LINH ƯƠNG - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-12-12 17:47:25
Lượt xem: 5,504
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong mắt , từ ngày thành tới nay, luôn quản thúc , từng thuận theo ý lấy một .
Nói tới đây, cố nặn hai giọt nước mắt, kèm theo một nụ cay đắng.
“Bất kể phu quân hiểu lầm thế nào, những gì , cũng chỉ là mong Hầu phủ đến mức suy bại.”
“Mẫu cho chuyên lo việc hầu hạ, bồi bổ thể cho phu quân. Đợi khi thể điều dưỡng thỏa, hãy chọn mấy cô nương gia thế trong sạch mà nạp .”
Dứt lời, chẳng buồn sắc mặt Quý Xuyên, tự xoay rời .
Sau khi cho lui hết nha , vẻ mệt mỏi mặt lập tức tan biến. Ta cảnh giác men theo đường nhỏ, thẳng về tiểu trù phòng.
Vương ma ma bên cạnh chồng đang nấu một nồi canh bổ cho Quý Xuyên, là lợi cho đường con cái.
Bên ngoài, Hạ Chí khẽ hắng giọng, lớn tiếng gọi bà .
Ta lập tức lật bếp, đem bộ t.h.u.ố.c bột trong tay đổ cả nồi canh.
Thứ t.h.u.ố.c tuyệt tự năm xưa dùng cho phụ , trải qua bao năm cải tiến, rốt cuộc dịp dùng tới.
Chỉ là , chỉ tuyệt tự — mà còn là một loại độc d.ư.ợ.c phát tác chậm.
Ta cong môi nhạt. Bên ngoài, Hạ Chí vẫn chậm rãi chuyện, giục Vương ma ma mang canh bổ tới cho thế tử.
Ta rời .
Sau đó, nha hầu trong phòng kể rằng, sắc mặt Quý Xuyên đổi liên tục, một ngây hồi lâu.
Cho tới khi Vương ma ma bưng canh , uống một cạn sạch, còn lẩm bẩm:
“Ta cũng nên một đứa con … chỉ là, con của Bùi Linh Ương.”
Nghe câu , khóe môi thoáng hiện một nụ lạnh.
“Đáng tiếc — ngoài , chẳng ai sinh nổi con cho Hầu phủ.”
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
Quý Xuyên ngoan ngoãn mấy ngày, thậm chí còn chủ động tới thỉnh an chồng.
Mẹ chồng kinh ngạc, sai dò hỏi, gặp chuyện gì mà đổi tính như .
Ta mỉm đáp:
“Chẳng qua là nghĩ thông suốt. Trước thế t.ử phần bướng bỉnh, nhưng bản tính vẫn là hiếu thuận.”
Mẹ chồng yên tâm gật đầu, giữa hàng mày lộ rõ nét vui mừng.
“Rốt cuộc vẫn là con khiến an tâm. Xuyên nhi cưới con, đúng là phúc khí của nó…”
Lời còn dứt, gia đinh lảo đảo chạy , sắc mặt hoảng loạn:
“Thế t.ử phi, lão phu nhân! Bên ngoài nhiều tới, là tìm thế t.ử gia đòi bạc!”
Sắc mặt chồng trong khoảnh khắc liền đổi.
“Hầu phủ nhà cao cửa rộng, thể thiếu nợ bạc của đám dân thường chúng ? Thế t.ử ở chỗ chúng như cơm bữa, chúng ai cũng cả.”
Những kẻ cho vay nặng lãi, đa phần đều là hạng cực kỳ hung ác.
Chúng tin chắc Hầu phủ mất nổi thể diện . Người của chỉ lỡ miệng nhắc một câu, thế là bọn chúng lập tức kéo tới tận cửa phủ.
Khi mười vạn lượng bạc bày mặt, chồng tức đến mặt đỏ bừng, ôm chặt ngực, một lời cũng thốt .
Ta đưa tay đỡ bà, bà thẳng ngã ngửa , bất tỉnh.
“Mẫu ! Mau gọi , mẫu ngất xỉu !”
