Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn, Quốc Gia Mời Ta Rời Núi - Chương 178: Một Màn Hài Hước, Vụ Án Giết Người Nghiêm Trọng

Cập nhật lúc: 2025-06-22 18:09:32
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc này, Mã Vĩnh Phúc vẫn ngậm thuốc lá, giơ súng, liếc nhìn mọi người một lượt, lạnh nhạt hỏi: "Còn chen lấn không?"

Toàn bộ hiện trường chỉ còn tiếng gió. Ngay cả những dòng tin nhắn đang cuộn điên cuồng trong phòng livestream cũng dừng lại. Rõ ràng không ai ngờ rằng Mã Vĩnh Phúc, một cảnh sát, lại dám tùy tiện nổ súng!

Ngô Hữu Lương bên cạnh lập tức hoàn hồn, vội vàng hạ giọng nói: "Anh làm cái gì vậy!"

Mã Vĩnh Phúc lơ đễnh ngậm thuốc lá, nói: "Anh nói nhiều lời vô ích như vậy, có bằng cái này không?"

"..." Ngô Hữu Lương nhìn dáng vẻ của anh ta, lập tức đau đầu không thôi: "Nhưng cũng không thể giơ s.ú.n.g ra chứ."

Cái lão già này đúng là từ khi tốt nghiệp vào cục cảnh sát đã luôn là một kẻ cứng đầu. Nếu không thì với năng lực của anh ta ít nhiều cũng nên làm phó trưởng đồn, chứ không đến nỗi nhiều năm trôi qua cứ luẩn quẩn giữa vị trí cảnh sát hình sự và nhân viên trực tổng đài. Lần này anh ta nổ súng, e rằng có thể bị đuổi việc thẳng cẳng!

Tuy nhiên, chưa kịp mở lời, Mã Vĩnh Phúc cầm s.ú.n.g cảnh cáo họ: "Tất cả thiết bị đều phải tắt."

Lúc này, những người dân đó đều hoàn hồn lại, từng người một đều phẫn nộ đứng lên.

"Dựa vào cái gì!"

"Đúng vậy, đây là đồ của chúng tôi, chúng tôi muốn làm gì thì làm!"

"Các anh cảnh sát vô cớ nổ súng, các anh đang đe dọa công dân sao?"

"Anh là cảnh sát mà lại đe dọa công dân, anh còn muốn giữ cái da này nữa không?"

...

Nói đến đây, những người đó giơ điện thoại lên quay phim, rồi la hét vào bên trong.

"Mau đến xem, cảnh sát đánh người rồi!"

"Hơn nữa, cảnh sát rút s.ú.n.g muốn g.i.ế.c người rồi!"

"Cảnh sát đen tối! Mọi người mau đến xem đi!"

...

Ngô Hữu Lương nhìn thấy, liền cảm thấy không ổn. Bây giờ không phải là thời đại tin tức bị bưng bít như xưa nữa. Bây giờ là thời đại tự truyền thông, một khi dư luận nảy sinh, hậu quả đều không thể lường trước được. Hơn nữa, anh ta là cảnh sát mà lại tùy tiện nổ s.ú.n.g cảnh cáo, dù có lý do, đến lúc đó chắc chắn cũng sẽ bị mắng chết!

Thế là anh ta muốn giải thích cho Mã Vĩnh Phúc: "Không phải đâu, s.ú.n.g của cảnh sát Mã có vấn đề..."

Nhưng giây tiếp theo, Mã Vĩnh Phúc nhả điếu thuốc ra khỏi miệng, tùy ý nghiền mấy cái, rồi trực tiếp cầm s.ú.n.g đi về phía người đang la lối nhiều nhất. Người đó nhìn thấy, sợ hãi lùi liên tục: "Anh... anh muốn làm gì..."

Mã Vĩnh Phúc khóe miệng nhếch lên: "Anh không phải nói tôi muốn g.i.ế.c người sao? Tôi đang nghĩ có nên làm thật không đây?"

