Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-04-14 16:22:49
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh trai Lý Vân là Lý Minh Hi cũng đến vì chuyện tình anh em ruột tan vỡ trước đó, gần đây hai người có chút ngại ngùng nhưng Lý Minh Hi chủ động nhường vị trí xếp hàng phía trước cho Lý Vân, lúc này hai người mới làm lành trở lại.

 

Ông chủ bán vòng tay mấy ngày nay cũng không thiết tha gì đến việc làm ăn, chuyên tâm xếp hàng. Anh bảo vệ càng xin chuyển từ cửa bắc đến cửa nam trực ban cố định, chỉ vì được gần cậu.

 

Ngoài họ ra, còn có các bạn học khoa thuật toán, họ mặc đồng phục áo sơ mi kẻ ô và đeo kính, ăn ý xếp hàng, có người còn ôm sổ ghi chép. Tích điểm và hoành thánh, họ đều muốn có cả giữa đám sinh viên xếp hàng, một vị giảng viên già mặc vest giày da, ánh mắt kiên định, đặc biệt thu hút sự chú ý.

 

Thầy Vương mặc áo gió, tay cầm một cuốn sổ nhỏ, trên bìa vẽ chi chít các loại sơ đồ tuyến đường, có vẻ như mấy phương án khác nhau. Vây quanh ông là vài sinh viên ưu tú, tất cả chụm đầu vào nhau nhỏ giọng thảo luận điều gì đó.

 

"Về phương án này, em đã làm một bài PPT." Hàn Lâm cầm iPad, vừa giảng giải vừa nói: "Tham khảo ba ngàn văn kiện khái quát, một ngàn tập san, kết luận là..."

 

Các sinh viên khác nghe xong liên tục gật đầu, thỉnh thoảng giơ tay đặt câu hỏi những sinh viên chính quy xung quanh không khỏi kính nể.

 

"Quả không hổ là tiến sĩ do thầy Vương dẫn dắt, tranh thủ từng giây phút để nghiên cứu khoa học, thật đáng ngưỡng mộ."

 

Nếu họ nghe được nội dung thảo luận của đám sinh viên kia, có lẽ thế giới quan sẽ sụp đổ mất. Nào là "Sách lược đánh giá các loại hương vị hoành thánh", nào là "Kế hoạch xếp hàng hiệu quả cao trong ngày mưa hoặc thời tiết khắc nghiệt", nào là "Diễn biến khái niệm, khắc phục bất đồng nhận thức, đi sâu nghiên cứu về phương pháp luận mua sắm hoành thánh trong các ngành học giao thoa"...

 

Lý Vân và Đàm Đình Đình đang xếp hàng đầu, đứng rất gần nên nghe được những chi tiết kỳ lạ này, cảm thấy sống lưng lạnh toát xem ra lời các tiền bối nói quả không sai làm học thuật đúng là có thể khiến người phát điên!

 

"Chúng ta nhất định không được biến thành như vậy." Lý Vân nắm tay Đàm Đình Đình, rưng rưng nước mắt.

 

Đàm Đình Đình cũng sụt sùi gật đầu. Đúng lúc đó, kim đồng hồ chỉ đúng 7 giờ, Giản Vân Lam lái chiếc xe ba gác quen thuộc đến đúng giờ.

 

"Ông chủ tới rồi!"

 

Không biết ai hô lớn một tiếng, mọi người lập tức phấn chấn hẳn lên, hân hoan nhảy nhót vây quanh xe ba gác của Giản Vân Lam.

 

"Ông chủ cuối cùng cậu cũng tới!"

 

"Hôm nay có thể bán nhiều hơn chút không?"

 

"Hôm nay có vị hoành thánh gì vậy, thơm quá đi!"

 

Vì quá đông người, nhiều thực khách kích động giơ tay lay xe của cậu khiến Giản Vân Lam suýt chút nữa không có chỗ dừng xe.

 

"Mọi người nhường đường một chút, để cậu ấy đỗ xe đã." Thầy Vương lên tiếng, chất giọng của một giảng viên thâm niên ba mươi năm, dồn khí đan điền không giận mà uy. Đám đông lúc này mới lưu luyến không rời tách ra một lối đi, để Giản Vân Lam đỗ xe cho ổn.

 

"Giáo sư, thầy cũng tới rồi ạ!"

 

Giản Vân Lam vẫn nhớ chuyện thầy Vương đã giúp mình hôm qua, chân thành cười chào hỏi.

 

"Cậu làm hoành thánh ngon lắm." Thầy Vương nở nụ cười hiền từ, khụ khụ: "Có muốn thêm Wachit không? Sau này có gì cần giúp đỡ, cứ tìm tôi."

 

...(Chủ yếu là để Thầy Vương tiện đường cọ ăn cọ uống ké thôi mà).

