Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 31
Cập nhật lúc: 2024-08-24 21:59:05
Lượt xem: 211
Mọi người tiến vào bệnh viện, nhân viên ở quầy lễ tân lịch sự hỏi họ đến thăm ai. Hồ Chí Vĩ nói tên Lâm Hạ Vy, đối phương lại khách khách khí khí mà nói không có sự đồng ý của người bệnh thì không được vào.
Nhìn tòa nhà bệnh viện tư nhân này được trang trí lộng lẫy giống như một khu nghỉ dưỡng cùng với đội ngũ an ninh được đào tạo bài bản ở bên cạnh, Hồ Chí Vĩ ho khan hai tiếng yêu cầu Lý Loan nhanh chóng kiểm tra xem tin tức gửi cho Lâm Hạ Vy lúc trên đường đi tới đây có được phản hồi hay không?
“Cố tổng?”
Trương phu nhân từ khu nằm viện đi ra, từ xa nhìn thấy một nhóm người cùng lễ tân nói chuyện, liền nhận ra Cố Sướng ở trong đó.
Lúc này điện thoại của nhân viên công tác vang lên, cô y tá bắt máy, nghe một lúc mới ngẩng đầu lên, nở nụ cười tươi.
“Lâm tiểu thư nói hiện tại có thể gặp các vị, chỉ là quá đông người, cô ấy chỉ gặp Cố tiên sinh Cố Sướng, cảnh sát Hồ có thể dẫn thêm một đồng nghiệp vào.”
Lý Loan vừa định hỏi đội trưởng Hồ ai đi cùng sẽ tốt hơn, thì thấy biểu tình trên mặt của mấy người đồng nghiệp trở nên quái dị. Vương Đồng há miệng thở dốc, chưa hỏi ra tại sao Lâm Hạ Vy biết bọn họ đến rất nhiều người, lại như thế nào biết người dẫn đội chính là đội trưởng Hồ……
Mấy người nhớ đến những việc kì lạ liên quan đến Lâm Hạ Vy thì không khỏi nổi da gà.
Trời ạ, đối mặt với tội phạm cực hung ác bọn họ chưa bao giờ sợ, nhưng đối mặt với tình huống khoa học đều không thể giải thích được, đối mặt với sự cổ quái về tính cách, quá khứ, quan hệ xã hội của Lâm Hạ Vy mà bọn họ phải thức nhiều đêm để phân tích đều làm bọn họ cảm nhận được áp lực vô hình nào đó.
“Vương Đồng, đi theo tôi.”
Không chút do dự, Hồ Chí Vĩ để mấy người trẻ tuổi ở đại sảnh, dẫn theo Vương Đồng đến xem gương mặt thật của Lâm Hạ Vy này.
Vừa mới thăm đại sư xong chuẩn bị về nhà, Trương phu nhân liếc mắt một cái nhìn ra người mặc thường phục đi bên cạnh Cố Sướng từ dáng người, khí chất đều toát ra vẻ chuyên nghiệp. Nghe được bọn họ muốn đi gặp đại sư, khi lễ tân chuẩn bị phái người dẫn đường bà ta lập tức nói mình có thể dẫn bọn họ qua.
Trước đó, Hồ Chí Vĩ cùng Vương Đồng có xem qua tư liệu cá nhân của cha mẹ Đường Ái nên lập tức nhận ra vị phu nhân này.
Trương phu nhân thoạt nhìn là người trầm tính, cũng rất thận trọng trong lời nói. Nhưng khi Hồ Chí Vĩ chủ động nhắc tới Lâm Hạ Vy, ánh mắt ôn hòa nhã nhặn lịch sự lập tức sáng lên.
“Đại sư là người rất lợi hại cũng cực kì giàu mị lực gặp được cô ấy là phước đức của gia đình chúng tôi!”
Trương phu nhân giống như tín đồ, trên mặt hiện lên ngưỡng mộ, khâm phục, thương tiếc lại mang theo một chút oán giận đối với vận mệnh bất công, bộ dáng không kiềm chế được cảm xúc khiến Vương Đồng xem mà có chút líu lưỡi.
Lâm Hạ Vy hoàn toàn thu phục được vị nữ danh nhân nổi tiếng Trương phu nhân này.
Hồ Chí Vĩ không hề ngạc nhiên trước sự tôn sùng của người trước mặt đối với Lâm Hạ Vy. Cho đến nay, Lâm Hạ Vy là ân nhân cứu mạng con gái bọn họ, đồng thời cũng giúp gia đình bọn họ đoàn tụ.
Nếu bọn họ không tin bản lĩnh của đối phương cũng sẽ không tới bệnh viện bận trước bận sau như vậy, hiện tại còn cam tâm làm hướng dẫn viên.
Công ty bất động sản Hằng Quảng mỗi giây đều có lượng tài chính khổng lồ lưu động, đối với người thuộc giai cấp của bọn họ mà nói, đích thân làm một việc gì đó càng thể hiện sự chân thành và coi trọng hơn là quà cảm ơn cao ngất trời.
Đi thang máy lên khu nằm viện ở tầng trên, trải qua 2 lần kiểm tra nghiêm mật, cuối cùng cũng đi đến tầng lầu nơi phòng bệnh của Lâm Hạ Vy. Bước chân của Trương phu nhân tự nhiên mà nhẹ nhàng hơn, còn không quên dặn dò bọn họ.