Lời này khiến đối phương sợ đến mức không khỏi nuốt một ngụm nước bọt: "Anh... anh điên rồi à?"

Mã Vĩnh Phúc cười cười, khẩu s.ú.n.g trong tay anh ta tùy ý xoay một vòng, nói: "Đúng vậy, trong đội cảnh sát ai mà không biết tôi Mã Vĩnh Phúc có biệt danh là Mã điên chứ?"

Người đó nhìn dáng vẻ lơ đễnh của anh ta, sợ đến mức nói chuyện cũng có chút run rẩy: "Anh... anh..."

Nhưng nói mãi cũng không nói được một câu hoàn chỉnh. Mã Vĩnh Phúc lúc này mới thản nhiên nói: "Tôi nhắc nhở các anh lần cuối cùng, tắt tất cả thiết bị, nếu không chúng tôi có quyền nghi ngờ các anh là đồng bọn, đến lúc đó... đừng trách tôi không nhắc nhở các anh."

Với những lời này, cộng thêm khẩu s.ú.n.g trong tay anh ta, cuối cùng những người đó cũng chịu yên phận. Từng người một đều không cam tâm tình nguyện tắt livestream.

Ngô Hữu Lương lúc này ra lệnh cho người bên cạnh: "Đưa tất cả bọn họ về cục cảnh sát để lấy lời khai."

Nghe lời này, những người đó lại sốt ruột: "Dựa vào cái gì!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-qua-chuan-quoc-gia-moi-ta-roi-nui-zmpk/chuong-178-mot-man-hai-huoc-vu-an-giet-nguoi-nghiem-trong.html.]

Livestream đã tắt, điểm nóng không cọ được, fan không kiếm được, nửa đêm thế này lại còn phải đến cục cảnh sát nữa sao?!

Nhưng giây tiếp theo liền thấy Mã Vĩnh Phúc cầm súng, lạnh lùng nói: "Dựa vào việc các anh không có việc gì làm mà lại hóng hớt."

Mọi người nhìn thấy súng, lập tức nhụt chí: "..." Cuối cùng những người đó đành phải ngoan ngoãn đi theo cảnh sát.

Màn hài kịch này cũng theo đó mà kết thúc.

Ngô Hữu Lương lúc này lập tức lo lắng nói: "Anh điên rồi à? Dám nổ s.ú.n.g vào dân, anh còn muốn làm cảnh sát nữa không?! Viện trưởng chúng ta vốn đã có ý kiến với anh rồi, chỉ mong đuổi việc anh, anh thì hay rồi lại tự mình đ.â.m đầu vào chỗ chết!"

Mã Vĩnh Phúc châm lại điếu thuốc, nói: "Ông ta còn muốn đuổi tôi à? Anh xem những t.h.i t.h.ể kia kìa, lần này ông ta có giữ được vị trí này hay không còn là một vấn đề."

Ngô Hữu Lương nghẹn lời: "Vậy anh cũng không thể làm bừa chứ."

Mã Vĩnh Phúc ngậm thuốc lá, nói: "Tôi còn là vì giúp anh đó, đừng tưởng tôi không nhìn thấy vừa rồi người đó vì muốn xông vào, đã nhân cơ hội đ.ấ.m vào xương sườn anh hai cái."

Ngô Hữu Lương lúc này im lặng vài giây: "Chúng ta mặc bộ đồ này, không thể động thủ với người dân được."

Mã Vĩnh Phúc lười nhác nói: "Cho nên đó, tôi cũng không động thủ, chỉ dọa một chút thôi mà."

Ngô Hữu Lương: "..." Anh có hiểu lầm gì về hai chữ "dọa nạt" không?

Ngay lúc này, một viên cảnh sát chạy tới, báo cáo: "Đội trưởng Ngô, t.h.i t.h.ể đã được đào lên hết rồi, tổng cộng mười ba thi thể, trong đó năm t.h.i t.h.ể nam, sáu t.h.i t.h.ể nữ, và hai t.h.i t.h.ể trẻ em."

