Giọng ấm áp vang lên đỉnh đầu Khương Manh Tâm, cô ngẩn một lúc, ngay đó nhận tư thế của hai thì mặt đỏ bừng lên. “ , Trữ tổng, mau dậy , kẻo ngã bây giờ.”
Tư thế của hai quả thực chút mờ ám. Cô cao một mét sáu lăm, hề thấp, mà lọt thỏm trong vòng tay đàn ông như một đứa trẻ.
Vòng tay rộng lớn bao bọc lấy Khương Manh Tâm, một mùi nước hoa Cologne nam tính xộc thẳng mũi cô.
Khương Manh Tâm thoáng chốc ngây ngất, nhịn mà hít thêm vài .
Nhân viên phục vụ thấy tiếng động vội đẩy cửa bước , thấy hai ngã mặt đất thì hoảng hốt kêu lên: “Hai vị khách quý chứ ạ?”
Trữ Mặc Thần khó chịu ngước mắt lên, ánh sắc như d.a.o găm thẳng mặt phục vụ. “Ra ngoài, đóng cửa .”
Người phục vụ nhận thất lễ, vội vàng xin lui , quên đóng cửa cẩn thận.
“Cạch.”
Cánh cửa khép , Khương Manh Tâm vội vàng luống cuống dậy.
“Trữ tổng, mau buông tay .”
Nào ngờ đàn ông vẫn ôm chặt lấy cô buông, mặc cho cô giãy giụa thế nào cũng thoát .
Khương Manh Tâm hiểu, cô ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt vô cùng đau thương của Trữ Mặc Thần, như thể đang cố gắng kìm nén điều gì đó.
Ánh mắt như một mũi d.a.o đ.â.m thẳng tim cô, khiến cô bất giác ngừng phản kháng. “Trữ tổng...”
Lời còn dứt, mắt Khương Manh Tâm phủ xuống một bóng đen.
Bàn tay to lớn của Trữ Mặc Thần giữ lấy gáy cô, kéo cô lòng . “Tâm Tâm, lâu như , chẳng lẽ em cảm nhận tình cảm của ?”
Cô gái dùng nước hoa, chỉ mùi dầu gội thoang thoảng tóc.
Trữ Mặc Thần mùi hương , là mùi dầu gội hương muối biển. Kể từ ngày đầu tiên gặp mặt, Khương Manh Tâm luôn dùng loại dầu gội .
Anh rốt cuộc kìm nén nữa, vùi đầu mái tóc cô và hít một thật sâu.
“... thích em!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-270.html.]
Cơ thể Khương Manh Tâm run lên, cô như sét đánh ngang tai khi thấy những lời .
Cô thấy gì cơ? Trữ Mặc Thần thích cô!
“Anh... Trữ tổng, trò đùa vui chút nào .”
Khương Manh Tâm nhanh chóng lấy lý trí, cố gắng đè nén trái tim đang đập loạn nhịp của và gắng sức thoát khỏi vòng tay của đàn ông.
Cô nhanh chóng dậy, từ cao xuống Trữ Mặc Thần. “Trữ Mặc Thần, xin hãy chú ý phận của , là vị hôn thê.”
Vẻ mặt cô đầy tức giận, rõ ràng Trữ Mặc Thần chọc cho tức điên, đây cũng là đầu tiên cô thất lễ gọi thẳng tên như .
Trữ Mặc Thần vẫn bệt đất, hàng mi dài che nỗi bi thương trong đáy mắt. “Em cũng cho rằng hèn hạ, ?”
Khương Manh Tâm hoảng loạn dời mắt chỗ khác. “Đương nhiên . thể phủ nhận là một đàn ông ưu tú, nếu còn độc mà với những lời , sẽ cảm thấy bất ngờ và vui sướng. vị hôn thê, tỏ tình với phụ nữ khác như là chung thủy.”
Trữ Mặc Thần cúi đầu, tự giễu. “ , chung thủy.”
Giọng nhẹ, nhẹ như một chiếc lông vũ lướt qua trái tim Khương Manh Tâm.
“Khi phát hiện thích em, cũng từng khinh bỉ chính , thậm chí còn chọn cách tự đau bản để ép phép thích em nữa.”
“ một thời gian, nhận điều đó những tác dụng, mà ngược còn khiến tình cảm càng thêm sâu đậm. Từng nụ , từng cái nhíu mày của em đều khắc sâu trong tâm trí , căn bản thể nào gạt bỏ hình bóng em khỏi đầu .”
Khương Manh Tâm chấn động, ngây đàn ông đang nỗi buồn bao trùm.
Anh
Từng tự đau bản !
Đôi mắt Trữ Mặc Thần hằn lên những tơ m.á.u đỏ, dậy và lời xin với Khương Manh Tâm. “Xin , là đường đột. Những lời hôm nay, cô cứ coi như thấy gì cả. Là để tâm đến cảm nhận của cô.”
Anh cầm lấy áo khoác, xoay rời . ngay khi khỏi cửa, dừng , đầu hỏi: “ vẫn một câu, thưa chuyện với gia đình về việc hủy bỏ hôn ước. thích Thời Vân Thư, cuộc hôn nhân cũng là do các bậc trưởng bối sắp đặt.”
“Nếu về trạng thái độc , em thể chấp nhận để theo đuổi em ?”
“Có nên chấp nhận lời tỏ tình ?
Sau khi Trữ Mặc Thần rời , Khương Manh Tâm ở một trong phòng, lặng lẽ suy nghĩ về chuyện xảy .