Phác Đại sư ngây một lúc, thốt : "Cái gì?"
Chưa kịp hiểu chuyện gì, thấy Khương Nhất rút từ trong túi một chiếc hồ lô ngọc nhỏ.
Chiếc pháp khí sáng bóng, tinh xảo đến mức chỉ cần liếc mắt cũng cảm nhận sự phi thường của nó.
Ngay đó, một con mãng xà màu đen trườn từ trong pháp khí.
Khi Phác Đại sư nhận đó cũng là một con rắn dài, khịt mũi một cách khinh bỉ: "Ta cứ nghĩ là cái gì ghê gớm lắm, hóa chỉ bắt chước , đúng là trò mèo..."
Chưa kịp thốt hết câu, một luồng khí lạnh cực độ bỗng tràn khắp nơi.
Lúc , tất cả những mặt đều cảm thấy lông tơ dựng , như rơi một hầm băng sống.
Con mãng xà quỷ gầm thét lao từ pháp khí.
Xung quanh nó tràn ngập âm sát, bao trùm khắp nơi. Đây khí lạnh thông thường, mà là thứ oán hồn thấu xương, tanh hôi và đầy căm phẫn, như vô oan hồn đang gào thét trong đó.
Mọi chỉ cảm thấy n.g.ự.c như một tảng đá khổng lồ đập mạnh, khí huyết cuồn cuộn ngừng, trong cổ họng dâng lên vị tanh ngọt khó chịu.
Những thuộc hạ của Hứa Thiệu cơ thể vốn yếu ớt, hít thứ khí chịu nổi, âm sát áp đảo, phun một ngụm m.á.u quỳ rạp xuống đất.
Toàn bộ căn phòng chỉ còn Phác Đại sư vững, nhưng gân xanh nổi lên trán, tay nắm chặt thành quyền, rõ ràng đang gắng sức chịu đựng.
Khương Nhất bộ dạng của , nhạt mà như : "Thích chơi rắn đến , để con chơi với ngươi thử xem ?"
Phác Đại sư thể tin nổi. Một lá âm phù như thế mà một cô gái yếu đuối như Khương Nhất cũng thể triệu hồi ?
"Ngươi..."
Triển Nhu bên cạnh, khi thấy con mãng xà quỷ xuất hiện vô livestream, lòng vui mừng khôn xiết.
Cô lập tức châm chọc: "Hừ! Dám chơi rắn mặt đại sư, đúng là trò hề! Cô chính là tổ tông của loài rắn! Đồ ngốc!"
Phác Đại sư , vẫn khỏi bàng hoàng: "Không thể nào..."
Khương Nhất khẽ mỉm : "Ta thích biến điều thể thành thể."
Nói , cô lệnh cho con rắn tham ăn nhà : "Đi, cắn đứt cổ ."
"Gầm—"
Rắn tham ăn lập tức gầm lên một tiếng.
Vị Phác Đại sư tiếng gầm chói tai đó, sợ đến run cả , theo bản năng lùi một bước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-qua-chuan-quoc-gia-moi-ta-roi-nui-zmpk/chuong-1356-ran-tham-an-dinh-cong.html.]
khi quan sát kỹ, nhận tiếng gầm hướng về phía Khương Nhất, và con mãng xà ngoan ngoãn cuộn tròn bên chân cô, ý định di chuyển.
Điều khiến lấy tinh thần: "Xem âm phù của ngươi chịu lời ngươi ."
Khương Nhất đó cũng ngạc nhiên, ngờ tên âm phù … đình công.
Nhìn bộ dạng ủ rũ, cúi đầu của nó, cô lập tức hiểu .
Hóa , nó cũng giống — cực kỳ dễ nổi nóng khi đánh thức.
nghĩ , cũng thôi, giờ quả thực còn sớm.
trong tình huống đặc biệt , Khương Nhất đành dịu giọng: "Dậy sớm ngủ sớm thì sức khỏe mà."
Con mãng xà quỷ cô chuyện vớ vẩn một cách nghiêm túc, chỉ hừ một tiếng về phía cô. Rõ ràng là tin.
Khương Nhất tiếp tục dỗ dành: "Giải quyết xong , sẽ đưa ngươi ăn đồ ngon."
Là một con rắn tham ăn, đến chuyện ăn uống, nó lập tức tỏ hứng thú. Rất nhanh, nó để mắt đến mấy đang ở cửa.
Ý đồ ám chỉ rõ ràng.
Là chủ nhân, Khương Nhất hiểu rõ tính cách con rắn, nhưng cô vẫn nghiêm túc lắc đầu: "Mấy đưa đến cục cảnh sát, để ăn."
Nghe thấy chỉ còn một trong căn phòng thể động, con rắn tỏ vẻ chán nản, cụp đầu xuống.
Thấy thái độ bất cần của nó, Khương Nhất cũng lạnh nhạt hơn: "Ngươi rốt cuộc việc ? Không thì tự , đến lúc đó đừng hòng ăn một miếng nào."
Ai mà chẳng nổi nóng khi đánh thức!
Con rắn tham ăn cảm nhận sự hài lòng trong lời của chủ nhân, lập tức vút một tiếng thẳng khỏi mặt đất.
Nó kiêu ngạo phun một luồng về phía Khương Nhất, ánh mắt sang Phác Đại sư cách đó xa.
Đôi mắt lạnh lẽo, đầy oán độc của nó khiến khỏi rùng .
"Ngươi... ngươi... ngươi gì..."
Trước câu hỏi đó, con rắn tham ăn chỉ từ từ há miệng khổng lồ đầy răng nanh, và âm sát xung quanh nó bỗng bùng lên dữ dội.
Giây tiếp theo, cái đuôi như roi thép của nó quất tới.
Phác Đại sư kinh hãi, lập tức vội vàng lùi !