Gương mặt cô mang theo một chút trào phúng: “Tài khoản của Kiều Oánh bay màu , lẽ bước tiếp theo sẽ là bay màu mạng. Giới tư bản sẽ cho phép cô mặt bất kỳ một lời thật nào nữa.”
“Có một gia tộc đúng là năng lực, quyền thế lớn đến mức các thể tưởng tượng . Kiều Oánh lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như , thể rõ những mánh khóe bên trong.”
“Cô dám cá c.h.ế.t lưới rách, thậm chí thể khuấy động dư luận mạng lên đến cao trào, cũng coi như là bản lĩnh. cũng chỉ đến thế mà thôi, cô đắc tội bình thường. Những gia tộc lâu đời , thủ đoạn bẩn thỉu nào mà từng dùng, tiếp theo chắc chắn sẽ là những tin tức tiêu cực về Kiều Oánh tràn ngập khắp nơi.”
Giang Nhạc giường ngẩng đầu Hoa Dĩ, chợt thấy dáng vẻ lúc chuyện của cô thật ngầu, giống như cả đều đang phát sáng.
“Tiểu Dĩ, là con trai nhỉ? Cậu lúc về những ân oán hào môn đó, tớ thấy một vị thiên kim đại tiểu thư đầy khí chất, ngạo kiều mặt tớ , suýt chút nữa tớ c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt.”
Minh Tuệ khi hồn, ôm lấy trái tim nhỏ bé của : “Tiếc là tớ les, nếu tớ nhất định sẽ theo đuổi .”
Bàn tay Hoa Dĩ đang chống thành giường trượt một cái, suýt chút nữa ngã khỏi giường.
Cô tức giận lườm hai đang cợt nhả một cái: “Thôi , tớ yêu đương, đàn ông chỉ ảnh hưởng đến tốc độ kiếm tiền của tớ thôi.”
Vừa cúi đầu xuống, thấy Lâm Cấm đang thôi, Hoa Dĩ lập tức đổi thái độ, vẻ mặt ôn hòa hỏi: “Cấm Cấm, hỏi tớ cái gì? Tớ nhất định sẽ hết cho .”
Giang Nhạc / Minh Tuệ: ... Cạn lời.
Quả nhiên là phụ nữ đổi.
Lông mày Lâm Cấm khẽ nhúc nhích, : “Tiểu Dĩ, lưng nhà họ Ôn là ai ? Chuyện ầm ĩ đến thế mà của Ôn Tư Tề vẫn thể bảo lãnh tại ngoại, còn quang minh chính đại xuất hiện mặt truyền thông, như cũng quá ngông cuồng .”
Hoa Dĩ nhất thời sa sầm mặt mày: “Cấm Cấm, tớ cho , mà là tớ cũng rõ lắm đám đó những gia tộc nào.”
“Tớ khoác lác , cho dù nhà tớ ở thành phố An cũng coi như chút danh tiếng, nhưng đến mặt đám đó còn đủ tư cách chân xách túi cho họ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-109.html.]
Giang Nhạc vội vàng xen : “Vậy tại nhà họ Ôn thể ngông cuồng như ? Lẽ nào nhà bọn họ còn nhân vật lớn nào khác ?”
Cô bé chỉ chỉ một lá cờ đỏ dán cánh cửa ký túc xá để chúc mừng Quốc Khánh, ý tứ cần cũng .
Hoa Dĩ phủ nhận: “Nếu là loại đó, thì nhà họ Ôn càng thể xuất hiện màn ảnh. Tớ mơ hồ nhớ từng một dì qua, nhà họ Ôn ở thành phố An chỉ là chi nhánh, nhà chính của họ ghê gớm, ở cõi Hoa Hạ đều thể hô mưa gọi gió.”
“Xì...”
Giang Nhạc và Minh Tuệ hít một khí lạnh.
“Ví dụ như thế nào? Gia tộc ghê gớm đến mức nào? Ít nhất cũng một từ để hình dung chứ.”
Hoa Dĩ gãi gãi đầu, điên cuồng tìm kiếm trong đầu xem từ nào thể hình dung .
Lâm Cấm liếc một quảng cáo tiểu thuyết điện thoại, thấy nội dung bên trong liền buột miệng : “Có là kiểu ‘Thái tử gia Kinh vòng’ ?”
“, là Thái tử gia, kiểu Thái tử gia Kinh vòng trong tiểu thuyết .” Lời , Hoa Dĩ như nhận gì đó , lập tức lắc đầu.
“Cũng hẳn, nhà chính của họ Ôn đến mức đó . Nếu mà phân chia theo giai cấp thời xưa, họ thể coi là hoàng quốc thích, dù cũng là tầng lớp cao nhất.”
Hoa Dĩ cảm thấy hình dung tương đối chính xác, liền khẳng định gật gật đầu: “Tóm cũng là lợi hại, những gia tộc tiền thế đến mức thể tưởng tượng nổi.”
Giang Nhạc và Minh Tuệ kinh ngạc đến khó thở.
là sống lâu mới thấy, các cô thể từ miệng bạn cùng phòng của về kiểu “Thái tử gia” trong tiểu thuyết. Thì thật sự tồn tại những gia tộc giai cấp rõ ràng như .
“Thế kỷ 21, bình đẳng” quả thật là một trò .