Linh Khí Sống Lại Lão Đại Lại Đi Bán Xúc Xích Nướng - Chương 358

Cập nhật lúc: 2025-09-17 08:36:25
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên nhân cãi vã cho là do nhà họ Thời thanh toán tiền công trình, vì mới đẩy vợ chồng ông Khương Nghị đến bước đường cùng tự sát.

 

Mới đầu, Thời Hành chẳng buồn để tâm đến những lời đồn nhảm nhí đó mà chỉ tập trung phối hợp với cảnh sát để xử lý vụ việc.

 

Thế nhưng, báo cáo giám định sự cố còn , tin đồn lan khắp công trường, còn lọt đến tai nhà họ Khương vội vã chạy tới.

 

Thế là đám đó kéo đến tận cổng tập đoàn loạn, yêu cầu Thời Hành cho họ một lời giải thích thỏa đáng.

 

Thời Hành cây ngay sợ c.h.ế.t , ông lập tức báo cảnh sát ngay khi nhà họ Khương bắt đầu gây rối.

 

Sau đó, qua sự hòa giải của cảnh sát cùng với bản báo cáo giám định đưa , chuyện mới sáng tỏ. Cái c.h.ế.t của ông Khương Nghị và bà Vương Mỹ Trân hề liên quan gì đến ông. Người nhà họ Khương lúc mới chịu miễn cưỡng giải tán.

 

Sau vụ việc, nhà họ Thời bồi thường một khoản tiền. Xét thấy hai vợ chồng còn một cô con gái, họ đưa thêm hai mươi vạn quỹ giáo dục, đảm bảo Khương Manh Tâm thể học hết đại học.

 

Bồi thường xong xuôi, Thời Hành cũng để tâm đến chuyện nữa. Thời gian trôi , vụ việc cũng sớm chìm quên lãng.

 

Nếu hôm nay nhắc , lẽ ông cũng chẳng thể nhớ vụ án năm xưa.

 

“Thời Hành, ông nghĩ dễ lừa lắm ? Bố c.h.ế.t vì tai nạn lao động, ông bịa một lý do nào đó lố bịch hơn ?”

 

Khương Manh Tâm xong ngọn ngành câu chuyện chỉ thấy nực . Bố c.h.ế.t vì tai nạn , chẳng lẽ chính cô rõ?

 

Loại , rốt cuộc thể sống an nhàn thanh thản suốt mười lăm năm qua.

 

Cô nhà tan cửa nát, đổi là mười lăm năm ung dung tự tại của Thời Hành.

 

Dựa cái gì chứ!

 

Nụ bên môi Khương Manh Tâm tắt ngấm, một luồng nước mờ ảo hiện ngay mặt cô.

 

“Cô gái , cô cũng chỉ kém con gái vài tuổi, chẳng lý do gì để lừa cô cả.”

 

Thời Hành nới lỏng cà vạt, dùng tay quạt quạt mặt, “Dù cô tin , thì và chuyện thực sự liên quan. hiểu sự thù hận của cô dành cho nhà họ Thời từ .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-358.html.]

“Ông đương nhiên sẽ hiểu, c.h.ế.t nhà ông.” Khương Manh Tâm tức giận mở điện thoại, bật lên một đoạn ghi âm.

 

“Đây là lời của một chú từng việc chung với bố năm đó. Chú rõ rằng bố từng lo lắng lấy tiền công trình, thậm chí còn định rủ mấy ông chủ nhỏ khác cùng đến công ty các đòi nợ.”

 

“Thật trùng hợp, chỉ một ngày khi bố những lời đó, ông rơi từ cao xuống mà chết.”

 

Khương Manh Tâm túm lấy cổ áo Thời Hành, siết chặt.

 

“Ông quyền thế, thể mua chuộc cảnh sát để sai lệch kết quả giám định của bố , nhưng quả hồng mềm mặc cho ông nắn bóp . Lần đừng hòng thoát!”

 

Vài giọt nước từ lòng bàn tay cô nhỏ xuống đất, khí bỗng trở nên ẩm ướt lạ thường. Gương mặt Thời Hành lập tức đỏ bừng.

 

Trong đoạn ghi âm, loáng thoáng tiếng sóng biển vỗ bờ, một giọng nam trầm khàn kể câu chuyện năm xưa nền âm thanh đó.

 

Lời lẽ của đó rành mạch, khẳng định rằng vợ chồng ông Khương Nghị tự sát là do Thời Hành ép buộc.

 

Đồng tử Thời Hành giãn , thở trong lồng n.g.ự.c dần cạn kiệt.

 

Ông còn thời gian để suy nghĩ tại vu khống một cách vô cớ, chỉ thể kinh hoàng chằm chằm ánh lam quang trong mắt Khương Manh Tâm và cảm giác ươn ướt nơi cổ họng.

 

Trong phút chốc, Thời Hành liên hệ đến vụ tai nạn xe kỳ quái mà nhà gặp .

 

Két nước cạn khô dẫn đến tai nạn, cổ họng nước chặn , khí ẩm ướt, cả lời đầy tự tin của gã tóc xoăn…

 

“Cô… Két nước… Hai vụ tai nạn của nhà liên quan đến cô.”

 

Lời của ông mang theo sự chắc chắn.

 

Khương Manh Tâm thì nhếch miệng , ném đàn ông sắp ngạt thở trở ghế.

 

“Sắp c.h.ế.t đến nơi mà cũng thông minh một . Lần để mấy kẻ đó thoát , nhưng ông may mắn như .”

 

Thời Hành ôm cổ ho sặc sụa, điên cuồng hít thở khí. gian trong phòng quá ẩm ướt, ông càng hít thở càng cảm giác như đang c.h.ế.t đuối.

 

Loading...