Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn, Quốc Gia Mời Ta Rời Núi - Chương 304: Lại Là Khương Nhất? Ba Ngày Hạ Giới!
Cập nhật lúc: 2025-06-24 04:04:29
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đồng tử của Chương Ngọc Sơn đột nhiên co rút lại! Ông ta lập tức niết quyết, tự bảo vệ mình, sau đó nhanh chóng lùi về sau, nhờ vậy mới tránh được đòn tấn công này!
Con quỷ thai đó lập tức "hì hì hì" cười lên.
Chương Ngọc Sơn ngay lập tức cau mày lạnh lùng nói: "Nghiệt súc, mày vô cớ hại người, không sợ bị đánh cho linh hồn tan biến sao!"
Nhưng con quỷ thai đó như nghe thấy chuyện cười vậy, lại một lần nữa phát ra tiếng cười quỷ dị: "Hì hì hì!"
Chương Ngọc Sơn thấy nó cố chấp như vậy, lập tức từ trong n.g.ự.c lấy ra một cây gậy khảo quỷ, ánh mắt lộ ra sát ý: "Nếu đã vậy, vậy thì tôi không cần nương tay với mày nữa!"
Cây gậy khảo quỷ đó, hình dáng giống như một cây gậy chống, nhưng lại là một pháp khí vô cùng lợi hại. Trên thân gậy có phù chú, có thần danh "Đả Tà Diệt Vu Mạnh Nguyên Soái" và "Hành Hình Khảo Quỷ Chu Nguyên Soái". Là để chuyên dùng để trục xuất và khảo tra quỷ sát.
Quả nhiên, con quỷ thai đó khi nhìn thấy nguyên khí nồng đậm trên cây gậy khảo quỷ đó, lập tức lại trốn vào trong bụng. Nhưng Chương Ngọc Sơn đã có bài học trước đó, không hề lơ là. Ông ta lập tức niệm chú.
Nguyên khí màu vàng trên cây gậy khảo quỷ trong tay ông ta theo các đường vân từ từ lấp đầy tất cả các chữ viết.
Trong chốc lát, nguyên khí đại thịnh! Ánh sáng vàng đó cứ thế bao phủ lên người Tô Gia Mộc.
Con quỷ thai đó lập tức không còn chỗ nào để trốn, bắt đầu không ngừng lăn lộn và gầm thét trong bụng.
"U ——"
Âm thanh trầm thấp và lạnh lẽo đó không ngừng xoáy vòng trong phòng. Sát khí khiến trong phòng gió lớn nổi lên. Tất cả mọi thứ đều bị sát khí "ào ào" cuốn bay lên.
Chương Ngọc Sơn bị gió thổi đến mức thân hình suýt không giữ vững được. Nhưng may mắn có nguyên khí gia trì, nhờ vậy mới miễn cưỡng đứng vững dưới cơn gió mạnh.
Còn Tô Gia Mộc đang nằm trên giường thì không may mắn như vậy, anh ta là một người bình thường căn bản không thể chống lại được khí hắc sát khi con quỷ thai điên cuồng giãy giụa. Nếu không có pháp khí của Chương Ngọc Sơn trấn giữ, sợ rằng đã sớm bạo tễ mà c.h.ế.t ngay tại chỗ rồi.
Nhưng vấn đề là, công lực của ông ta chưa đủ, pháp khí chỉ có thể miễn cưỡng bảo toàn mạng sống cho Tô Gia Mộc, chứ không thể chống lại nỗi đau bị sát khí xâm nhập.
Vì vậy, lúc này Tô Gia Mộc mắt đỏ ngầu, ngay cả tiếng kêu đau cũng không phát ra được, chỉ với vẻ mặt dữ tợn hết lần này đến lần khác cảm nhận nỗi đau tột cùng khi sát khí xuyên thấu cơ thể.
Không biết đã qua bao lâu, gió trong phòng dần nhỏ lại. Khí hắc sát cũng bắt đầu yếu đi. Con quỷ thai dường như đã trở thành thú bị vây khốn, dưới sự áp chế của nguyên khí, dần dần không còn giãy giụa nữa.
Nhưng Chương Ngọc Sơn vẫn luôn giữ chặt động tác tay, không dám có chút nào lơ là.
Đang nhìn thấy quỷ thai sắp chịu trận, đột nhiên Tô Gia Mộc đang nằm trên giường phun ra một ngụm máu! Và bắt đầu ôn ào nôn ra máu, không ngừng lại được.
Trong chốc lát, m.á.u đã thấm ướt cổ áo anh ta.
Chương Ngọc Sơn trong lòng kinh hãi, vội vàng ngừng niệm chú, định tiến lên xem xét. Ai ngờ vừa tiến lên, trong chốc lát một luồng sát khí đột nhiên bùng phát.
Chương Ngọc Sơn lần này tránh không kịp, luồng sát khí đen đặc đó với thế như sấm sét lao thẳng vào mặt, trực tiếp va mạnh khiến ông ta văng ra ngoài cửa.
"Phụt!"
Giây tiếp theo Chương Ngọc Sơn vậy mà phun ra một ngụm m.á.u tươi.
Hai vợ chồng nhà họ Tô đứng ngoài cửa nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức sững sờ tại chỗ. Chưa kịp phản ứng, liền nghe trong phòng truyền ra âm thanh âm trầm.
"Hì hì hì——"
Quỷ thai trong phòng đắc ý lăn lộn, phát ra tiếng cười âm trầm mà ngông cuồng. Giống như đang chế giễu sự vô năng của đối phương.
