi lại: "Có khả năng nào, chúng nó sợ bị anh đánh tan xương nát thịt, bị nấu canh uống, nên đã âm thầm giúp anh đẩy về không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-qua-chuan-quoc-gia-moi-ta-roi-nui-zmpk/chuong-527-ho-gia-ho-uy-ma-oan-uc-qua.html.]

Người đàn ông ha ha cười, rõ ràng không tin: "Làm sao có thể! Trên đời này đâu có con ma nào tốt bụng như vậy, bị tôi mắng, còn giúp tôi đẩy xe về?"

Khương Nhất đối với điều này chỉ có thể không biểu cảm chỉ vào đồng hồ xăng, nói: "Điều này đương nhiên có thể, bởi vì xe của anh căn bản không có xăng."

Vẻ mặt người đàn ông sững sờ: "À?" Ngay lập tức ánh mắt anh ta theo bản năng nhìn theo tay cô. Kết quả phát hiện trên đồng hồ xăng thật sự có đèn đỏ cảnh báo.

Chỉ là vừa nãy sự chú ý của anh ta vẫn luôn ở trên nghĩa địa, nên mới không kịp phát hiện. Lúc này, mọi chuyện trở nên có chút ngượng ngùng.

Và những người trong livestream khi nhìn thấy đồng hồ xăng của anh ta cũng lập tức rơi vào một trận im lặng kỳ lạ.

【Đúng là cái xui xẻo mà, nửa đêm vậy mà bị một người ăn vạ, cái lý lẽ gì đây!】

【Ma: Từng thấy người chỉnh đốn công sở, chưa từng thấy người chỉnh đốn nghĩa địa.】

【Ma: Từng thấy người vu oan, chưa từng thấy người vu oan cho ma.】

【Xem kìa, ma cũng sợ thần kinh.】

【Hahahahaha, tôi đã cười c.h.ế.t trong chăn rồi, đâu ra cái gì mà buồn cười đến thế!】

【Con ma mà sáng hôm sau tỉnh dậy, chắc còn phải mắng hắn ta một câu: Không phải, thằng này có bệnh à!】

【Tin tốt: Xe hết xăng. Tin xấu: Hết xăng vậy mà còn khởi động được.】

【Thật chịu thua, thà tin là ma cản đường, cũng không tin là xe hết xăng.】

【Mấy con ma ở nghĩa địa này gặp phải thứ này, cũng thảm thật đó. Rõ ràng không phải vấn đề của mình, lại còn phải sợ bị nấu canh uống, nửa đêm phải đi đẩy xe cho hắn ta.】

Lúc này, người đàn ông xoa xoa tay, ngượng ngùng nói: "Cái đó, tôi không biết là hết xăng, tôi mà biết thì chắc chắn sẽ không mắng chúng nó đâu..." Chỉ là càng nói, giọng càng nhỏ dần. Rõ ràng bản thân cũng rất chột dạ.

Nhưng rất nhanh anh ta lại nghĩ đến một chuyện quan trọng khác: "Đại sư, những con ma đó sẽ không trả thù vợ và con gái tôi chứ? Tôi bị chúng trả thù không sao, nhưng đừng động đến vợ con tôi."

Khương Nhất thấy người đàn ông này đối với gia đình còn khá có trách nhiệm, liền nói: "Nếu anh lo lắng những điều này, vậy thì ngày mai đi xin lỗi đi."

Người đàn ông nghe vậy, cảm thấy có lý, rất sảng khoái đáp lời: "Được, tôi sáng mai sẽ đi ngay!"

Khương Nhất thấy thái độ anh ta rất tốt, sau đó lại tiện thể nhắc nhở một câu: "Nhớ mua chút đồ, dù sao chúng nó cũng là một đám ông già bà cả, nửa đêm còn giúp anh đẩy xe, cũng vất vả lắm."

Người đàn ông lập tức liên tục gật đầu: "Được được được, tôi sáng mai sẽ đi mua rượu mua thịt, rồi mua thêm ít tiền giấy đốt cho chúng nó, coi như là phí cảm ơn."

Khương Nhất thấy thái độ anh ta rất thành khẩn, hơn nữa quả thật cũng không có vấn đề lớn nào khác, liền trực tiếp thuấn di trở về.

Còn người đàn ông thì sáng hôm sau liền đi chợ mua thức ăn, về nhà nấu xong, liền xách những món cúng tế và đồ ăn đến nghĩa địa, bày đầy một bàn, và dập đầu đốt hương.

Lúc này, coi như đã hoàn toàn giải quyết xong chuyện này.

Loading...