Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 32
Cập nhật lúc: 2024-08-24 21:59:29
Lượt xem: 208
“Thứ nhất, những lời nói lúc trước ở phòng phát sóng trực tiếp đều là chân thật, không giả dối?”
“Thứ hai, sau lưng tập thể lừa bán trẻ em có phải còn “cá lớn” không?”
——————
Mấy ngày nay, Cục Công An ở Thủ Đô đối với việc phải đối đãi, xử lý Lâm Hạ Vy thế nào có khác biệt rất lớn.
Ban đầu, không ít người cho rằng cô là kẻ lừa đảo mua chuộc danh tiếng, vì danh vọng danh tiếng mà gây chú ý, gây náo loạn xã hội, không bài trừ khả năng cô sẽ lợi dụng điều này để thực hiện các hoạt động lừa đảo khác, yêu cầu nhanh chóng khống chế cô càng sớm càng tốt. Thậm chí có người lấy thân thế thê thảm nhấp nhô của cô ra khẳng định đột nhiên tâm tính thay đổi dấn thân vào huyền học chắc chắn là tội phạm tiềm tàng nguy hiểm.
Một số người cho rằng không cần quá chú ý, bất quá chỉ cần có một lượng kiến thức tâm lý nhất định và kỹ năng giao tiếp, loại người như vậy không náo loạn được nửa điểm bọt nước nên đốc xúc nền tảng phát sóng trực tiếp quản lí, nếu không được thì cấm sóng là được.
Cho đến khi có kết quả điều tra của đội điều tra hình sự, tra không được Lâm Hạ Vy có bất kì nguồn tin nào. Đối phương nhất quyết đòi phát sóng trực tiếp và không hề có dấu hiệu "lật xe". Còn đột nhập vào mạng nội bộ của công an và gửi cho bọn họ manh mối về cái gọi là vụ án buôn bán người, khiến nhiều người, bao gồm cả Cục Công An ở Thủ Đô đều bị sốc.
Vậy mà thông qua mạng nội bộ trực tiếp đưa manh mối cho cục trưởng, đây là trần trụi khiêu khích!
Lập tức bắt cô lại vì tội xâm nhập hệ thống thông tin trái phép!
“Cho nên, xác nhận tin tức của cô ấy là giả dối sao?” Trong phòng hội nghị của Cục Công An, phó cục trưởng Lưu Vĩnh Ngôn bỗng nhiên nói.
“Trước mắt ít nhất có thể xác định rằng cô ấy có trình độ công nghệ thông tin cao hơn chúng ta, có thể có được manh mối mà chúng ta không biết cũng không kỳ quái. Như vậy, chúng ta làm tốt nhiệm vụ đả kích tội phạm, giữ gìn an toàn cho nhân dân sao?”
Ông ta nhìn quanh một vòng, chậm rãi mở miệng. Cuối cùng nhìn về phía Hồ Chí Vĩ cùng với đội trưởng đội điều tra hình sự Tống Niên.
“Có thể chúng ta bị chơi khăm, có thể đây là một hành động khiêu khích, đối phương chính là kẻ e sợ thiên hạ không loạn. Nhưng công việc của chúng ta không thể cá nhân hóa. Chúng ta phải lấy đại cục làm trọng, lấy nhân dân làm trọng, muốn xem đến lâu dài, muốn vì khắp nơi suy tính.”
Cuối cùng, ông ta giải quyết dứt khoát, từ đội trưởng Hứa phụ trách vụ án lừa bán tập thể, đội trưởng Hồ tiếp tục điều tra, thậm chí tiếp xúc với Lâm Hạ Vy để sự việc hoàn toàn được đưa ra ánh sáng!
————-
Quay trở lại phòng bệnh.
Lâm Hạ Vy ngẩng đầu nhìn Hồ đội trưởng, nhẹ nhàng lấy tay chống cằm: “Vốn dĩ các người đã có manh mối, rất nhiều lần tưởng chừng sắp thành công, lại luôn thất bại trong gang tấc.”
“Bởi vì —— bên trong con báo ẩn giấu hai con rắn độc.”
Hồ Chí Vĩ nhìn chăm chú cô, vài năm trước phụ trách vụ án lừa bán trẻ em đúng là tiểu đội ngầm bị gọi báo, đội ba đội điều tra hình sự.
Nhưng ông ta không hỏi rắn độc là ai, ngược lại là hỏi một cái vấn đề không liên quan: “Cô ở phòng phát sóng trực tiếp nói cô có thể thấy quá khứ cùng tương lai, vậy cô có thể thấy con gái của tôi hiện tại chuẩn bị ăn cái gì sao?”
Lâm Hạ Vy hơi mở to mắt, rất có hứng thú mà mở miệng nói: “Bánh kem, bánh kem bơ hình hoa hồng.”
Hồ Chí Vĩ lập tức gọi điện thoại cho giáo viên mẫu giáo của con gái, nói muốn nhìn con gái một chút xem hiện tại con gái đang làm cái gì.
Thông qua di động, ông ta nhìn thấy con gái cầm một cái bánh kem hình hoa hồng cổ điển chạy tung ta tung tăng đến, làm nũng hỏi ông ta có việc gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-32.html.]
Vương Đồng trợn tròn mắt, đây là chuyện mà người có thể làm được sao? Cho dù Lâm Hạ Vy có kỹ thuật máy tính lợi hại có thể thông qua xâm lấn hệ thống giám sát gì đó, nhưng hiện tại trong tay cô thứ gì cũng không có!
