Biệt thự bốc cháy, lính cứu hỏa nhận thông báo liền khẩn cấp xuất động.
Khi họ đến lưng chừng núi, căn nhà thiêu rụi quá nửa. Khó khăn lắm mới dập tắt ngọn lửa, họ đột nhiên phát hiện chủ nhân căn biệt thự, Phó Tự, c.h.ế.t trong trận hỏa hoạn .
Toàn cháy thành than, c.h.ế.t trong tư thế co quắp đầy đau đớn.
Người nhà họ Phó tin chạy đến, mắt tối sầm, thể tin cảnh tượng , họ lóc thảm thiết quỳ sụp xuống đất.
“Hu hu hu, con trai của !”
Cùng lúc đó, cảnh tượng tương tự cũng đang diễn ở hai nơi khác.
Khi Lâm Cấm tìm thấy Trương Đồ Lỗi và Liễu Thư Dã, hai tên đang ăn chơi trác táng trong một quán bar.
Bên cạnh là mỹ nữ vây quanh, hai kẻ say rượu càng vung tiền như nước. Tiền tiêu như giấy, từng cọc tiền mặt lớn ném lên trung.
Cả quán bar như phát điên, đổ xô nhặt tiền và ngớt lời cảm ơn sự hào phóng của hai gã.
Lâm Cấm khó khăn mới chờ đến lúc hai tên đó nhà vệ sinh. Cô lặng lẽ trộm điện thoại của chúng, nhưng tìm thấy bằng chứng chúng từng dính líu đến án mạng.
cho dù dính đến án mạng, chúng cũng lừa gạt ít cô gái lên giường. Tuy cuối cùng đều dùng tiền để giải quyết, nhưng hành vi của chúng vẫn ghê tởm đến cực điểm.
Lâm Cấm xông nhà vệ sinh đánh cho hai tên một trận thừa sống thiếu chết, cô chuyên nhắm những chỗ hiểm mà tay, ngay cả bộ hạ cũng tha.
Một cú đá khiến hai tên nửa đời còn thể đàn ông nữa, cả gãy xương nhiều chỗ, cô mới lột sạch bộ tiền mặt chúng.
Rời khỏi quán bar, Lâm Cấm tùy tiện tìm một bệnh viện.
Hễ thấy những cảnh khó khăn mắc bệnh hiểm nghèo, cô lặng lẽ nhét tiền gối của họ.
Liên tiếp cho mấy chục ngàn, đến khi tiêu hết sạch tiền cướp , Lâm Cấm mới lẻn về khách sạn.”
“Cấm Cấm, về ?”
Nghe tiếng cửa mở, Tang Duyệt đang ở trong phòng liền cầm điện thoại phòng khách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-150.html.]
Lâm Cấm “ừm” một tiếng, đặt vali hành lý xuống bếp rót cho một ly nước ấm.
“Mấy ngày nay sống thế nào? Có ăn uống tử tế đấy?”
“Tớ đương nhiên là ăn uống tử tế , đồ ăn ngon để tớ chén sạch hết .” Tang Duyệt với vẻ mặt vô cùng đắc ý. Bây giờ khác xưa , mỹ thực mặt, cô tuyệt đối sẽ hành hạ bản .
“Vậy thì .” Lâm Cấm khen.
Tang Duyệt hì hì, như nhớ điều gì, cô vội vàng hỏi: “Cậu còn nhớ vụ động vật tấn công ở thủ đô mà bàn trong nhóm chat ?”
“Vụ tấn công ?” Lâm Cấm đặt ly nước xuống, “Tớ nhớ, chuyện gì ?”
“Cậu xong đừng sốc nhé. Bọn tớ mới thảo luận trong nhóm xong, cảnh sát bắt con vật tấn công . Tớ xem ảnh mà choáng váng luôn, vì nó giống động vật bình thường.”
Tang Duyệt mà giọng vẫn còn run, đầu tiên thấy tấm ảnh, cô còn tưởng đó là ảnh do AI tạo . Làm thể tồn tại một loài động vật lai giữa sư tử và chó chứ? Một con ch.ó cao đến hai mét, hình thù vô cùng kỳ dị, suýt chút nữa cô tưởng lạc thế giới ma thú nào đó.
Lâm Cấm vội vàng cắm sạc điện thoại. Vừa khởi động máy, cô thấy trong nhóm vẫn đang bàn tán sôi nổi về chuyện , hơn nữa còn một tấm ảnh tuồn ngoài.
Tấm ảnh hẳn là chụp lén nên mờ, nhưng vẫn thể hình dáng khổng lồ của con quái vật bàn giải phẫu. Bên cạnh móng vuốt to lớn của nó là phần bụng nát bét và cái đầu chặt lìa.
Thấy Lâm Cấm cứ chằm chằm tấm ảnh mà gì, Tang Duyệt tiếp tục: “Đáng sợ lắm đúng , tớ , còn chuyện đáng sợ hơn nữa cơ.”
Lâm Cấm ngẩng đầu lên khỏi màn hình: “Ví dụ như?”
Tang Duyệt nhanh tay chạm màn hình điện thoại: “Người nhận ?”
Lâm Cấm sang, màn hình là một đàn ông trông quen mắt. Ông hơn 50 tuổi, dáng béo, mặt mày thô kệch, da dẻ sần sùi.
Người
“Là cái gã ở gánh xiếc rong báo cảnh sát hôm nọ?”
“, là ông , Võ Lão Tam.”
Tang Duyệt tiếp: “Tớ xem tin tức điều tra sâu hơn về con vật , tình cờ phát hiện rằng ở trang trại của gã mấy tháng cũng từng xảy một vụ tấn công tương tự. Một thành viên trong nhóm của họ chính con vật cứu trợ cắn chết, đó con vật đó trốn thoát và đến giờ vẫn tìm thấy.”