Không chỉ , ở một nơi xa hơn một chút còn cả nước ngoài.
Nào là tư tế vận áo choàng trắng, thiếu nữ pháp sư tay cầm quả cầu pha lê, cả kỵ sĩ mặc áo giáp .
Người da vàng, da trắng, da đen đều đủ cả, thể là một buổi tụ họp đa quốc gia.
Lâm Cấm còn thấy cả những Nhật Bản màu da tương tự .
Vài đàn ông đầu quấn khăn đen, vận bộ võ sĩ phục, tay cầm katana, chân guốc gỗ, đang lẩm bẩm thứ tiếng mà cô tài nào hiểu nổi.
Ngoài còn hai cô gái mặc kimono, bên hông dắt một cây quạt giấy, cũng đang cảnh giác đánh giá xung quanh.
Hai họ dựa sát , xem chừng là quen.
Lâm Cấm chỉ liếc qua đám dời mắt , hít một thật sâu. Mùi hương thanh tao len lỏi tận đáy phổi, quả thực khiến say mê.
Những Hoa Hạ cũng dần tỉnh cơn choáng váng. Nghe thấy đủ thứ ngôn ngữ lạ lẫm vang lên bên tai, theo phản xạ tìm kiếm đồng hương của .
Người của Cục Tình báo Đặc biệt mở mắt thấy Lâm Cấm cách đó xa, họ chút do dự mà tiến gần cô.
Những khác cũng trông thấy bóng dáng của Lâm Cấm, liền tự động nối gót theo .
Thấy , những nước ngoài vốn đang im quan sát cũng chần chừ mà theo.
Thế là, khi Lâm Cấm hít căng lồng n.g.ự.c mùi hương dịu ngọt và mở mắt nữa, cô kinh ngạc phát hiện một đám đông nghịt vây kín ba vòng trong ba vòng ngoài.
Lâm Cấm: “…”
“Chuyện gì ?”
Thẩm Bội Dung mím chặt môi, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng: “Lâm Cấm, cô chúng đang ở ?”
Trước khi chuyện xảy , họ vẫn còn đang họp trực tuyến, mà trong nháy mắt lệnh bài kéo cơn lốc, mở mắt thấy ở đây.
Một khu vực xa lạ, ẩn chứa những mối nguy tên.
Lâm Cấm nhún vai: “Chị hỏi thì hỏi ai? Trước khi kéo đây còn đang ăn dở bữa cơm, một miếng còn kịp nuốt nữa là.”
Cô dứt lời, những khác như thể mở công tắc, cũng nhao nhao lên tiếng.
“Chúng cũng ! Lệnh bài đưa chúng đến nơi quái quỷ nào thế ? Còn ở Hoa Hạ ?”
“Biến cố ập đến nhanh quá, biến mất ngay bàn tiệc.”
“ , chúng cũng thế. Cả đám còn đang bàn xem tối nay nên ngủ , kết quả còn ngã ngũ thì lôi hết đây .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-313.html.]
“Còn nữa! định ngủ để dưỡng sức, ai ngờ nhắm mắt biến mất khỏi giường.”
Người câu cuối cùng đang ở trần, chỉ mặc độc một chiếc quần đùi.
Anh còn chẳng kịp giày, giữa thanh thiên bạch nhật bao nhiêu ánh mắt chằm chằm, cảm thấy vô cùng hổ.
Một bụng khoác áo gió liền cởi áo ném cho : “Cầm lấy mà mặc.”
“Cảm ơn, cảm ơn nhé, !”
Người đàn ông cũng chẳng bận tâm , vội vàng mặc che mới cảm thấy an hơn chút.
Thẩm Linh Vũ lôi điện thoại xem, màn hình tín hiệu, định vị cũng mất tác dụng.
“Điện thoại của mất sóng .”
Phong Tầm cũng lấy thiết khuếch đại tín hiệu mang theo bên , nhưng nó phản ứng. Nơi tuyệt đối tín hiệu vệ tinh.
“Toang , hình như chúng còn ở Trái Đất nữa. Rốt cuộc đây là cái chốn quỷ quái nào ?”
Nghe , những khác cũng vội vàng lôi điện thoại kiểm tra. Thấy màn hình quả nhiên tín hiệu, thể gửi bất cứ tin nhắn nào, ai nấy đều hoang mang tột độ.
“Các đang gì ?”
Một ngoại quốc dùng tiếng Anh để giao tiếp với nhóm Hoa Hạ.
Bọn họ hiểu những Hoa Hạ gì, nhưng thấy vẻ mặt của họ dường như điều gì đó nên mới chủ động hỏi.
Trì Nguyên thấy đám nước ngoài mặt mày ngơ ngác, bèn bụng giải thích bằng tiếng Anh: “Chúng lẽ còn ở Trái Đất nữa , mà đến một gian xa lạ.”
Lời thốt , cả đám đều c.h.ế.t lặng.
Họ cũng vội vàng kiểm tra điện thoại của . Sau khi chắc chắn tín hiệu, tất cả đều cảm thấy vô cùng bất lực và lạc lõng.
Rốt cuộc họ đưa đến nơi nào?
Chris vội vàng xổm xuống đất, rút một bộ bài Tarot. Sau khi bói toán, cô vội vàng dùng tiếng Trung để trao đổi với của Cục Tình báo Đặc biệt.
“ cảm nhận một nguồn năng lượng cực kỳ mạnh mẽ ở gần đây. Nguồn năng lượng thuộc về Trái Đất.”
Thẩm Bội Dung kinh ngạc cô: “Cô thể bói ?”
Chris đáp: “ , những lá bài Tarot cho điều đó.”
Sau đó, cô dùng tiếng đẻ để thông báo chuyện cho đồng hương của . Nghe xong, một phen hoảng loạn.