 

Giản Vân Lam vui vẻ đồng ý: "Dạ được ạ."

 

Cậu lấy điện thoại ra, hai người vui vẻ kết bạn Wachit đám đông vô cùng ngưỡng mộ nhìn thầy Vương.

 

"Tuyệt thật! Giáo sư thế mà thêm được Wachit của ông chủ!"

 

"Vậy chẳng phải là có thể gần quan phát tài sao?!"

 

"Hóa ra, làm học thuật đến đỉnh cao của chuỗi thức ăn, thật sự sẽ có hồi báo nhìn thầy Vương kìa, đây chẳng phải là một bước tiến lớn hay sao, thêm được Wachit của ông chủ luôn."

 

"Chúng ta nhất định phải nỗ lực học tập, tranh thủ sớm ngày được làm giảng viên." Lý Vân nắm tay Đàm Đình Đình, rưng rưng nước mắt.

 

Đàm Đình Đình sụt sùi gật đầu. Đột nhiên, một mùi cay nồng khác thường xộc thẳng vào mũi.

 

"Ủa, mùi gì cay vậy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-14.html.]

 

Mọi người dồn mắt theo Giản Vân Lam, thấy cậu mở nắp nồi, một chậu sa tế đỏ au nóng hổi hiện ra trước mắt... Trên thớt, từng miếng hoành thánh kim nguyên bảo tròn trịa được xếp chỉnh tề, da mỏng nhân đầy, trông đáng yêu vô cùng.

 

Hôm nay bán hoành thánh dầu cay. Các thực khách lập tức bùng nổ. Mấy hôm trước toàn ăn hoành thánh thanh đạm tươi ngon, họ còn tưởng Giản Vân Lam giỏi nhất là vị đó, ai ngờ hôm nay cậu lại thay đổi, mang đến món hoành thánh dầu ớt!

 

Bọn họ nhất định phải làm vài bát nếm thử mới được rốt cuộc, trong tiết trời thu se lạnh thế này, ai có thể cưỡng lại một bát hoành thánh dầu ớt cay nồng thơm lừng cơ chứ?

 

"Ông chủ, cho tôi một phần."

 

"Cho bọn tôi hai phần, không thêm rau thơm, cảm ơn ông chủ."

 

"A a a tớ kích động quá!"

 

Đàm Đình Đình cũng rất phấn khích. Cô ta xếp hàng tương đối sớm, nhưng vẫn phải đợi năm sáu phút mới đến lượt. Lúc này, những người phía trước đã được ăn, ai nấy đều phát ra những tiếng xuýt xoa vui sướng hạnh phúc, thầy Vương thì mồ hôi nhễ nhại mà vẫn vô cùng mãn nguyện, liên tục phải tháo kính ra lau hơi nước.

 

Điều này khiến cô ta càng thêm mong chờ, không biết món hoành thánh dầu ớt hôm nay có vị gì rất nhanh, đến lượt cô ta. Giản Vân Lam thoăn thoắt vớt hoành thánh ra, để ráo nước, cho vào bát, rải lên một nắm tỏi băm đầy ắp rồi múc một muỗng lớn dầu ớt nóng hổi dội lên trên hoành thánh, phát ra tiếng xèo xèo, sau đó rắc thêm mè trắng, rau thơm và hành lá. Vậy là một bát hoành thánh dầu ớt được đưa đến tay Đàm Đình Đình.

 

Từ lúc Giản Vân Lam bắt đầu vớt hoành thánh, cô ta đã không ngừng nuốt nước miếng, lúc này nhìn bát hoành thánh đỏ au nóng hổi dưới ánh đèn… Đàm Đình Đình đã nóng lòng muốn ăn ngay.

 

Nhưng đúng lúc này, điện thoại của cô ta lại vang lên một cách thật vô duyên là bạn trai cô ta gọi.

 

"Alo?" Bị cắt ngang đúng lúc cao trào, tâm trạng Đàm Đình Đình không tốt lắm. Cô và bạn trai Trịnh Tường gần đây đang lục đục. Đàm Đình Đình là trạng nguyên của tỉnh, sinh viên tài năng của Đại học Kinh Đại, còn Trịnh Tường chỉ học một trường cao đẳng trong thành phố. Gần đây, chuyện bảo lưu suất học gần đến, Trịnh Tường luôn khuyên Đàm Đình Đình từ bỏ cơ hội này, cùng anh ta về quê kết hôn.

 

Bạn bè đều cảm thấy Đàm Đình Đình hồ đồ nhưng cô ta vốn tương đối đơn thuần, nói thẳng ra là hơi lụy tình gần đây vẫn chưa hạ quyết tâm chia tay. Lúc này, phía Trịnh Tường ồn ào, có vẻ như đang ở quán bar: "Bé cưng à, em đang làm gì đấy?"

