Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 113
Cập nhật lúc: 2024-08-29 17:29:26
Lượt xem: 127
Bọn họ có thể tìm vài hàng hóa chất lượng đỉnh cao trong kho hàng, còn mấy thứ khác phỏng chừng chỉ có thể hỏi người khác một chút.
“Không cần qua hai ngày, hiện tại liền có.”
Lâm Hạ Vy chỉ dẫn cho Cố Sướng đẩy cô đến góc nào đó trong khu chợ rộng lớn, hai người này hẳn là ngày đầu tiên đến, có hàng hay không, hàng hóa trong tay ai sao cô lại biết được.
Chúc Việt Trạch nghe được chút tiếng gió, lại vẫn chưa từng tận mắt chứng kiến, có chút nghi ngờ.
Trên đường đi, đột nhiên có người mua không cẩn thận va phải bọn họ, Cố Sướng lại nhíu mày muốn nói cái gì lại bị Lâm Hạ Vy ngăn lại.
Đi đến trước quầy hàng, Chúc Việt Trạch cùng ông chủ Lâm đều có chút giật mình, trên mặt là sự xấu hổ nói không nên lời, hoài nghi, tìm tòi nghiên cứu, nếu là người này vật thì trong tay thật sự có khả năng có hàng tốt.
Chủ quầy hàng lười biếng nhìn người tới, thấy được hai người quen phía sau cô, mỉa mai nói: “Nha, tới cửa hàng của tôi làm cái gì?”
Từ khi Chúc Việt Trạch mâu thuẫn tranh cãi với người này thì đã không hề lui tới nữa, anh ta xấu hổ, ho khan hai tiếng: “Ông Cao, chỗ ông có Kế Tâm Liên cùng Thiên Hạt Bì chất luợng tốt nhất không?"
Nghe được lời này, trên mặt ông Cao bình thản nhưng trong lòng cả kinh, thầm mắng là ai để lộ tiếng gió!
Ông ta cất giữ hai khối Thiên Hạt Bì, đồ gia truyền lâu năm hầu như hiện tại không thể tìm thấy trên thị trường. Mấy ngày hôm trước lại mới từ nơi khác được đến Kế Tâm Liên phơi khô, tại sao Chúc Việt Trạch lại biết!
Thấy ông Cao thở phì phì quay đầu đi, nhất hiểu biết “Kẻ thù” của mình Chúc Việt Trạch hơi mờ mịt trong lòng.
Thái độ này, hình như thật sự có?
“Tôi muốn hỏi mua hai thứ này.”
Lâm Hạ Vy chậm rãi mở miệng, ông Cao chú ý tới cô gái ngồi trên xe lăn vậy mà là người nắm quyền quyết định. Lại nhìn kỹ, ông ta nhịn không được hơi hơi thay đổi sắc mặt.
Sao càng nhìn cô gái này càng thấy quái dị, khuôn mặt xinh đẹp không giống như người sống. Đặc biệt là cặp mắt kia khiến ông Cao cảm thấy là lạ, như thể bí mật của bản thân bị người trước mắt này xem thấy vậy.
“Không bán, có cũng không bán.”
Phục hồi tinh thần lại, ông Cao trực tiếp cự tuyệt đối phương, trong lòng quyết định dù cô có ra giá bao nhiêu, ông ta đều không bán!
"Cứu mạng vợ ông đổi lấy tư cách mua hai thứ này cũng không được sao?"
Nghe được thanh âm lạnh lẽo, ôn hòa mà lời nói lại như nguyền rủa người khác, ông Cao tức giận mà trực tiếp đứng lên, chửi ầm lên: “Cô! Là ai nói cho cô chuyện nhà của tôi?”
"Dám bàn tán chuyện nhà của tôi, là cảm thấy ông Cao tôi dễ bị bắt nạt đúng không!"
Phía sau, Chúc Việt Trạch cùng ông chủ Lâm nhanh chóng giải thích bọn họ không có lấy chuyện này ra nói!
