Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 51
Cập nhật lúc: 2024-08-24 22:14:42
Lượt xem: 180
Bài viết này là ai viết, vì cái gì biết rõ chuyện của Vương Phân như thế, quả thực như là đứng ở góc nhìn của thượng đế. Theo lý, bên cạnh cô ấy hẳn là không có người sẽ biết được kỹ càng tỉ mỉ như vậy.
Người cuối cùng nói chuyện với Vương Phân là ai, là ai báo cho cô ấy chân tướng?
Thực mau, một cái tên đồng thời hiện lên trong đầu bọn họ.
“Trên mạng còn có người cung cấp manh mối khác, trong đó liền có người tỏ vẻ biết được nội tình ẩn giấu hai mươi mấy năm trước."
Nghe thấy tin này, tổ chuyên án nhanh chóng thoát ly khỏi cảm xúc mà bài viết vừa rồi mang lại, bảo đồng nghiệp này mau thu thập manh mối có giá trị, tìm hiểu nguồn gốc, thông tin liên hệ đến người biết nội tình này.
Ở trong văn phòng, chuyên viên kỹ thuật đang điều tra tên trên Weibo là trợ lí nhỏ của đại lão, lại gặp trường hợp giống với lần trước đột nhiên hệ thống nội bộ nhận được tin nhắn, cơ bản đã chứng thực được xuất xứ của tài khoản này.
Lúc này, không ai lại lắm miệng.
Trải qua sự đồng ý của cấp trên, tổ chuyên án vào ngày thứ hai một lần nữa thẩm vấn Hầu Cảnh Sơn.
Vừa vào, cảnh sát thẩm vấn liền đem một chồng ảnh chụp ném trước mặt Hầu Cảnh Sơn: “Những người này, ông còn nhận ra sao!”
Không chờ Hầu Cảnh Sơn nói chuyện, bọn họ lại ở trước mặt ông ta bật vài đoạn ghi âm. Phân biệt là của chị Bành, viên chức hai năm trước mới ra tù hiện tại lại bị mang về điều tra, lời khai của tên tay chân đi theo Hầu Cảnh Sơn hơn hai mươi năm trước.
“Đến bây giờ còn mạnh miệng sao?”
Ánh mắt của Hầu Cảnh Sơn đột biến, sự tình đều qua hơn hai mươi năm, những tên cảnh sát này vì sao còn dây dưa không bỏ! Những kẻ này theo lý đều sẽ không bao giờ lại xuất hiện, tại sao bây giờ lại xuất hiện.
Lúc mới vừa bắt được Hầu Cảnh Sơn, cảnh sát không tính toán phơi bày chứng cứ trong một lần, mà từng bước điều tra sau đó cho ông ta một kích không kịp trở tay.
Liễu Hoằng Lượng vòng qua người Hầu Cảnh Sơn, ngừng trước mặt ông ta, bỗng nhiên nói việc ngoài lề.
“Hai ngày nay Hầu tổng không thể lên mạng, nên không biết hai ngày này ông còn nổi tiếng hơn cả hầu hết các minh tinh nghệ sĩ, chỗ nào cũng có tên cùng với sự tích của ông.”
Nghe xong một loạt chứng cứ vừa mới bày ra, lại nghe người cảnh sát này mỉa mai, trong lòng Hầu Cảnh Sơn càng trầm xuống, tin tức mình bị bắt quả nhiên bị thọc ra ngoài……
Cũng không biết Uông Tịnh có tìm quan hệ……
"Doanh nhân có tinh thần công ích nhất, một trong mười nhân vật kiệt xuất nhất, doanh nhân có trách nhiệm xã hội nhất thời đại. Phi! ông cũng xứng!"
"Lúc đạt được những giải thưởng này, lúc lên đài phát biểu da mặt ông dày bao nhiêu vậy, buổi tối không bị chột dạ, ghê tởm đến không ngủ được sao!"
Bỗng nhiên, Liễu Hoằng Lượng chỉ vào cái mũi Hầu Cảnh Sơn mắng!
“Làm thương nhân, ông không thành thật không giữ chữ tín, làm giàu bằng nhiều thủ đoạn! Dùng thủ đoạn ti tiện dẫm đạp lên xương cốt đồng bọn hợp tác, giẫm đạp lên huyết lệ của người dân, lấy lợi vì trước!”
“Làm công dân, ông tội ác chồng chất, mặt người dạ thú! Cùng những tội phạm hung ác cấu kết với nhau, gian / dâm / bắt / cướp, liên lụy đến cư dân, mua bán nội tạng, hại không biết bao nhiêu sinh mệnh, huỷ hoại bao nhiêu gia đình!”
Người ở địa vị cao như Hầu Cảnh Sơn có khi nào bị người ta mắng tới tấp như vậy đâu, biểu tình trên mặt nháy mắt trở nên khó coi vô cùng.
Mà Liễu Hoằng Lượng lần thứ ba mở miệng, lời nói càng càng thêm kịch liệt, trong ánh mắt còn mang theo chút trào phúng cùng thương hại mà Hầu Cảnh Sơn xem không hiểu. Anh ta sao lại dùng loại ánh mắt này nhìn chính mình!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-51.html.]
