Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 117
Cập nhật lúc: 2024-08-29 17:44:16
Lượt xem: 126
Kế đó là Thượng Lương, anh ta không có ý định nói trước nhưng nghe cô ta nói như vậy cũng chỉ có thể dựa theo thứ tự này mà bắt đầu “giới thiệu bản thân”.
“Tôi là đội trưởng đội cận vệ trong cung, chịu trách nhiệm bảo vệ sự an toàn của quốc vương và vương hậu. Tôi xuất thân là quý tộc, võ nghệ cao cường, có rất nhiều thuộc hạ, là một cao thủ kiếm thuật, từng chiến đấu chống lại sát thủ có ý đồ ám sát quốc vương và vương hậu.”
Anh ta giới thiệu nhân vật của mình như thể đang đọc kịch bản, bởi vì anh ta có một gương mặt hàm hậu thật thà nên khiến không ít người tin tưởng anh ta hơn. Lời nói của anh ta nghe qua cũng có vẻ chân thực.
Sau đó là người phụ nữ “võ trang đầy đủ” không muốn bị người ta nhận ra, dùng giọng nói thô lỗ nói ra lá bài kém cỏi của mình: “Tôi là người hầu trong vương cung, làm một vài công việc lặt vặt thường ngày, không có gì để nói.”
Cô ta nói một câu sơ lược thân phận nhưng cũng đủ để những người đang xem phát sóng trực tiếp phát hiện ra manh mối.
Người này…… Người này giống như nghệ sĩ nào đó!
Nhớ rồi! Thân hình này, giọng nói này không phải là nữ ca sĩ Phùng Oánh sao!
Tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Người lên tiếng tiếp theo là Lâm Họa Ý, nghe Lâm Thi Tình thế nhưng rút được lá bài vương hậu, vốn không thích trò chơi này Lâm Hoạ Ý càng thêm cảm thấy khó chịu với vai diễn của mình.
Dựa vào cái gì Lâm Thi Tình là vương hậu, vẫn là công chúa nước láng giềng, có cận vệ cùng tôi tớ hầu hạ, bảo hộ, chính mình lại ——
Cảm nhận được phía sau truyền tới ánh mắt thúc giục không có ý tốt của quản gia, Lâm Họa Ý mới xụ mặt nói ra nội dung trên lá bài của mình: “Tôi chỉ là một người dân chúng bình thường không có gì đặc biệt.”
Lời của Lâm Họa Ý còn đơn giản hơn Phùng Huỳnh không khỏi khiến những người khác nhìn nhiều vài lần, không phân biệt được người này là tính tình kém cỏi hay là đang giả heo ăn thịt hổ.
Lâm Thi Tình làm bộ không thấy ánh mắt khó chịu của Lâm Hoạ Ý, trong lòng nóng lên, ở trong hoàn cảnh xa lạ mà quỷ dị dâng lên ý nghĩ muốn chạy trốn hiện thực.
Nếu nội dung trên lá bài là thật thì tốt bao nhiêu, chính mình nên là công chúa, là vương hậu, là người được vô số người ủng hộ, có được cuộc sống tốt đẹp nhất!
Lý Điệp Mộng nhìn biểu hiện của những người trước đó, càng thêm chắc chắn đây là gameshow được quay bởi camera ẩn.
Lá bài hơi quen mắt này còn không phải là bộ bài sinh mệnh từng lưu hành trong một khoảng thời gian sao!! Đột nhiên xuất hiện lại đột nhiên biến mất, hiện tại nhà sản xuất muốn quảng bá lại, làm nhà tài trợ chương trình sao?
Nhìn kỹ lá bài trong tay, dù nhân vật của mình rất bình thường nhưng Lý Điệp Mộng hạ quyết tâm phải chơi tốt trò chơi này!