Ngô Hữu Lương trong lòng giật mình. Mười ba thi thể... Chuyện thật sự lớn rồi!

"Từng t.h.i t.h.ể đã c.h.ế.t bao lâu rồi?" Mã Vĩnh Phúc lúc này cũng hỏi một câu.

Viên cảnh sát đó giọng điệu nghiêm túc nói: "Thi thể xa nhất có thể suy đoán là từ năm ngoái, t.h.i t.h.ể gần nhất mới c.h.ế.t một tuần. Nhưng nguyên nhân tử vong cụ thể, còn cần pháp y giám định thêm."

Năm ngoái... Sự việc tồi tệ đến vậy mà đã bắt đầu từ năm ngoái, và họ lại hoàn toàn không hề hay biết. Nếu không phải Khương Nhất đã xem ra chuyện này, e rằng sẽ còn nhiều người c.h.ế.t hơn nữa!

Họ gần như không thể tin nổi chuyện này một khi lan truyền ra ngoài, sẽ gây chấn động đến mức nào!

Đúng lúc Ngô Hữu Lương đang suy nghĩ nên báo cáo thế nào, điện thoại của trưởng đồn đã gọi đến. Chưa kịp mở lời, giọng nói giận dữ của người đầu dây bên kia đã truyền đến: "Tôi nghe nói Mã Vĩnh Phúc một cú điện thoại đã gọi hết người của đội cảnh sát hình sự các anh ra ngoài rồi?"

Ngô Hữu Lương gật đầu: "Vâng."

Kết quả lời này lại khiến người đầu dây bên kia càng tức giận hơn: "Ngô Hữu Lương, rốt cuộc cục cảnh sát này ai là người có quyền? Hắn ta Mã Vĩnh Phúc một nhân viên trực tổng đài dựa vào cái gì mà kêu các anh ra ngoài, anh rốt cuộc trong mắt còn có hay không..."

Tuy nhiên lời của anh ta còn chưa nói xong, liền nghe Ngô Hữu Lương tiếp tục: "Trưởng đồn, cảnh sát Mã Vĩnh Phúc nhận được tin báo, khu du lịch Bình Phong có thi thể, đội chúng tôi đến hiện trường phát hiện, tổng cộng đào được mười ba thi thể."

Trưởng đồn đầu dây bên kia sững lại: "Anh không đùa chứ?"

Ngô Hữu Lương giọng điệu trầm thấp: "Thi thể đã được đào lên hết, hơn nữa tin tức đã bị những cư dân mạng nhiều chuyện truyền lên mạng, dư luận sẽ sớm xuất hiện."

Lời vừa dứt, liền nghe thấy tiếng "loảng xoảng" ở đầu dây bên kia, giống như tiếng vật nặng rơi xuống đất. Ngô Hữu Lương không khỏi nhíu mày kêu lên: "Trưởng đồn?"

Nhưng đầu dây bên kia mãi không có phản hồi. "Trưởng đồn!" "Alo? Alo! Trưởng đồn anh có nghe không?" "Trưởng đồn?"

...

Ngô Hữu Lương gọi mấy lần đầu dây bên kia vẫn không có bất kỳ âm thanh nào. Mã Vĩnh Phúc bên cạnh hút thuốc, nói: "Gan của ông ta, chắc đã sợ đến ngất xỉu rồi, đừng lãng phí thời gian nữa." Ngô Hữu Lương suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng có lý, liền trực tiếp cúp điện thoại.

Rất nhanh, tất cả t.h.i t.h.ể được vận chuyển về. Toàn bộ khu đất hoang được giăng dây cảnh giới. Hiện trường để lại hai tổ tiếp tục xử lý.

Còn lúc này trên mạng đã sớm cãi vã ầm ĩ vì vụ Mã Vĩnh Phúc nổ súng!

Loading...