Khi bà Tô vừa nhìn thấy trên bụng con trai mình vậy mà lại hiện lên một khuôn mặt trẻ sơ sinh dữ tợn, sợ đến mức chân mềm nhũn.
Tô Tri Bá càng theo bản năng muốn xông vào: "Gia Mộc!"
Kết quả bị Chương Ngọc Sơn quát một tiếng: "Đừng vào vội! Bây giờ vào quá nguy hiểm!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-qua-chuan-quoc-gia-moi-ta-roi-nui-zmpk/chuong-304-lai-la-khuong-nhat-ba-ngay-ha-gioi.html.]
Tô Tri Bá lúc này mới dừng bước chân, sốt ruột nói: "Đại sư, bụng con trai tôi sao lại thành ra thế này!"
Chương Ngọc Sơn ho mạnh một tiếng, mặt tái mét, giọng điệu yếu ớt nói: "Đối phương đã dùng m.á.u để trói buộc quỷ thai và quý công tử lại với nhau, cộng sinh cộng diệt, nếu tôi cưỡng ép lấy quỷ thai ra, thì con trai anh cũng sẽ chết."
Tô Tri Bá kinh hãi: "Vậy phải làm sao?!"
Chương Ngọc Sơn khó nhọc lắc đầu: "Kẻ hạ chú này đã hận con trai anh đến tận xương tủy, anh vẫn nên đi cầu xin cô ta tha cho con trai anh đi."
Lời này khiến Tô Tri Bá trong lòng sốt ruột không thôi: "Không còn cách nào khác sao?"
Chương Ngọc Sơn lại lắc đầu: "Không có một Đại sư nào sẽ hao hết công lực để cứu con trai anh, trừ khi... trừ khi là Đại sư cấp cao nhất."
Tô Tri Bá không nghĩ ngợi nói: "Vậy ngài có thể giới thiệu vài vị Đại sư cấp cao nhất không? Tiền không thành vấn đề, chỉ cần có thể cứu mạng con trai tôi!"
Tuy nhiên Chương Ngọc Sơn nghe lời anh ta nói, chỉ cảm thấy nực cười. Đại sư cấp cao nhất làm sao có thể dùng tiền mà mời được chứ.
Vì vậy ông ta lại lắc đầu: "Đại sư cấp cao nhất rất ít, ngay cả trong đội nhóm chính thức cũng chỉ có Lục Kỳ Niên là đệ tử cuối cùng của Cục trưởng Kỷ mới được tính."
Tô Tri Bá không nghĩ ngợi nói: "Vậy thì để anh ta đến đi!"
Nhưng Chương Ngọc Sơn lại cười khổ một tiếng: "Tổng giám đốc Tô, cấp độ của tôi không có tư cách để liên lạc với Trưởng nhóm Lục."
Tô Tri Bá lập tức cuống cuồng không thôi: "Vậy phải làm sao?!"
Chương Ngọc Sơn thở một hơi, nói: "Nhưng tôi biết một người cũng rất lợi hại, có lẽ... cô ấy có khả năng này."
Trong lòng Tô Tri Bá vui mừng: "Ai?"
Ngay sau đó liền nghe Chương Ngọc Sơn nói hai chữ: "Khương Nhất."
Câu trả lời này khiến Tô Tri Bá ngẩn người.
Khương Nhất?
Đó không phải là vị Đại sư vừa rồi đã từ chối giúp đỡ sao? Sao lại là cô ấy chứ!
Chương Ngọc Sơn lúc này vẫn tiếp tục: "Vị Đại sư này không thuộc chính phủ, nhưng thực lực lại vượt xa tất cả những người trong chính phủ, tôi có thời gian rảnh là lại xem livestream của cô ấy, quả thật rất lợi hại!"
Tô Tri Bá không thể không hỏi: "Ngoài cô ấy ra, không còn ai khác sao?"
Chương Ngọc Sơn lại lắc đầu: "Không còn ai nữa, cô ấy thực lực mạnh mẽ, hơn nữa là người chính trực và nhiệt tình, đây là con đường sống duy nhất tôi có thể nghĩ đến cho con trai anh rồi."
Nói xong, ông ta liền cắn rách ngón tay, sau đó vẽ một lá bùa trong hư không, rồi đánh thẳng vào giữa trán Tô Gia Mộc trong phòng. Một luồng nguyên khí màu vàng đỏ bao phủ lên người anh ta.
Tiếng cười của quỷ thai cuối cùng cũng ngừng lại.
"Lá bùa đó nhiều nhất chỉ có thể bảo vệ con trai anh ba ngày, ba ngày sau thì xem tạo hóa của cậu ấy rồi."
Chương Ngọc Sơn nói đến đây, liền ra lệnh cho đệ tử của mình dìu mình vào phòng luyện công.
Chỉ còn lại hai vợ chồng họ Tô ngây ngốc đứng đó.
Ba ngày? Chỉ có ba ngày sao?
Vậy có phải điều đó có nghĩa là ba ngày sau con trai họ sẽ mất mạng không?
Vừa nghĩ đến đây, bà Tô hoàn toàn ngã quỵ xuống đất, hoàn toàn chìm vào tuyệt vọng.
Bà ta bắt đầu hối hận vì vừa rồi mình không nên nói chuyện như vậy với Khương Nhất, nếu không phải mình nói bậy như vậy, cũng sẽ không biến thành ra nông nỗi này!
Xong rồi. Lần này xong hết rồi!