“Tôi là quan phát ngôn phụ trách truyền đạt những lời nói của quốc vương đến dân gian, đồng thời cũng là sứ giả phản ánh những đau khổ của dân chúng đến quốc vương. Tôi là người có tinh thần trọng nghĩa từng giúp đỡ rất nhiều bá tánh nghèo khổ, đối đầu với rất nhiều vương công quý tộc. Bất kể đối phương có thân phận gì cũng không thể khiến tôi nói dối, cũng vì vậy tôi được mệnh danh là lương tâm của vương quốc, được quốc vương cùng dân chúng kính trọng cùng kính yêu!”
Thậm chí, Lý Điệp Mộng còn lén thêm diễn cho chính mình, ý đồ tạo điểm nhấn cho nhân thiết của chính mình!
Đứng ở phía sau làm nền quản gia nghe được cái gì lương tâm của quốc gia cũng không nhịn được mà liếc qua, rõ ràng là lời vô căn cứ nhưng lại không vạch trần mặc cho bọn họ giấu giếm hoặc thêm diễn.
Mấy người nói xong vai diễn của mình, hiểu biết đại khái bối cảnh của đối phương, đây là câu chuyện xảy ra ở một cung đình cổ nước ngoài. Mỗi nhân vật đương nhiên không có khả năng tốt đẹp như mọi người vừa kể, bằng không quản gia cũng không cần nhắc nhở bọn họ phải giữ bí mật, vạch trần hành vi phạm tội của người khác.
Cuối cùng cũng đến lượt Cố Sướng mở miệng, Lâm Thi Tình nhìn người đàn ông anh tuấn này, mặt hơi đỏ lên.
Thật ra, lúc trước cô ta đã từng gặp qua người này rất nhiều lần, có khi là ở buổi tiệc, có khi là trên tạp chí, trên TV. Cô ta biết Cố Sướng có được nhiều bằng tiến sĩ, chỉ số thông minh cực cao, còn không phải đơn thuần như mọt sách mà còn có tài kinh doanh hơn người, hơn nữa với vẻ ngoài cùng việc chưa từng vướng vào scandal nào khiến Lâm Thi Tình rất có hảo cảm với anh.
Hầu hết các nhân vật đều xuất hiện rồi, chắc hẳn Cố Sướng là quốc vương rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-117.html.]
Lâm Thi Tình đánh giá mọi người ở đây, trong nhất thời có một loại ảo giác. Có vẻ như các thẻ bài được phát dựa trên cá tính và đặc điểm của mọi người, ví dụ như ——
“Tôi là thân tín của quốc vương, có được quyền lực chỉ sau quốc vương, cũng là người mà quốc vương tin cậy nhất. Bất cứ lúc nào cũng có thể đoán được tâm trạng và sở thích của quốc vương. Bất cứ nan đề nào tôi cũng có thể giải quyết hoàn mỹ cho quốc vương.”
Cố Sướng vừa nói xong, “người chơi” duy nhất còn sót lại cuối cùng Lâm Hạ Vy tùy ý nói: “Tôi là quốc vương.”
Vẻ mặt Lâm Thi Tình vặn vẹo trong nháy mắt, không thể ngờ rằng người rút được lá quốc vương lại là Lâm Hạ Vy!
Điều này, không chính xác chút nào!
Những người còn lại không ngờ rằng cô gái trẻ bị khuyết tật này, có sức khỏe kém nhất lại rút được lá bài quốc vương, tuy nhiên, địa vị cao thấp của nhân vật không có ý nghĩa gì, bọn họ rất ngạc nhiên nhưng cũng không quá để tâm.
Chỉ có người xem trong phòng phát sóng trực tiếp cuối cùng cũng nghe thấy chủ kênh nói chuyện, bình luận la hét trên màn hình.
【 Ha ha ha, không hổ là chủ kênh? Chơi trò chơi thôi cũng rút được thân phận cao nhất. 】
【 Cái người rút trúng lá người hầu hình như là Phùng Oánh đúng không! Tôi nhận ra rồi, chắc chắn là cô ta! Không thể sai được! 】
【 Cả nhà có phát hiện biểu cảm của vài người rất kỳ quái, cảm giác như là một số người biết nhau còn có người trông như không muốn chơi nhưng bắt buộc phải chơi vậy? 】
Bọn họ không hề hay biết, mọi cử động, thậm chí là biểu cảm nhỏ nhất của bọn họ đều bị phơi bày trước con mắt của toàn bộ khán giả trên Internet, bị họ cẩn thận phân tích. Quản gia và một số "người chơi" vẫn tiếp tục chơi "trò chơi" như cũ.
