Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 138
Cập nhật lúc: 2024-08-29 19:00:26
Lượt xem: 110
Ngưu Xuân Phương vội vàng đi đến phòng bếp, không quên hỏi con trai vừa rồi nói vậy là có ý gì!
Cái gì gọi là Lưu Nhu Nhã đã sớm biết, chỉ muốn chia tiền ly hôn! Cô ấy muốn chia tiền gì, một người ăn cơm trong nhà nhiều năm như vậy, người phụ nữ tàn khuyết ly hôn còn muốn tiền!
Quách Diệp Lâm không nói tỉ mỉ với bà ta, cảm thấy hành vi ký tên của mình lúc ấy bị Lưu Nhu Nhã hù dọa ở trong nhà hàng vô cùng mất mặt, chỉ nói Lưu Nhu Nhã hỏi anh ta phân chia tài sài liền đồng ý ly hôn.
Không biết muốn bao nhiêu, nhưng Lưu Nhu Nhã cư nhiên hỏi con trai đòi tiền, chuyện này hoàn toàn làm cho Ngưu Xuân Phương không thể tiếp thu được! Cô ấy dựa vào cái gì mà đòi lấy tiền!
Tiền trong nhà đều là con trai cực khổ kiếm được, lúc trước nuôi cô ấy còn chưa đủ, ly hôn lại còn phải chia tiền! Không được, bà ta muốn đi tìm Lưu Nhu Nhã!
Bà ta lải nhải cằn nhằn làm gì có đạo lý như vậy, liền muốn ra cửa đi tìm Lưu Nhu Nhã, lại bị Quách Diệp Lâm nói một câu bây giờ bà ta có biết cô ấy ở đâu không, liền oán hận trở về.
Ngưu Xuân Phương còn tưởng rằng là trước kia, gọi điện thoại cho Lưu Nhu Nhã hỏi cô ấy ở đâu, lần đầu tiên bị con dâu cúp điện thoại, phổi cũng muốn tức nổ tung! Tạo phản rồi! Gả đến nhà bọn họ lại là mưu đồ tài sản của nhà bọn họ!
Bạch nhãn lang! Vậy mình phải đến công ty của Lưu Nhu Nhã ngồi xổm, có bản lĩnh cô ấy cũng đừng đi làm!
Quách Diệp Lâm còn đang liên lạc với Hướng Dung, nhưng làm thế nào cũng không liên lạc được, làm cho tâm tình của anh ta càng thêm nóng nảy: "Mẹ muốn tới công ty cô ấy gây sự là muốn cho cô ấy cũng học theo mẹ tới công ty của con gây sự sao?"
Đã đến lúc này rồi, có thể đừng gây phiền toái cho anh ta hay không!
Chuyện phiền toái lại tới nữa rồi, lãnh đạo gọi điện thoại tới.
"Quách Diệp Lâm, gần đây tiến độ toàn bộ công việc của tổ đều bị cậu kéo chân sau, hôm nay cho cậu nghỉ phép là một lần cuối cùng của tháng này, tuần sau tôi muốn nhìn thấy thành quả của cậu làm ra, có thể hoàn thành sao?"
Nghe được giọng nói nghiêm túc của lãnh đạo, Quách Diệp Lâm nhanh chóng tỏ vẻ gần đây trong nhà mình xảy ra chút chuyện, nhất định sẽ bổ sung công việc, lập tức chạy về công ty tăng ca.
“Mặc kệ như thế nào, chuyện công việc không thể cứ như vậy vứt bỏ mặc kệ! Ít nhất cũng phải sớm báo cáo cho tôi nói có khó khăn, trong nhà cậu xảy ra chuyện gì?"
Nghe được vấn đề của lãnh đạo, Quách Diệp Lâm há miệng chỉ nói chính mình nhất định mau chóng xử lý, lãnh đạo cũng không truy hỏi nữa, rất nhanh cúp điện thoại.
Sự mệt mỏi trước nay chưa từng có xông lên trong lòng Quách Diệp Lâm, anh ta đành phải nói với mẹ mình một tiếng chờ lát nữa chính mình về công ty tăng ca, để cho bọn họ tự mình quản tốt bản thân, chuyện của anh ta và Lưu Nhu Nhã đừng tùy tiện nói với người ngoài, khiêm tốn một chút.
Thân thể rất nặng nề, mỗi bước ra đều cảm thấy trái tim đang rơi xuống, đại não một mảnh hỗn loạn, n.g.ự.c cũng bị đè nén, Quách Diệp Lâm từng nghĩ tới vô số chuyện anh ta và Lưu Nhu Nhã tách ra, nhất là lúc ở cùng một chỗ với Hướng Dung chỉ cảm thấy cuộc sống hiện tại thật sự không thể chịu đựng được nữa, nếu như có thể thoát khỏi Lưu Nhu Nhã thì thật tốt biết bao.