“Đại sư mới vừa rồi còn nghỉ ngơi, có yêu cầu gì có thể trước tiên chuẩn bị, không cần trì hoãn quá lâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-31.html.]
Sức khỏe đại sư không tốt, cần nghỉ ngơi nhiều hơn!
Giọng điệu giống như giọng trợ lý hay nhân viên khiến người nghe càng thêm không thể tin được, không giống bệnh viện công, hành lang cực kỳ yên tĩnh, Vương Đồng đi theo đội trưởng Hồ cảm thấy tim mình đập nhanh hơn. Cuối cùng cũng gặp được người rồi.
Này —— thế nhưng chính là Lâm Hạ Vy!?
Khu phòng rộng rãi và sang trọng chứa đầy các loại thiết bị y tế tinh xảo, nhưng trong phòng bệnh lạnh như băng lại trang trí thêm một số phụ kiện, dụng cụ sạch sẽ, tiện nghi khiến bầu không khí bớt áp lực cùng u ám.
Một cô gái trẻ tóc đen đang ngồi trên giường bệnh quay lưng về phía họ, lúc mấy người vào cửa liền lập tức quay đầu lại.
Vương Đồng nhẹ nhàng ngừng thở, tuy rằng gặp qua ảnh thẻ căn cước của Lâm Hạ Vy ở tuổi 18, đại khái cũng hình dung được ngoại hình của cô, nhưng nghĩ đến hiện giờ Lâm Hạ Vy phát sóng trực tiếp đều cố ý tắt video, hơn nữa do một ít ngôn luận bên ngoài khiến Vương Đồng khó tránh khỏi có chút ý tưởng lúc trước khi vào phòng bệnh, cho nên bây giờ nhận được cú sốc lớn hơn rất nhiều lần so với dự kiến.
Mi như lông vũ, da như tuyết trắng, eo như lụa là, răng như bạch ngọc —— bộ dạng này chính là đại mỹ nữ xé sách cổ bước ra a!
Trong lúc hoảng hốt, Vương Đồng cảm thấy toàn thân đối phương như đang tỏa sáng, nhìn kỹ mới phát hiện có chùm sáng từ cửa sổ chiếu lên người cô, phân tán thành một vầng sáng màu vàng bồng bềnh tựa mây, tựa sương quanh thân cô.
Khung cảnh trong phòng bệnh lúc này tràn ngập cảm giác thiêng liêng và yên tĩnh, giống như một bức tranh tường được treo trong dịp lễ tôn giáo.
Trong phòng bệnh, cảnh tượng này tràn ngập thần thánh, cảm giác yên tĩnh, như là có thể treo lên bức tranh ở các tôn giáo.
Bầu không khí độc đáo và khí chất bí ẩn của cô gái khiến mọi người vô thức xem nhẹ vẻ ngoài của cô.
So với người trẻ tuổi, Hồ Chí Vĩ lập tức tiếp thu được nhiều tin tức hơn. Dường như Lâm Hạ Vy bệnh cũng không nhẹ. Dụng cụ y tế nhiều như vậy hơn nữa khuôn mặt của cô cũng không có chút m.á.u ——
“Cố tổng, chúng ta lại gặp nhau.”
Lâm Hạ Vy chậm rãi mở miệng, Cố Sướng vừa nghe thấy giọng nói của cô, đôi mắt hơi lóe, nhanh chóng chào hỏi rồi báo cho cô mục đích hôm nay của mình tới đây.
“Vị này chính là đội trưởng đội điều tra cơ động của Cục Công An Thủ Đô cảnh sát Hồ Chí Vĩ, bọn họ hy vọng cô có thể tạm dừng phát sóng trực tiếp.”
Tới đây, Hồ Chí Vĩ và Vương Đồng đều nhịn không được đồng loạt trợn mắt nhìn về phía vừa bắt đầu liền kết thúc chủ đề Cố Sướng.
Sau đó, đội trưởng Hồ nghiến răng nghiến lợi nói: “Cụ thể tình huống chúng tôi sẽ cùng Lâm tiểu thư bàn bạc. Kế tiếp không tiện để Cố tổng nghe, mời ngài đi ra ngoài một lát.”
Sau khi Cố Sướng đi ra ngoài, Hồ Chí Vĩ không còn phẫn nộ như vừa rồi. Ông ta đứng trong phòng bệnh lại lần nữa đánh giá cô gái trẻ tuổi trước mặt này, khí chất thoát tục, thần sắc không hề trốn tránh, khẩn trương, thân thể cũng hoàn toàn thả lỏng, bỗng nhiên ông ta kính chào cô.
“Chúng tôi vừa nhận được tin từ Cục Công An thành phố Nguyên Táo, Ngũ Triết Triết đã được tìm thấy rồi, cảm ơn cô.”
Hồ Chí Vĩ đặt bàn tay mạnh mẽ hữu lực lên trán, kính chào một cách chuẩn mực, nhìn không ra cảm xúc lúc nãy.
Ông ta là người căm ghét cái ác đến tận xương tủy, hận nhất những tên tội phạm đánh mất nhân tính, càng là vô cùng thống hận bọn buôn bán người, mặc kệ cô gái trước mắt biết được tin tức từ đâu, cũng không thể phủ nhận công lao của cô.
Sau đó, ông ta thản nhiên mà đi thẳng vào vấn đề: “Nhưng theo chức trách, chúng tôi cần xác nhận hai vấn đề.”