Thái Hư Tử đạp mạnh thêm hai cái cho hả giận sang liên tục đảm bảo với Lâm Cấm: “Cô yên tâm, sẽ siêu độ cho bạn cô ngay lập tức, tuyệt đối để cô thất vọng.”
Nói , ông đến một đất trống, lôi từ ba lô một thanh kiếm đồng nhỏ cùng giấy bùa chu sa, đang định sinh thần bát tự lên thì bỗng thấy giọng của một tử khác.
“Thầy? Sao thầy ở đây ạ?”
Trì Nguyên thở hổn hển chạy công viên, bên cạnh còn Thẩm Linh Vũ và những khác cũng chạy tới.
Cả nhóm ánh đèn đường, kinh ngạc đám Thái Hư Tử.
Thái Hư Tử thấy đến cũng ngẩn : “Tiểu Nguyên, con ở đây?”
Tùng Thanh cũng tròn mắt kinh ngạc: “Sư tỷ? Không chị đang ở Kinh Thị ?”
“ nhiệm vụ.” Trì Nguyên giải thích ngắn gọn, khi thoáng thấy Lâm Cấm trong lùm cây, tròng mắt cô suýt nữa thì nhảy ngoài. “Lâm Cấm, cô ở đây!”
Gặp quỷ , cũng gặp Lâm Cấm thế , lẽ nào cô là hồn ma thuần âm?
Thẩm Linh Vũ cau chặt mày, tay sờ lên tai nhanh chóng nhỏ một câu.
Lâm Cấm bình tĩnh dời mắt khỏi những ánh kinh ngạc, chỉ dừng một giây cô bé đang Văn Nhân Thật bế.
Thấy cô bé còn mất kiểm soát như buổi sáng, cũng vẻ gì là sẽ lao khác bất cứ lúc nào, cô mới thản nhiên cất lá bùa túi.
“ nhớ là mới gặp cô một hồi sáng, cô tên ? Thêm nữa, cũng hỏi các , chúng tình cờ gặp nhiều ?”
Ánh mắt Thẩm Linh Vũ lộ vẻ dò xét: “Câu để chúng hỏi mới đúng. Lần nào cũng tình cờ gặp cô, cô đang theo dõi chúng ?”
“Theo dõi? sức mà chuyện đó.” Lâm Cấm hừ nhẹ, chỉ Thái Phúc đạo nhân đang ngất xỉu. “Gã lừa của một nghìn tệ, bắt trả tiền thôi.”
Thái Hư Tử lập tức chứng: “Ta thể chứng, cô nương đến chúng .”
Thẩm Linh Vũ cái đùi vặn vẹo của Thái Phúc đạo nhân, thấy lời đáp trong tai , ánh mắt cô lóe lên hỏi tiếp nữa.
Thấy cô im lặng, Trì Nguyên lập tức chuyển sang chủ đề khác: “Thầy ơi, e là thầy mang , cấp của chúng con gặp ông .”
“Cái gì?” Thái Hư Tử giật .
“ , chính là như thầy nghĩ đó.” Trì Nguyên bất đắc dĩ sờ mũi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-244.html.]
Cô cũng hết cách, ai bảo chuyện trùng hợp xảy cùng lúc thế .
Thái Hư Tử vô cùng rối rắm. Ông tử của việc ở đơn vị nào, cũng hiểu “cấp ” trong miệng cô là ai. Thái Phúc là kẻ ông tìm kiếm lâu, nếu bây giờ giao , đến bao giờ mới lấy thứ .
“Thầy ơi, là thầy về cùng chúng con , chúng con còn giúp thầy.”
Trì Nguyên nghĩ một cách vẹn cả đôi đường.
Trước khi đến đây, nếu thấy Thái Phúc, cô thể ép buộc dẫn . bây giờ thầy đến và cô cũng hiểu thầy tìm chính là gã , thì cô đương nhiên thể lời nào về việc một đưa .
Dù cô cũng xem là nửa của Thái Thanh Quan, về tình về lý đều ưu tiên cho thầy .
Cách cũng tệ, Thái Hư Tử nghĩ nhiều liền đồng ý.
Ông hiệu cho Tùng Thanh đưa cùng Trì Nguyên phía chờ, còn thì ở giải quyết xong chuyện .
Tùng Thanh gì thêm, xách cùng đám Trì Nguyên chỗ lối phía chờ đợi.
Cả nhóm quá xa, họ từ xa quan sát Thái Hư Tử lấy kiếm gỗ đào phép.
Văn Nhân Thật từng thấy cảnh bao giờ, cô ôm cô bé giờ đặt tên chính thức là Nhung Nhung, hỏi: “Tiểu sư phó, sư phụ của đang gì ? Sao quen Lâm Cấm?”
Thẩm Linh Vũ và Trì Nguyên đồng loạt sang, cả hai họ cũng tại .”
“Tùng Thanh quẳng Thái Phúc đạo nhân xuống chân, giải thích: “Cô gái Thái Phúc bán lá bùa để trấn yểm linh hồn của cô . Chuyện đúng chuyên môn của sư phụ nên ngài ngỏ ý giúp cô siêu độ.”
“Siêu độ ư? Linh hồn trấn yểm?”
Mấy khó hiểu .
Nếu nhớ nhầm thì Lâm Cấm là trẻ mồ côi mà, lấy ?
Lần đợi Thẩm Linh Vũ lên tiếng, Phong Tầm báo tin tức điều tra .
“Một tháng , Lâm Cấm nhận cha ruột. Cô là con gái của nhà họ Thời ở Kinh Thị, mười tám năm vì một sự cố ngoài ý mà tráo đổi, lưu lạc đến cô nhi viện.”
“Nhà họ Thời vẫn công bố chuyện ngoài, hiện đang âm thầm điều tra vụ việc năm đó. Về phần bên phía cha cô , mấy năm gần đây ai qua đời cả.”
Thẩm Linh Vũ hiểu ngay. Nếu trong gia tộc của cha Lâm Cấm, thì linh hồn trấn yểm là ai cũng rõ .