Nhưng vì sao ký tên, Lưu Nhu Nhã cũng đồng ý buông tay, anh ta lại không cảm thấy thoải mái chút nào.
Quách Diệp Lâm cố gắng giữ vững tinh thần tự nói với mình lựa chọn của mình nhất định là chính xác. Đợi Hướng Dung dọn vào, tất cả sẽ tốt hơn bây giờ, mệt mỏi chỉ là tạm thời.
Lái xe về công ty tăng ca, lúc đi ngang qua cửa chỗ khu nhà của Hướng Dung, anh ta bỗng nhiên nhìn thấy không ít người vây quanh, như là đã xảy ra chuyện lớn gì đó, thậm chí còn có phóng viên truyền thông cầm máy quay, cầm microphone muốn đi vào.
Quách Diệp Lâm vẫn không liên lạc được với Hướng Dung, trong lòng hiện lên một cái gì đó, vốn định đến công ty lại ma xui quỷ khiến mà quay đầu.
Tiểu khu Thiên Nhuận Gia Viên hôm nay đúng là đã xảy ra một chuyện lớn.
Đầu tiên là có người phát hiện một hộ gia đình nào đó trong tiểu khu bọn họ bị người ta chụp ảnh đăng lên nhóm địa phương, nói là đàn ông có vợ và tiểu tam cùng đi khoa sản kiểm tra, hai người liền ở tại tiểu khu Thiên Nhuận Gia Viên.
Tin tức này bí mật lưu truyền ra không bao lâu, tiểu khu bỗng nhiên tới một nhà nói là thuê phòng ở nơi này, đem hợp đồng, chìa khóa gì đó đưa ra cho bảo vệ tiểu khu đem bọn họ ngăn ở cửa kiểm tra.
Ngay sau đó, một giờ sau, người nhà này lục tục từ trên lầu chuyển một đống đồ dùng trong nhà, đồ dùng sinh hoạt đi ra, người khác hỏi bọn họ liền nói phòng ở đã cho bọn họ thuê, bọn họ tự nhiên muốn đem đồ đạc của người lúc trước dọn đi.
Vừa nhìn đồ dùng trong nhà, đồ điện gia dụng thậm chí là quần áo gì đó đều bị ném ra ngoài, làm gì có người bình thường nào thuê phòng là làm ra như vậy, lại hỏi đồ đạc bọn họ dọn ra chính là đồ của người phụ nữ trẻ tuổi mà đang được mọi người bí mật lưu truyền!
“Chẳng lẽ căn nhà này không phải của cô ta?”
Thiên Nhuận Gia Viên là tiểu khu mấy năm nay mới xây dựng lên, căn nhà Hướng Dung ở lúc trước vẫn chưa có ai ở, cho đến khi cô ta tìm người trang trí, dọn vào, ngày thường đều tự cho mình là chủ nhà, mọi người cũng không nghĩ tới căn nhà này lại không phải của cô ta. Nhưng cho dù là cô ta thuê, cũng không thể không thương lượng mà lại ném đồ của người ta ra như vậy.
“Cái gì, một tháng tiền thuê nhà là 500 đồng tiền?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-138.html.]
Nghe được bà cụ nhà nọ nói ra tiền thuê nhà hàng tháng, vừa lúc các chủ nhà đi ngang qua đều sợ ngây người, tiền thuê nhà ở tiểu khu bọn họ đều là mấy chục ngàn đồng tiền, làm sao có thể sẽ là 500 đồng tiền, 5000 đều quá mức thái quá! Quả thực chính là tặng không!
Đây, đây đến tột cùng là chuyện gì xảy ra!?
Vừa mới từ bên ngoài trở về, nhìn thấy đồ đạc trong phòng mình cư nhiên đều bị người ném ra, Hướng Dung khiếp sợ không ít hơn những chủ nhà vây xem. Cô ta tức giận muốn ngăn cản những người đó, hô to muốn báo cảnh sát bắt hết bọn họ lại!
"Đây là nhà của tôi, các người từ nơi nào lấy được chìa khóa, giữa ban ngày ban mặt lại dám tới tiểu khu cướp bóc sao!"
Thanh âm tức giận của cô ta đều đang phát run, căn bản không rõ ràng lắm người một nhà này là nơi nào toát ra!
“Nhà này là người khác cho chúng tôi thuê, cô tới rồi cũng tốt, mau thu dọn đồ đạc, cũng không cần phiền toái chúng ta ném ra ngoài cho cô.”
Bà cụ kia chống nạnh, lại còn chỉ huy cô ta rất đúng lý hợp tình.
“Nhà này là của tôi! Làm sao có thể cho các người thuê được!" Hướng Dung hét lên liền gọi 110, quá thái quá!