Ta hô hoán, lạnh lùng ba kẻ .
“Năm xưa Hầu gia c.h.ế.t trận, lão phu nhân còn là Cáo mệnh phu nhân do chính Hoàng thượng sắc phong. Nếu bà mệnh hệ gì, các ngươi gánh nổi ?”
Sắc mặt ba lập tức đổi, giọng cũng mềm hẳn :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-uong/chuong-6.html.]
“Chúng … cũng chỉ là dân thường, cũng sống qua ngày thôi…”
Ta lạnh giọng đáp:
“Cứ về . Chuyện vay nặng lãi, sẽ để Hạ Chí dẫn đối soát. Nếu tra đúng là do thế t.ử gây nên, Hầu phủ tuyệt đối chối nợ.”
Nghe , bọn họ mới chịu rút lui.
Những kẻ cho vay nặng lãi, tay ít nhiều đều dính máu.
Trước khi truyền tin ngoài, cho điều tra kỹ, gần như kẻ nào cũng nhược điểm trong tay . Hạ Chí hiểu rõ thế nào, chỉ khẽ gật đầu với theo bọn họ rời .
Khi đưa chồng phòng nghỉ, Quý Xuyên mới vội vàng chạy về.
Chưa kịp để phản ứng, giơ tay tát thẳng mặt , gằn giọng dữ tợn:
“Ngươi chăm sóc mẫu kiểu gì ? Rốt cuộc chuyện là thế nào?!”
Trên mặt rát bỏng.
Ta một lời, trực tiếp đá mạnh một cước Quý Xuyên, thuận tay giật lấy cây gậy Xuân Hòa đưa tới, nện thẳng chân .
Hắn gào lên t.h.ả.m thiết.
“Thân là thế t.ử mà dám ngoài vay nặng lãi, ngươi thật sự mẫu ngươi cho tức đến phát bệnh ?!”
Quý Xuyên trợn trừng mắt, nổi giận quát :
“Ngươi dám đ.á.n.h ?!”
Đám nha sợ hãi quỳ rạp xuống đất.
Ta định mở miệng, giường vang lên một giọng yếu ớt nhưng lạnh lùng:
“Giam thế t.ử trong viện của , tự kiểm điểm hai tháng.”
Quý Xuyên giật ngẩng đầu. cũng hiểu chuyện thể chối cãi, chỉ đành nén xuống, dịu giọng hỏi han mẫu mấy câu.
Mẹ chồng chẳng buồn đáp .
Có lẽ là thật sự lạnh lòng .
Lạnh lòng thì .
Lạnh lòng , sẽ còn dễ tổn thương nữa.
Dù xảy chuyện gì, cũng đến mức phát điên, hoảng loạn dựa .
…
Nói là cấm túc, nhưng thực chất là chồng lệnh cắt giảm bộ phần tiền tiêu và sinh hoạt thường ngày của Quý Xuyên.
Chỉ là vẫn đều đặn mỗi ngày cho đưa đồ ăn từ tiểu trù phòng đến, kèm theo t.h.u.ố.c bổ.
Mẹ chồng đang an dưỡng trong phòng, cũng sai cản .
Chỉ riêng Quý Xuyên mỗi thấy , ánh mắt đều mang đầy oán độc, chẳng còn lấy một tia ấm áp.
Lúc đầu, ầm ĩ mắng là trong thức ăn độc, ăn, thích ăn.
Để xoa dịu quan hệ phu thê, chồng dứt khoát ngừng luôn cả phần cơm nước của , mỗi ngày sai đại phu túc trực bên .
Quý Xuyên lúc mới dần dần phản kháng nữa.
Dù cũng ai trò chuyện, kìm nén đến phát chán.
Còn chuyện tiền vay nặng lãi, âm thầm thu xếp xong, cũng cho báo với chồng.
Suốt ngày, ngoài việc xử lý chuyện trong phủ, thường mang theo một quyển sách, trong sân của Quý Xuyên .
Ban đầu còn c.h.ử.i mắng đôi ba câu, về bắt đầu hỏi đang gì.