Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 27
Cập nhật lúc: 2024-08-22 22:33:09
Lượt xem: 218
Chính vì linh hồn của Lâm Hạ Vy vô cùng cường đại nên so với những người phía sau cô càng khát vọng tìm tòi nghiên cứu nguồn gốc của lực lượng cùng giới hạn của linh hồn. Đáng tiếc cô thất bại, thậm chí thân thể mình cũng không giữ được, nhưng linh hồn của cô lại không rách nát tan biến mà bị một cỗ sức mạnh đặc thù kéo tới đây.
Lại bởi vì sức mạnh do cô mang đến, sự tồn tại và hoạt động của hệ thống bắt đầu dần dần xói mòn và hòa nhập với thế giới huyền học, sắp phá vỡ rào cản giữa các hệ quy tắc bất đồng kia với nhau.
Tiểu Viên lúc này cũng quay người lại, mỉm cười nói với thực thể nào đó: "Thật ra hôm nay tôi có thể mơ hồ nghe thấy có thứ gì đó đang nói chuyện. Đây là hệ thống mà ngài nhắc đến sao? Thật mong chờ một ngày được nhìn thấy nó nha."
Thời khắc này hệ thống hoàn toàn sụp đỗ
Trời muốn diệt thống a!!!!
Tiểu Viên cũng tựa hồ nghe được tiếng nức nở, nghĩ đến đại lão nói với cô ấy rằng hệ thống này là một kẻ nhút nhát, đặc biệt sợ quỷ, cô ấy không khỏi che miệng lại để ngăn tiếng mình cười thầm. Hai ngày nay, cô ấy cố tình giả vờ như không biết gì, chỉ vì sợ dọa đối phương, không ngờ đối phương thật sự nhát gan như vậy.
Tuy rằng lúc làm người chính mình cũng rất sợ quỷ nhưng nó lại không phải là người!
Hệ thống: Không phải người thì làm sao vậy, hệ thống như chúng tôi cũng là có quyền được sợ!
Bị Lâm Hạ Vy triệu hồi, đánh thức, rồi khế ước, hiện tại Tiểu Viên ngoài người thường nhìn không đến, sờ không được, có thể bay xuyên qua đám người thì không khác gì lúc làm người cho lắm.
Trong bệnh viện, cô ấy cũng có gặp qua những quỷ không có ý thức khác, bọn họ mơ mơ màng màng mà phiêu đãng ở bệnh viện không thể nói chuyện với cô ấy, thậm chí không hề để ý đến người hay quỷ xung quanh, không quá mấy ngày linh hồn của bọn họ càng ngày càng mờ nhạt rồi tiêu tán.
Theo đại lão nói, bọn học kỳ thực cũng không phải quỷ. Mà bệnh viện đúng là nơi tập trung loại linh hồn hỗn độn này dày đặc nhất.
Thật vất vả Tiểu Viên cũng gặp được một cái có tư duy tự chủ quỷ. Đối phương ngay từ đầu còn không dám cùng cô ấy nói chuyện, nhìn thấy cô ấy ở xa liền trốn. Cho đến hôm nay, cô ấy ở xa xa mà nói với nam quỷ kia rằng phải rời khỏi bệnh viện này, đối phương mới do do dự dự mà bay qua tới hỏi cô ấy muốn đi đâu.
Ngoài dự kiến, Tiểu Viên mới biết được nam quỷ đã c.h.ế.t gần mười năm. Khi đó, người đàn ông tên Lô Nguyên này mới vừa kết hôn không lâu, lại vừa được thăng chức đang lúc phấn khởi, hăng hái nhất lại bởi vì sự cố lúc chữa bệnh viêm phổi mà qua đời.
Có lẽ là còn có quá nhiều không cam lòng, có lẽ là người lớn trong nhà anh ta cả đời ăn chay tin phật lại vừa lúc mua một mặt dây chuyền ngọc bích cho anh ta đeo từ nhỏ đến lớn, nên sau khi c.h.ế.t linh hồn anh ta cũng không tan biến mà trở thành một con quỷ có ý thức.
Chỉ là, giai đoạn đầu anh ta đều ngây thơ mờ mịt, không biết chính mình nên đi chỗ nào, cũng không biết chính mình nên làm cái gì. Lúc sau bay ra bệnh viện trở về nhà, thấy người nhà đều đã từ từ bình phục sau nỗi đau mất anh ta, anh ta không còn nơi nào để đi, không còn cách nào khác đành quay lại bệnh viện.
Cho đến một ngày, một con quỷ tốt bụng trong bệnh viện đã dạy anh nên phơi mình dưới trăng nhiều hơn, lắng nghe lời người ta nói nhiều hơn, hít nhiều hương khói trong những ngày lễ tết, đồng thời dặn anh ta phải cẩn thận với những con quỷ khác.
Có một số ác quỷ —— sẽ ăn quỷ!
Toàn bộ quỷ trong bệnh viện đều biết trong phòng chăm sóc đặc biệt ICU có bệnh nhân đặc thù.
Trên người cô ấy tản ra hương vị vô cùng đáng sợ lại đặc biệt thu hút quỷ.
Người thường không thể phát hiện được, nhưng đối với quỷ thì rõ ràng như thể toàn bộ bệnh viện đều bị khí tức của người này bao phủ! Sức mạnh đó lờ mờ bao trùm toàn bệnh viện, quét qua quỷ hồn của bọn họ.
Sự áp chế từ sâu trong linh hồn phát ra cùng khủng bố uy áp khiến cho phần lớn quỷ trong bệnh viện trốn đi rất xa, kể cả mấy quỷ hồn không có ý thức cũng rất ít phiêu đãng ở mấy tầng gần đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-27.html.]