Nhìn cô ta hơi ưỡn bụng, khuôn mặt nhỏ nhắn bị tức giận làm cho trắng bệch, thân thể cũng đang run rẩy, người bên cạnh đều sợ cô ta xảy ra chuyện gì, nhanh chóng tiến lên đỡ lấy cô ta. Ngay khi cô ta nói với cảnh sát nhà mình có một đám người xông vào, chuyển đồ của mình, bà cụ kia bỗng nhiên nói: "Là Hồng Duệ Phong cho chúng tôi thuê, căn nhà này rốt cuộc là của cô hay của anh ta.”
Hướng Dung đang nói với cảnh sát tình huống hiện tại, nghe được cái tên này đột nhiên liền im miệng, trừng to hai mắt nhìn người nhà này, không có khả năng!
Duệ Phong làm sao có thể ——
Nghĩ tới khả năng nào đó, Hướng Dung hoàn toàn ngây dại, một luồng khí lạnh trực tiếp bốc lên từ lòng bàn chân.
Mắt thấy người đàn ông của gia đình kia còn muốn tiếp tục chuyển đồ đạc của cô ta ra ngoài, trực tiếp ném túi xách hàng hiệu, quần áo của cô ta xuống đất, cô ta giữ chặt bọn họ liền nói những thứ này của mình giá trị mấy trăm ngàn, có bất kỳ tổn thất nào cảnh sát nhất định sẽ bắt bọn họ, để cho bọn họ bồi thường theo giá!
Người nhà kia lại không sợ chút nào, còn cợt nhả nói với cô ta: "Tùy cô, muốn kiện thì kiện, muốn báo cảnh sát thì báo cảnh sát!"
Bà cụ kia thậm chí còn khóc lóc om sòm, nói cô ta không biết xấu hổ, đứng đắn thuê nhà lại không cho ở. Con dâu của bà cụ kia nhân cơ hội nói mình cũng mang thai, còn làm bộ đau bụng nói là bị dọa sợ, kêu Hướng Dung phải bồi thường tiền!
Hướng Dung nhìn cả nhà này rõ ràng đang chơi xấu, biết đây là gặp phải ván sắt!
Cô ta trực tiếp cúp điện thoại đang gọi cảnh sát, quay đầu liên lạc với một người khác: "Anh có ý gì! Có người tới nhà em nói là anh cho bọn họ thuê nhà.”
Vốn tưởng rằng người nọ sẽ nghĩ biện pháp cho cô ta, người đàn ông lại ấp úng nói để cho cô ta nhịn một chút, bằng không trong khoảng thời gian này ở khách sạn trước, nhưng cũng nhất quyết không đề cập tới tiền phòng khách sạn cùng chuyện bồi thường!
Hướng Dung sốt ruột, nói với anh ta: "Anh cứ đối xử với em và đứa bé trong bụng em như vậy sao!"
“Hồng Duệ Phong, anh còn có lương tâm hay không!”
Phía sau trực tiếp vang lên một tiếng rống giận: "Hướng Dung! Đứa bé trong bụng em rốt cuộc là của ai! Hồng Duệ Phong là ai!”
"Lương tâm của em đâu!"
Vẻ mặt dữ tợn, gân xanh nổi lên Quách Diệp Lâm liền bóp cổ Hướng Dung, không thể tin được những lời mình nghe được.
Hướng Dung! Hướng Dung lại còn cấu kết với người đàn ông khác, thậm chí con cái, nhà cửa cũng không phải của mình!
Chẳng lẽ, đời này chính mình sẽ bị người phụ nữ này hủy sao!
Trên xe, Lưu Nhu Nhã nhận điện thoại, cẩn thận hỏi đối phương là ai, người phụ nữ lại nói cho cô ấy biết chính mình giúp cô ấy là tiện tay mà thôi, không cần để ý.
“Nếu cô thật sự muốn biết vì sao, vậy tôi chỉ có thể nói cho cô biết chồng tôi và chồng cô dùng chung một người phụ nữ, đứa bé kia đại khái không phải của chồng cô, mà là của chồng tôi.”
Lưu Nhu Nhã há to miệng, hoàn toàn không nghĩ tới sau lưng còn có nhiều chuyện xưa như vậy! Thì ra, ảnh chụp, bình luận trên mạng, còn có tất cả đều là đối phương làm!
“Tôi cũng ở bên ngoài có người, anh ta chơi thế nào tôi cũng nhắm một mắt mở một mắt. Nhưng anh ta để cho người phụ nữ khác có con liền vi phạm ước định của hai nhà, nhà chúng tôi tự nhiên là không chịu. Tôi muốn mượn cơ hội này hung hăng làm cho anh ta ra một ngụm m.á.u lớn, đoạt lấy thứ tôi muốn. Tất cả những thứ sau đó coi như tâm tình tôi tốt tặng cho cô.”