Vợ ông Cao nửa năm trước đột nhiên biến thành người thực vật, bệnh viện tốt nhất trong nước cũng trị không được, bà chủ trẻ tuổi đến từ Thủ Đô này sao biết được chuện này chứ.
Không đúng, cô làm sao có thể cứu người thực vật chứ!
Không chờ ông Cao nói lấy cái cớ ti tiện để lừa gạt dược liệu trong tay ông ta là xúc phạm điểm mấu chốt của ông ta thì bỗng nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên!
Ông Cao nổi giận đùng đùng mà nhìn "nguời quen" phía sau cô gái, khẳng định là bọn họ giở trò quỷ, một bên nghe điện thoại, trong nháy mắt khuôn mặt ngơ ngẩn.
Qua vài giây, ông ta mới không thể tin tưởng mà lặp lại lời vừa nghe được từ đầu đây bên kia.
"Làm phiền, phiền ngài xác nhận lại một chút, vợ tôi…… Bà ấy có dấu hiệu tỉnh lại!?”
Biết được điểm mấu chốt của ông Cao chính là người vợ bị biến thành người thực vật, hai người trung niên vừa mới thầm than không tốt, không biết Lâm Hạ Vy biết được tin tức từ đâu, khẳng định là nịnh bợ sai rồi, giờ phút này cũng nhịn không được đào lỗ tai, suy nghĩ bọn họ vừa mới nghe lầm phải không.
Ông cao liên tục cảm ơn nói chính mình lập tức sẽ tới viện điều duỡng.
Lại lần nữa ngẩng đầu nhìn về phía cô gái vừa khiến trong lòng ông ta cảm thấy quái dị, ông Cao lắp bắp nói: “Này…… Đây là trùng hợp, hay là thật sự có liên quan đến cô."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-113.html.]
Lâm Hạ Vy gật gật đầu, thậm chí tri kỷ nói: “Nếu ông muốn bây giờ cũng có thể khiến bà ấy tỉnh lại."
Mọi người:!!!
Hiện tại, Lâm Hạ Vy đang ở tạm ở tầng cao nhất của viện điều dưỡng tốt nhất nhất thành phố, cô ngồi xe lăn xuống phòng bệnh vợ ông Cao ở dưới lầu.
Mới vào cửa, ông Cao nhìn vợ nằm trên giuờng không nhúc nhích, không thể nhớ ra phản ứng ngày đó của mình khi đi làm về phát hiện vợ ngã trên mặt đất không hề có bất kỳ phản ứng nào, trong khi lúc ông ta đi làm bà ta vẫn còn rất khỏe mạnh. Bệnh viện không kiểm tra ra vấn đề, bà ta cứ như vậy không hề có dấu hiệu gì mà trở thành người thực vật.
Bệnh viện không chỉ kiểm tra không ra nguyên nhân bệnh mà còn tra ra tình trạng cơ thể vợ ông ta dường như còn tệ hơn người thực vật, năng lượng trong cơ thể xói mòn cực nhanh, đoán chừng không bao lâu sẽ suy dinh dưỡng, khuyết thiếu vận động mà đánh mất sinh mệnh....
Lâm Hạ Vy nhìn người phụ nữ đáng thương trên giường bị đoạt khí vận, bị cắn nuốt sức sống, không bao lâu sẽ phải bỏ mạng, cô chậm rãi lấy ra một lá bài màu đen từ trong góc xe lăn.
Ông Cao cũng không biết cô gái trẻ tuổi trước mắt này có lừa mình hay không. Thật sự không có cách nào đành ôm tâm lý xem ngựa sống cũng như ngựa c.h.ế.t mà đáp ứng chỉ cần cô cứu được vợ mình thì ông ta sẽ lập tức hai tay dâng lên dược liệu.
Nhìn người này bỗng nhiên lấy ra một lá bài, ông Cao nôn nóng nhưng không dám hỏi nhiều, chỉ là càng xem càng thấy lá bài này có chút quen mắt.
Nửa năm trước vợ ông ta hình như...... Cũng từng mua một bộ?