Sắc mặt của Hồ Chí Vĩ không biến đổi, bỗng nhiên chỉ hướng về phía Vương Đồng tiếp tục đặt câu hỏi: “Đêm nay, cô ấy sẽ ăn cái gì?”
Vương Đồng cũng hồi hộp, theo đạo lý tối nay cô ta hẳn là cùng đồng nghiệp ở trong văn phòng ăn cơm hộp tăng ca. Căn tin trong cục của bọn họ có phục vụ cơm hộp, hôm nay là thứ năm đồ ăn hẳn là thịt xào chua ngọt ——
“Bánh kem, cô ấy cũng sẽ ăn bánh kem trước.” Lâm Hạ Vy bỗng nhiên ho khan một tiếng, sau đó mỉm cười mà nhìn Vương Đồng.
Vương Đồng không biết là tiếc nuối hay là nhẹ nhõm, buổi tối cô ta tuyệt đối sẽ không có khả ăn bánh kem! Gần nhất, công việc bận rộn như vậy, làm gì có cơ hội để cô ta ăn bánh kem chứ!
Đối với việc trong tương lai, Hồ Chí Vĩ không có nhiều lời chỉ hỏi một vấn đề cuối cùng: “Hai ngày sau, chúng tôi có thể thành công không?”
Lúc này, cách thời gian 3 ngày mà cô đề cập đến trong tin nhắn đã đi qua một ngày rồi.
Lâm Hạ Vy gật đầu, cô bình tĩnh như thể đang nói về sự thật hiển nhiên, cặp mắt đen vốn sâu thẳm khi nhìn chăm chú quá lâu sẽ khiến cho người khác cảm thấy choáng váng: “Sẽ thành công.”
Hồ Chí Vĩ hít sâu một hơi, rồi mở miệng nói: “Vậy ngày mốt chúng ta gặp lại. Thuận tiện tôi nhắc nhở Lâm tiểu thư, làm trái với quy định của quốc gia, xâm nhập vào hệ thống thông tin trong các lĩnh vực quân sự, xây dựng, quốc phòng và khoa học công nghệ tiên tiến là vi phạm pháp luật hình sự ở nước ta.”
Hệ thống ở nơi mà Hồ Chí Vĩ không nhìn thấy lớn tiếng mắng: 【 Hừ! Chúng tôi có lòng tốt cung cấp manh mối cho các người, các người cư nhiên muốn bắt chúng tôi ngồi tù! Còn có vương pháp hay không! 】
【 Tức c.h.ế.t tôi rồi, sẽ không có lần sau đâu! 】
Hệ thống lại thực mau chống nạnh nói: [Ha ha, ký chủ yên tâm kỹ thuật nơi này căn bản dò xét không đến hành động của tôi, tôi sẽ không lưu lại bất kì dấu vết nào.]
Khóe miệng của Lâm Hạ Vy cong lên, không trả lời nó. Mắt nhìn chằm chằm vào hệ thống, ngay khi nghe thấy hệ thống ngoan ngoãn nói nó về sau nhất định sẽ chú ý hơn, thì mới dời tầm mắt của mình đi.
Hồ Chí Vĩ và Vương Đồng đi ra khỏi phòng bệnh, loại bệnh viện tư nhân này đối với tư liệu của người bệnh bảo mật vô cùng nghiêm ngặt, mỗi một tầng lầu, mỗi một cái phòng bệnh đều không có đánh dấu tin tức có liên quan đến bệnh tình của bệnh nhân. Hồ Chí Vĩ cũng không quen thuộc những dụng cụ đó, nên rất khó biết được Lâm Hạ Vy bị bệnh gì.
Bất quá, nghĩ đến cô còn có hứng thú phát sóng trực tiếp, gửi email, chắc hẳn cô không mắc phải căn bệnh gì nặng cả.
Khi Cố Sướng đi vào phòng bệnh, Lâm Hạ Vy một lần nữa nằm trên giường bệnh, dựa vào gối bộ dáng không có chút sức lực. Nhưng khi mở miệng, nghe như bình bình đạm đạm lại có chút bén nhọn: “May mắn được hai ngày lại trở lại nguyên bản cảm giác như thế nào?”
Cố Sướng đi đến trước mặt cô ngồi xuống, nhìn người trên giường bệnh khép lại hai mắt, khi mở ra đáy mắt đã mang theo một chút mệt mỏi.
“Cố tổng như thế nào không nói lời nào, không phải anh đối với tôi cảm thấy hứng thú sao?”
Nếu là có những người khác ở đây, nói không chừng sẽ cho rằng lời nói của cô mang theo khiêu khích, Cố Sướng lại hiểu rõ lời của đối phương nói chính là sự thật.
Anh tháo xuống cặp mắt kính chưa bao giờ rời khỏi trên khuôn mặt mình, đồng tử lưu chuyển một chút ánh sáng, anh gật đầu thừa nhận.
“Cô và cô của trước đây rất khác nhau, không chỉ là cá tính còn có năng lực không thể chứng thực được, bề ngoài, thân hình, thậm chí ngay cả thanh âm đều không giống nhau.”
Hệ thống và Tiểu Viên: !!!
Lâm Hạ Vy kiên nhẫn tiếp túc nghe anh nói.