Linh Khí Sống Lại Lão Đại Lại Đi Bán Xúc Xích Nướng - Chương 305

Cập nhật lúc: 2025-09-17 08:34:22
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đội trưởng, trượng nghĩa gì cả! Có cô em gái bá đạo thế sớm khoe , nếu thì đội chúng đội Bão Táp đè đầu.”

 

, để xem thằng cha đội trưởng Bão Táp còn vênh váo khoe đội của là đội rèn thể đầu tiên mặt chúng thế nào nữa. Lần chúng cũng cái để khoe , em gái là năng lực giả đó!”

 

Tịch Thượng chỉ khổ, thể là chính cũng ?

 

Tính cả , cũng mới chỉ gặp Cấm Cấm hai , cô bé là năng lực giả cơ chứ.

 

Lâm Cấm triệu hồi chiếc lồng sắt về, nắm trong lòng bàn tay móc một chiếc bật lửa châm . Ngọn lửa bén đám sương m.á.u màu đỏ, một làn khói đen nhanh chóng bốc lên trời đốt cháy sạch.

 

Con Hắc Giao dài hàng chục mét khi chết, chỉ còn đầy nửa cân sương máu.

 

Vài giây , sương m.á.u cháy hết, chỉ còn một chiếc lồng sắt nhỏ sạch sẽ.

 

Lâm Cấm hóa chiếc lồng sắt thành linh khí thu cơ thể, phủi tay móc từ trong túi một gói khăn giấy lau đầu.

 

Thấy trong cục Đặc Tình đều đang chằm chằm, đặc biệt là ánh mắt vô cùng phức tạp của Thẩm Linh Vũ và Thẩm Bội Dung, cô chìa gói khăn giấy mặt hai .

 

“Hai một tờ ?”

“Không cần, cảm ơn.”

 

Thẩm Linh Vũ mang theo khăn tay, cô lấy từ trong túi một chiếc khăn vuông vức lau những giọt nước biển. Mùi mằn mặn của nước biển hòa lẫn với mùi m.á.u tanh nồng xộc lên khiến lợm giọng, chỉ nôn ọe.

 

Sơn Kha bên cạnh, lẳng lặng cất lời: “Vậy nên mỗi thành phố An đổ mưa đều là do cô phép ?”

 

“Dĩ nhiên là , Điện Mẫu mà nào cũng khiến thành phố An đổ mưa .” Lâm Cấm giả vờ tiếc nuối, thở dài: “Chỉ vài thôi. còn tìm thêm cơ hội để thử tay nghề, mà mãi vẫn dịp.”

 

“Ha ha, thì những còn cảm ơn cô lắm đấy.” Sơn Kha khan.

 

Thẩm Bội Dung ngước khối cầu ánh sáng rực rỡ đang lơ lửng trời, trong đầu bất giác hiện lên hình ảnh của đóa hoa bảy màu. Cô điềm nhiên liếc qua những khác cũng đang dán mắt khối cầu sáng, cất cao giọng hỏi: “Lâm Cấm, cô thứ là gì ?”

 

“Không , nhưng chắc là ích.”

 

Lâm Cấm khẽ búng ngón tay, một mũi tên nhỏ màu tím tức khắc b.ắ.n , xuyên thẳng qua khối cầu sáng.

 

Những nhóm khác vốn đang im lặng quan sát thấy thế liền rục rịch hành động, tinh thần căng như dây đàn, mắt rời khỏi bầu trời.

 

Ngay khi khối cầu sáng xuyên thủng, một đột nhiên nhảy vọt .

 

Gia chủ nhà họ Ôn nhanh chóng tung một tấm lưới lên trời, đồng thời đạp lên vai bên cạnh, dùng sức bật lên, hai tay chộp về phía khối cầu sáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-305.html.]

 

Lại gần hơn, gia chủ nhà họ Ôn rõ vật giữa khối cầu sáng.

 

Đó là một tấm lệnh bài rực rỡ sắc màu, trông giống tấm lệnh bài mà lão cướp thành trong khu rừng nguyên sinh dạo .

 

Một niềm vui sướng khó tả dâng lên trong lòng lão, nhịp thở cũng trở nên dồn dập.

 

Là lệnh bài! Quả nhiên ông trời phụ lòng lão.

 

Ngay lúc gia chủ nhà họ Ôn sắp chạm khối cầu sáng, một luồng điện màu tím bỗng từ mặt đất b.ắ.n lên, xộc thẳng cơ thể lão. Tứ chi lão đột nhiên tê rần, cả rơi thẳng xuống đất.

 

Khối cầu sáng cũng như linh tính, nhẹ nhàng né khỏi tấm lưới. Tại vết thủng ở chính giữa, nó nứt một khe hở, và ánh sáng bảy màu từ bên trong bùng lên rực rỡ.

 

Những tia điện tí tách hội tụ đầu ngón tay Lâm Cấm. Cô gia chủ nhà họ Ôn hừ lạnh: “Dám cướp đồ ngay mặt , nhà họ Ôn các đúng là như một, đều hổ.”

 

Ánh sáng nổ tung trung, vỡ thành ba mươi khối cầu nhỏ giống hệt . Những khối cầu , cũng giống như đóa hoa bảy màu lúc , tự động tìm chủ và lượt bay đến những chọn.

 

Khi chọn, khối cầu sáng trong tay họ liền biến thành một tấm lệnh bài rực rỡ.

 

Những tấm lệnh bài , giống hệt như những tấm mà nhóm Thẩm Linh Vũ đang .

 

Ba nhóm Sơn Kha đều nhận lệnh bài, Thẩm Bội Dung cũng một tấm.

 

Thái Hư tử và tử của ông cũng may mắn lệnh bài lựa chọn, còn thì phân tán tay những khác.

 

Trái , những kẻ nhà họ Ôn điên cuồng tranh cướp thì trắng tay, một tấm lệnh bài nào chọn họ.

 

Gia chủ nhà họ Ôn điện giật đến tê liệt sõng soài đất, thấy nhà một nữa công cốc, lão tức đến sôi máu, chỉ tay Lâm Cấm mà gào lên.

 

“Nực , giở trò ? Tại những khác đều còn chúng thì !”

 

“Bép!”

 

Đáp lão là một miếng thịt cá mập nát bét do Nhung Nhung ném tới.

 

Nhung Nhung nhe răng gầm gừ với gia chủ nhà họ Ôn: “Ăn cho cẩn thận ! Ai bảo các ý đồ , lệnh bài chọn các là đáng đời.”

 

“Nhóc con mày gì thế?”

 

Gia chủ một con sói sỉ nhục, nhà họ Ôn đồng loạt nổi khùng. Một gã đàn ông đầu thắt b.í.m dây thừng giận dữ tiến đến, xách gáy Nhung Nhung lên.

 

Loading...