Khi Khương Nhất xuất hiện tại cục cảnh sát, tất cả cảnh sát ở đó đều kinh ngạc mở to mắt.
Một cảnh sát tham gia vụ bắt giữ tối qua và xem bộ buổi phát sóng trực tiếp theo bản năng thốt lên: “Khương đại sư, ngài đến?”
Khương Nhất mỉm gật đầu: “ xem t.h.i t.h.ể của đứa bé mà các đưa về đêm qua, ?”
Mọi liền vội vàng gật đầu: “Được chứ, dĩ nhiên là .”
Đùa , vị là Khương đại sư, một lá bùa Thuấn Di là thể tự do. Bây giờ cô còn chịu theo quy trình chính thức, họ còn gì để nữa.
“Đứa bé đó ?” Khương Nhất hỏi.
Lập tức trả lời: “Vẫn đang ở nhà xác.”
Nói , họ đưa cô đến tầng hầm của một toà nhà khác.
Trong hành lang tối mờ, Khương Nhất hỏi: “Đã tìm thấy bố của đứa bé ?”
Nhắc đến chuyện , vẻ mặt viên cảnh sát trở nên nặng nề: “Tìm thấy , nhưng họ đến. Họ đang ở tỉnh ngoài, thể về kịp.”
Khương Nhất bất ngờ, vì tướng mạo của đứa bé vốn là quả tướng đoản mệnh. Cô hỏi: “Vậy cứ để như ?”
Viên cảnh sát nhíu mày: “Họ bảo chúng cứ tùy ý xử lý.”
Giọng Khương Nhất lạnh: “Con ruột của mà để khác tùy ý xử lý. Lòng của họ cũng thật rộng lượng.”
Sau đó, hai bước nhà xác.
Trong căn phòng trống trải tối tăm, bàn chỉ một t.h.i t.h.ể phủ khăn trắng.
Khương Nhất một lát hỏi: “Vậy nguyên nhân cái c.h.ế.t của đứa bé là gì?”
Viên cảnh sát đáp: “Là ngộ độc khí than. Khí gas nhà họ rò rỉ. Bố kịp đưa chị cả và em trai thoát ngoài, chỉ duy nhất quên mất con bé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-qua-chuan-quoc-gia-moi-ta-roi-nui-zmpk/chuong-1412-hanh-phap-chieu-hon.html.]
Nói đến đây, thở dài: “Đứa bé cũng khổ, gặp bố vô tâm như .”
Khương Nhất cái bóng nhỏ bé tấm khăn trắng, ánh mắt sâu thẳm.
Viên cảnh sát mới hỏi: “Khương đại sư, ngài định chiêu hồn để thành tâm nguyện cho đứa bé ?”
Khương Nhất lắc đầu: “Không . Đứa bé vu thuật giam giữ linh hồn. đến để giải thoát cho nó đưa đầu thai.”
“Thì là .” Viên cảnh sát lập tức cung kính: “Vậy mời ngài.”
Khương Nhất lời cảm ơn bày tỏ: “ chỉ phiền một lát, sẽ cản trở công việc của các .”
Viên cảnh sát xua tay: “Không , thể giúp đứa bé đến nơi cũng là việc thiện.”
Nói xong, lùi ngoài.
Khi cửa đóng , Khương Nhất mới với t.h.i t.h.ể bàn một tiếng “xin vì phiền”, vén khăn trắng lên.
Cô gương mặt đứa bé tái xám, nhỏ bé cô độc. kỹ sẽ thấy bộ cơ thể nó bao phủ bởi lớp sương mù đen mỏng.
Lập tức, Khương Nhất bấm niệm pháp quyết. Ánh kim quang tụ ở đầu ngón tay, chạm giữa trán thi thể. Lớp sương mù quanh nó rung lên tan biến như băng nắng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trở màu xanh xám ban đầu.
Đợi chắc chắn sương đen tan hết, Khương Nhất thắp ba nén hương. Khói xanh bay lên, xoáy tròn ba thước hóa thành luồng khí xoáy màu xanh nhạt.
Sau đó, cô lấy một lá bùa vàng, đưa qua ánh nến. Lá bùa cháy lách tách nhưng rơi tro, mà hóa thành những đốm lửa vàng đỏ xoay quanh hương án.
Cô khẽ : “Cung thỉnh Tam Thanh tiếp dẫn vong hồn. Trần duyên dứt, chấp niệm khó tan, lệnh đây, hồn phách về.”
Lời dứt, tàn hương rơi xuống rào rào. Nhiệt độ trong phòng đột ngột giảm mạnh.