“Làm một người chồng, một người cha, ông cũng ti tiện, tàn nhẫn như cũ! Ham tài sản của nhà họ Uông, lại không đổi được tâm thái của kẻ tiểu nhân, còn muốn muốn tìm người vô tội thế ông gánh tội, ngược lại hại c.h.ế.t con trai của mình! Ông biết bảo mẫu kia là ai sao?”
Bỗng nhiên, Hầu Cảnh Sơn muốn đứng lên, lại bị còng tay làm cho chật vật bất kham, ông ta không dám tin tưởng mà nhìn cảnh sát, bọn họ làm sao mà biết được!
Lại vì sao muốn hỏi ông ta bảo mẫu là ai?
“Cô ấy tên là Vương Phân, con trai của cô ấy bị băng nhóm buôn người mà ông giúp đỡ bắt đi, nên cô ấy mới bị vấn đề thần kinh! Ông chính là hung thủ hại c.h.ế.t con trai mình! Từ đầu đến cuối hung thủ chỉ có một mình ông!"
Liễu Hoằng Lượng rống giận, tức giận đọng lại như núi lửa giống nhau bạo phát, giận không thể át lại cười ha ha nói cho người trước mặt này, “Hiện tại, chúng bạn xa lánh ông. Cộng sự của ông đều trình lên chứng cứ phạm tội của ông cho chúng tôi, tranh nhau làm nhân chứng chứng minh vết nhơ của ông. Vợ của ông cũng chủ động tố cáo ông tội trùng hôn, xâm chiếm tài sản công ty. Thậm chí —— tình nhân của ông cũng lấy hết tiền của ông dẫn theo con chạy trốn.”
“Không đúng, cô con gái đúng là con của ông, nhưng con trai thì không phải."
“Đó là con của cô ta cùng tài xế của ông!”
Hầu Cảnh Sơn lại che lấp không được tính tình cùng bản tính, khuôn mặt vặn vẹo như là con sói bị chọc giận muốn bổ nhào về phía người cảnh sát trẻ tuổi trước mặt, lại trực tiếp bị những người khác trong phòng thẩm vấn cùng nhau chế phục, hung hăng ấn trên mặt đất!
Đôi mắt ông ta trừng lớn như là cá vàng, hàm răng nghiến khanh khách.
“Mày phun ra thứ chó má gì vậy! Bịa đặt phỉ báng! Tao phải tìm luật sư tố cáo mày!”
Đột nhiên phòng tuyến tâm lý của Hầu Cảnh Sơn hoàn toàn bị đánh tan, kế tiếp bị dò hỏi bất luận vấn đề gì, ông ta đều kích động mà yêu cầu cảnh sát cần thiết cung cấp những chứng cứ chứng minh lời nói đó.
Điều ông ta để ý nhất, muốn có được nhất là thể diện, nhưng hôm nay, cả đời ông ta thế nhưng sống thành một trò cười.
Trong tay ôm tài liệu ghi chép có bước ngoạt trọng đại của vụ án, Liễu Hoằng Lượng cùng đồng sự đi ra phòng thẩm vấn, mới vừa rồi kịch liệt giằng co cũng làm cho bọn họ sức cùng lực kiệt.
Cũng may, Hầu Cảnh Sơn đã hoàn toàn hỏng mất, trước khi khai ra vẫn luôn không muốn đề cập đến nhiều vụ án.
Đời này ông ta cũng đừng hy vọng trở ra được nữa!
"Đứa con riêng kia thật sự không phải của ông ta sao? Lúc nãy nghe cậu nói da đầu tôi đều tê dại, chẳng lẽ trên đời này thật sự có cái gì nhân quả báo ứng sao?"
Nghe được đồng nghiệp đề ra nghi vấn, Liễu Hoằng Lượng thành thật nói cho chứng cứ thu thập được lúc trước.
“Tài xế của Hầu Cảnh Sơn xác thật cùng tình nhân của ông ta có một chân. Hầu Cảnh Sơn vốn dĩ rất bận, hơn nữa đặc biệt sợ bị người khác phát hiện ông ta có tình nhân bên ngoài, số lần trở về cũng không nhiều lắm. Bên kia có chuyện gì đều bảo tài xế đi xử lý, thường xuyên qua lại hai người kia liền lén lút sau lưng ông ta ở bên nhau.”
“Thật ra, xét nghiệm ADN còn chưa có kết quả, tôi thấy bé trai kia lớn lên không giống Hầu Cảnh Sơn, lâm thời muốn kích ông ta một chút thôi."
Đồng nghiệp bất đắc dĩ nói: "Lá gan của cậu cũng không nhỏ.”
“Cậu xem biểu cảm lúc ông ta nghe được câu nói kia, tôi chỉ có thể nói hai chữ —— thoải mái!”
Hai mẹ con Hầu Na đồng dạng ở trên mạng thấy được bài viết này còn sốc hơn những người khác rất nhiều.
Uông Tịnh rốt cuộc minh bạch, vì sao Lâm Hạ Vy sẽ nói thân nhân sẽ trợ giúp bà ta tìm được câu trả lời, lại vì sao sẽ chỉ dẫn bà ta đi đến nhà Vương Phân.
Hiện giờ, Hầu Cảnh Sơn rốt cuộc muốn nếm trải hậu quả xấu mà chính ông ta gieo.