Cho đến hai ngày nay, sức mạnh kia từ từ thu nhỏ lại.
“Đừng sợ, đại lão —— không, chủ nhân rất lương thiện! Sẽ không tùy tiện làm tổn thương quỷ!” Tiểu Viên cùng Lô Nguyên ngồi ở đại sảnh tầng dưới, giúp đại lão giải thích.
“Cô cũng muốn đi sao?” Lô Nguyên thật cẩn thận hỏi nữ quỷ thoạt nhìn còn rất trẻ tuổi này, nghĩ đến trên lầu người nọ nếu muốn làm thương tổn bọn họ phỏng chừng cũng không cần vòng vo như vậy, nhưng áp chế nào đó vẫn làm anh ta có chút sợ hãi.
Tiểu Viên hạnh phúc gật gật đầu! Đại lão muốn chuyển viện, tự nhiên cô ấy cũng đi theo!
Trong đó còn ẩn giấu một chút kiêu ngạo: Cô muốn được đại lão dạy dỗ hơn hai mươi năm nha!
“Chủ nhân kêu tôi trước khi đi chào tạm biệt anh một tiếng, anh là người đầu tiên tôi gặp sau khi thức tỉnh, cũng là người duy nhất chịu nói chuyện với tôi.”
Tiểu Viên chớp đôi mắt to nói, vẻ mặt thoải mái và vui vẻ hơn trước một chút. Thực ra cô ấy chưa bao giờ muốn cái gì nhiều cả, chỉ cần một người thực sự chịu che chở cho cô ấy là đủ rồi.
Lô Nguyên kinh ngạc nhìn nữ quỷ trẻ tuổi này có nhiều cảm xúc hơn những con quỷ khác mà anh ta nhìn thấy trong bệnh viện, nghĩ rằng quỷ được người kia dưỡng quả thực có chút khác so với người thường?
“Đây là địa chỉ mới của chúng tôi, nếu gặp khó khăn về sau có thể tới tìm chúng tôi.” Tiểu Viên vẫy tay rồi nhanh chóng bay lên lầu, vừa mới đại lão bảo cô xuống dưới tạm biệt với anh ta tất nhiên là có chủ ý.
Sau đó cô ấy còn phải cùng đại lão lên xe!
Hệ thống không biết phần lớn quỷ không dám đến gần Lâm Hạ Vy, nó hiện tại đang hoàn toàn tự kỷ, rúc vào một góc trong đầu ký chủ u sầu.
Hoàn toàn không ngờ đến nhà họ Trương lấy sét đánh không kịp bưng tai giúp Hạ Vy xử lý thủ tục chuyển viện, người nhà họ Lâm chạng vạng mới thu được tin tức, tới để ngăn cản thì chậm một bước, đến bóng dáng của Lâm Hạ Vy cũng chưa thấy được.
Một nơi khác, thành phố Nguyên Táo.
Ngũ Ngọc Kha ở cơ quan công an, cùng công an đổi xe đi đến thôn Bình An - nơi mà từ lúc chào đời đến giờ cô ấy chưa bao giờ đặt chân đến, thậm chí chưa từng dừng chân tại miền núi hẻo lánh này. Cô ấy nhanh chóng lấy ảnh cùng giấy khai sinh của con trai ra đưa cho cảnh sát địa phương, cô ấy nhìn họ đầy mong đợi và nói: “Đồng chí cảnh sát, các đồng chí có thấy con trai tôi không?”
Tiểu Vương - cảnh sát nhân dân thị trấn Bình Vọng gãi đầu, công an nơi này phải quản trấn trên cùng bảy tám thôn trực thuộc, diện tích rộng lớn, chuyện lông gà vỏ tỏi cũng không ít, mọi người đều rất bận. Anh ta cũng không dám nói biết rõ tất cả những người trong thôn, đối với đứa trẻ trong ảnh cũng không có ấn tượng gì.
Ông Trương - Phó sở trưởng cau mày bước ra khỏi văn phòng, ông ta vừa nhận được điện thoại từ thành phố bảo ông ta đi cùng người phụ nữ này đến thôn Bình An tìm cặp vợ chồng họ Hoàng khoảng 40 tuổi không có con cái, nam làm công nhân, nữ ở nhà làm nông, trong nhà có bố mẹ già, phía sau cửa có một dòng suối nhỏ.
Lần đầu tiên ông Trương thấy có người tìm người như vậy, đặc biệt ông ta nghe miệng lưỡi người trong văn phòng thành phố nói bọn họ phải đến đó, nhưng tìm được hay không còn chưa chắc.
Để đảm bảo, trước tiên ông ta kiểm tra danh sách hộ khẩu một lần, dựa vào ấn tượng tuần tra hằng ngày nhanh chóng tìm được hộ gia đình Hoàng Ngọc Sơn. Không hề gọi cho bí thư thôn liền dẫn theo Tiểu Vương cùng Ngũ Ngọc Kha lái xe cảnh sát đến khu vực gần đó, sau đó đi bộ vào thôn —— đi thẳng đến nhà Hoàng Ngọc Sơn!
Lúc này, có rất nhiều người đang âm thầm chú ý đến bên này.
Hệ thống ngoan ngoãn làm theo căn dặn của ký chủ gửi hai cái địa chỉ vào hộp thư làm việc của thủ đô và cục trưởng Cục Công An thành phố Nguyên Táo.
Nội dung rất đơn giản, trên đó trực tiếp ghi rõ thông tin về băng nhóm buôn người quy mô lớn, hoạt động hơn chục năm, phạm vi hoạt động trải dài nhiều tỉnh, thành phố, đồng thời còn tính giúp bọn họ ngày hoàng đạo để bắt giữ bọn chúng, là ở ba ngày sau.