Lúc này, công ty quản lý của Phùng Oánh cũng phát hiện buổi phát sóng trực tiếp không thể hiểu được này, cấp tốc liên hệ với người đại diện của cô ta.
“Phùng Oánh làm cái gì thế! Lừa gạt công ty lén nhận tài nguyên, hiện tại mấy ngàn vạn người đều đang xem, cô ta muốn vi phạm hợp đồng sao!”
Đầu dây bên kia, ông chủ đang nổi giận đùng đùng chất vấn người đại diện, tự hỏi có phải Phùng Oánh được đến người hoặc thế lực nào làm chỗ dựa, cảm thấy bản thân đủ lông đủ cánh nên không nghe lời nhận công việc sau lưng họ.
Hoàn toàn không biết gì cả Phùng Oánh: !!! Tôi không có
Người đại diện cũng vô tội không kém, cô ta căn bản không biết vì sao Phùng Oánh sẽ đột nhiên xuất hiện trên phát sóng trực tiếp. Mấy năm nay, quả thật Phùng Oánh đã hết thời, tài nguyên do công ty cung cấp cũng càng ngày càng ít. Nhưng cũng không ngốc đến mức công khai nhận việc khác trong thời gian hợp đồng có hiệu lực, hơn nữa lại là có mặt trên phát sóng trực tiếp nổi tiếng như vậy, người đại diện nhanh chóng giải thích.
“Thật sự không phải tôi lén liên hệ tài nguyên cho cô ta, cũng không nghe nói có ai muốn cướp cô ta về công ty mình. Vừa nãy tôi có gọi điện thoại cho Phùng Oánh nhưng hình như không có sóng, bây giờ tôi sẽ tiếp tục gọi, lát nữa nhất định sẽ cho ngài một lời giải thích!”
Sau khi cúp máy, người đại diện lập tức liên hệ Phùng Oánh nhưng đều nhân được câu trả lời: Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, quý khách vui lòng gọi lại sau!
Nhìn phát sóng trực tiếp trước mắt, người đại diện thấy Phùng Oánh dường như không hề phát hiện có camera, còn cố gắng che che giấu giấu để không bị người khác nhận ra. Hành động lén lút của Phùng Oánh khiến người đại diện cảm thấy không đúng lắm.
Nhớ đến tin đồn được lan truyền trong giới giải trí về chủ kênh khiến người đại diện cảm thấy sợ hãi.
Phùng Oánh sẽ không bại lộ chứ!
Trong phòng khách ở biệt thự, mọi người đều nghiêm túc nhìn chăm chú vào khuôn mắt tinh xảo hơn nhiều người nổi tiếng của “cô gái khuyết tật”. Không chỉ bởi vì cô nắm giữ lá bài có thân phận tối cao mà còn bởi vì cô bỗng nhiên nói ra điều mà đa số người tạm thời không nghĩ tới hoặc không dám nói.
“Trên người mỗi nhân vật đều có bí mật, khuyến khích mọi người tìm hiểu bí mật của người khác, hai tiếng sau bầu phiếu loại một người, vậy người còn lại cuối cùng sẽ chiến thắng sao?”
“Lang thang tìm chứng cứ mà không rõ mục tiêu, người may mắn không bị phát hiện chứng cứ sẽ trở thành người chiến thắng cuối cùng?”
Lâm Hạ Vy tùy ý đùa nghịch lá bài trên tay, không như những người khác cẩn thận giấu bài không để bị ai nhìn thấy, cô liền không sợ gì cả mà thản nhiên cầm bài trong tay, khiến mọi người ngồi ở đây phải duỗi dài cổ ra muốn xem những gì được viết trên đó.