 

Đàm Đình Đình lạnh nhạt trả lời: "Ăn hoành thánh."

 

"Ồ." Trịnh Tường tỏ vẻ hứng thú: "Là món hoành thánh em nói ngon tuyệt vời kia à?"

 

Đàm Đình Đình: "Đúng vậy."

 

Trịnh Tường cười hề hề nói: "Vậy em để phần đó cho anh đi, bảo bối, anh cũng muốn ăn."

 

Đàm Đình Đình lộ vẻ mặt như gặp phải quỷ: "Anh đang đùa gì vậy?"

 

Trịnh Tường nói: "Chẳng phải chỉ là một bát hoành thánh thôi sao. Em nhất thiết phải thèm ăn đến thế à, hoành thánh quan trọng hơn anh à?"

 

Đàm Đình Đình im lặng. Cô ta nhìn bát hoành thánh dầu ớt bốc khói nghi ngút, thơm nức mũi trên tay. Dầu ớt đỏ tươi nóng hổi, bốc lên hơi nóng, bao phủ những miếng hoành thánh mỏng tang mà đầy đặn, trong veo như ngọc. Đầu mũi có thể ngửi thấy mùi thơm cay nồng, hòa quyện với mùi tỏi phi thơm lừng, chỉ ngửi thôi đã khiến khoang miệng không tự chủ được mà tiết nước bọt, những miếng hoành thánh căng tròn bọc lớp thịt tươi màu hồng nhạt, được tưới đẫm dầu ớt, béo ngậy, rắc thêm hành lá, khiến người ta thèm thuồng.

 

Trịnh Tường là cái thứ gì mà dám đòi cướp hoành thánh dầu ớt của cô ta! Trịnh Tường nghiến răng, bắt đầu giở trò thao túng tâm lý: "Em đến một bát hoành thánh cũng không muốn cho anh ăn, sao còn dám nói yêu anh? Em cũng không nhìn lại mình xem, ngoài anh ra, ai thèm yêu em."

 

Đàm Đình Đình: "Ồ, vậy chia tay đi."

 

"À phải rồi, những trò thao túng ghê tởm của anh, tôi sẽ đăng lên tường thổ lộ của trường anh, anh cứ chờ mà ê chề đi."

 

Trịnh Tường: "???"

 

"Em… Từ từ…"

 

Nhưng Đàm Đình Đình đã nhanh chóng cúp điện thoại, cho vào sổ đen tống khứ rác rưởi rồi, cuối cùng có thể vui vẻ thưởng thức mỹ vị. Đàm Đình Đình giơ đũa lên, gắp một miếng hoành thánh dầu ớt. Miếng hoành thánh đầy đặn, thấm đẫm dầu ớt thơm cay, run rẩy trong không khí, sa tế không ngừng chảy xuống, cô ta hé miệng, thỏa mãn đưa miếng hoành thánh vào miệng.

 

Lớp vỏ hoành thánh mỏng manh tan ra ngay lập tức, mềm mại mọng nước, phần nhân thịt nửa nạc nửa mỡ đã ngấm đẫm dầu ớt, hút đầy nước sốt. Một ngụm cắn xuống, hương vị cay nồng của ớt lan tỏa trong khoang miệng, vừa cay vừa sảng khoái đậm đà, khiến đầu mũi lập tức đổ mồ hôi, đầu lưỡi tê tê, nhưng lại không kìm được mà ăn hết miếng này đến miếng khác.

 

Điểm xuyết thêm vào là hương tỏi nồng nàn, được dầu nóng làm nổi bật hương vị cay thơm của nhân thịt. Gắp một viên hoành thánh đưa vào miệng, ngay khi vừa chạm vào, nước canh mang theo dầu ớt và tỏi băm cũng theo đó mà tràn ngập khoang miệng, thịt tươi ngon, tỏi thơm nồng, dầu ớt cay nóng, khiến cho hương vị vô cùng phong phú.

 

Hương vị cay xè lan tỏa, kích thích đến từng tế bào trên cơ thể, khiến adrenalin không ngừng sản sinh. Đàm Đình Đình mồ hôi nhễ nhại, nhưng vẫn không nỡ dừng đũa. Cô ta vừa xuýt xoa, lè lưỡi vì cay, vừa không kìm được mà tiếp tục gắp, tận hưởng cảm giác cay nồng đầy khoái cảm, quên sạch những kỷ niệm vớ vẩn về gã bạn trai cũ. Ngon quá đi mất!

 

Nếu mỗi ngày đều được ăn món hoành thánh dầu cay ngon tuyệt đỉnh như vậy, thì dù phải đánh đổi bằng việc lái siêu xe hay ở biệt thự cao cấp, cô ta cũng cam lòng!

 

Loading...