Rắn Tham Ăn thể tha cho ! Giờ chỉ còn một miếng thịt béo bở mắt, thể bỏ qua!
Nó gầm một tiếng, lao thẳng tới tấn công. Tội nghiệp Phác Đại sư, né tránh một cách chật vật, ngẩng đầu lên thấy con quái vật khổng lồ lao tới.
Hắn lập tức thắt chặt lồng ngực. Muốn chạy trốn thì rõ ràng quá muộn. Phác Đại sư chỉ còn cách nghiến răng, cố định luồng khí huyết đang cuồn cuộn, kết ấn và lẩm bẩm chú pháp.
Viên ngọc trong tay thúc đẩy. Sát khí màu đen điên cuồng tuôn , ngưng tụ thành một con rắn dài lớn. Hắn cắn vỡ đầu ngón tay, tinh huyết hòa sát khí màu đen, hóa thành một luồng ánh sáng đỏ rực.
Con rắn lớn lập tức há miệng đầy máu, chắn ngay mặt Phác Đại sư.
Trước cảnh tượng đó, Rắn Tham Ăn chỉ khịt mũi một cách lạnh lùng. Ngay lập tức, nó quất cái đuôi như roi về phía con rắn lớn.
Quả nhiên, con rắn hóa thành từ sát khí , khi đối mặt với âm sát ngàn năm, chịu nổi đòn tấn công .
"Ầm—"
Cùng với tiếng động chấn động, con rắn lập tức tan biến thành làn khói bụi.
Phác Đại sư luồng sức mạnh hất bay tường, rơi mạnh xuống sàn. Ngay lập tức, khí huyết nghịch lưu, phun một ngụm m.á.u đen.
Thế nhưng gương mặt hề tỏ vẻ đau đớn. Khi ngẩng đầu về phía Khương Nhất, khóe miệng nở một nụ quái dị.
Khương Nhất đó, khẽ nhướn mày.
Ừm?
Bị thương đến động não ?
Đang suy nghĩ, Khương Nhất chợt thấy làn khói bụi tan bỗng như ý thức, đồng loạt lao về phía Rắn Tham Ăn.
Mắt cô khẽ nheo .
Lúc , cô mới nhận , đó khói bụi — mà là côn trùng!
Những con côn trùng màu đen nhỏ xíu, dày đặc, bám chặt Rắn Tham Ăn.
Rắn Tham Ăn lập tức cảm nhận điều bất thường. Nó uốn , cố gắng rũ bỏ những thứ nhỏ bé , nhưng côn trùng bám chặt vảy rắn, phát những tiếng "xì xì" rùng rợn.
"Gầm—"
Đồng tử của Rắn Tham Ăn dựng thẳng, ánh mắt đầy nguy hiểm. Nó liên tục gầm thét và lăn lộn trong phòng, cái đuôi quất mạnh ngừng, rung chuyển gian xung quanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-qua-chuan-quoc-gia-moi-ta-roi-nui-zmpk/chuong-1357-xong-roi-bi-ao-giac-roi.html.]
"Bang—"
"Bang—"
"Bang—"
Rất nhanh, tường và sàn nhà đập nát, đá vụn văng tung tóe khắp nơi.
Cơn chấn động khiến tất cả những mặt hoảng loạn.
Nếu tiếp tục thế , e rằng cả tòa nhà sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào!
Nghĩ đến khả năng chôn vùi trong đống đổ nát, những , theo bản năng sinh tồn, liều chịu đựng luồng âm sát, khó nhọc bò về phía cửa.
Và ngay lập tức, một cú quất đuôi nữa từ Rắn Tham Ăn vang lên, khiến gian rung chuyển dữ dội.
"Ầm—"
Một bức tường đổ sập xuống trong tiếng rầm khủng khiếp.
Cái đuôi rắn khổng lồ cứ thế thõng xuống, uy nghi và đáng sợ.
Những cảnh sát đang mai phục ở đầu và cuối con phố đều sững sờ, mắt mở to tròn xoe.
Họ tự hỏi, liệu vì áp lực công việc quá lớn mà đang ảo giác ? Tại thấy một cái đuôi rắn lớn đến ?
Một thành viên nhịn , lẩm bẩm: "Đội trưởng… ảo giác ? Sao thấy… một cái đuôi rắn?"
Đội trưởng bên cạnh cái đuôi rắn với vảy đen như mực, bóng loáng như sáp, cũng đờ đẫn: "… cũng thấy … chắc cũng ảo giác ."
Chỉ trong chốc lát, tất cả đều sững sờ, như hóa đá.
Chưa kịp dụi mắt để cho rõ hơn, thì họ thấy cái đuôi rắn cực lớn đó nữa quất mạnh.
"Bang—"
Mặt đường ngay chỗ đó đập nát, tạo thành một cái hố sâu hoắm.
Những cảnh sát chấn động bởi sức mạnh khổng lồ đó đồng loạt ngã xuống đất.
Họ trố mắt: Đây… là loại b.o.m mới nhất ? Tại khác với những gì ?
lúc , cái đuôi khổng lồ đang thõng lơ lửng bỗng nhiên rút nhanh về trong nhà.