Lâm Hạ Vy dùng ngọn tay kẹp lá bài này đặt trước mặt người phụ nữ đang hôn mê, từ từ nhắm mắt lại. Lúc này, trong mắt cô căn phòng này là một cảnh tượng khác, trên người người phụ nữ quấn quanh một sợi tơ màu đen đang không ngừng hút lấy, chuyển sinh mệnh của bà ta đến nơi xa.
Mà bên gối của bà ta thình lình xuất hiện một lá bài mà người thường không có khả năng thấy được.
Ông Cao tự dưng cảm thấy lạnh lạnh, nhìn qua vợ nằm trên giường cùng cô gái ngồi trên xe lăn, ông ta mơ hồ thấy được tia sáng nào đó tỏa ra trên người cả hai nhưng chỉ trong nháy mắt đã không thấy đâu nữa.
Ngay sau đó, Lâm Hạ Vy nhẹ nhàng vẫy lá bài trên tay, trước mắt bao nhiêu người thế nhưng một lá bài lại biến thành hai lá!
Đây là…… Đang ảo thuật sao?
Ông Cao càng thêm hoảng hốt, nhìn cô gái trước mặt trong đồng tử cô dường như trong hiện ra đường vân nào đó khiến người ta mê muội, trong lòng sinh ra sợ hãi!
Mà hoa văn trên lá bài mới xuất hiện cũng từ từ thay đổi theo đôi mắt của cô!
Thiếu chút nữa đã bị mê muội, ông ta càng nhìn càng thấy người trước mắt thần bí khó lường không kiềm chế được lui về sau hai bước, lại đột nhiên nhìn thấy trên giường bệnh đôi mắt vợ ông ta giật giật!
Không quan tâm đến cái khác, lập tức đến bên cạnh vợ mình, một giây cũng không dám chớp mắt mà nhìn chằm chằm bà ta.
Không bao lâu, trong phòng bệnh liền truyền ra tiếng la kích động, vui sướng của ông Cao: “Vợ ơi, em tỉnh rồi! Cuối cùng cũng tỉnh rồi! Thiếu chút nữa anh đã mất em rồi!”
Không hề quấy rầy vợ chồng hai người đoàn tụ, Cố Sướng đẩy Lâm Hạ Vy đi trên hành lang.
Nhìn hai lá bài màu đen trong tay Lâm Hạ Vy, Cố Sướng khẳng định mười phần hôm nay trước khi xuất phát trên xe lăn tuyệt đối không có thứ này. Mà vừa rồi đúng là trên tay Lâm Hạ Vy tự nhiên xuất hiện thêm một lá.
Nghiêm túc nhìn lá bài quỷ dị này, cho dù Cố Sướng không hề có thiên phú về huyền học cũng đã nhận ra sự khác biệt của nó so với những lá khác trên thị trường ngay từ ánh mắt đầu tiên.
Đó là cảm nhận do mắt thường truyền đến, hoa văn phức tạp, quỷ dị trên nền đen đương nhiên sẽ khiến người ta cảm thấy thần bí, âm u, có người sẽ cảm thấy nhìn không thoải mái, có người lại sẽ cảm thấy độc đáo và kích thích.
Lâm Hạ Vy không hề quan tâm đến ác ý trên hai lá bài, trực tiếp ném chúng vào ví tiền nhỏ mới mua ở cổng chợ.
“Thư mời đến đông đủ, chúng ta cũng có thể chuẩn bị xuất phát.”
Cô quay đầu lại liếc nhìn Cố Sướng, lại nhìn nhìn Tiểu Viên và hệ thống đi theo bên cạnh chính mình chỉ là không ai có thể nhìn thấy.
Hai lá thư mời, nhà mình bốn người hẳn là, miễn cưỡng đủ rồi đi.
Không cần quá keo kiệt.
—— Nhà tổ nhà họ Lâm——
Dòng họ nhà họ Lâm ở thành phố Hồng Hàng ba năm sẽ tổ chức một lần nghi thức tế tổ long trọng, người trong tộc phải trở lại từ đường cúng bái tổ tông, tụ họp bên nhau ăn bữa cơm, gắn kết tình cảm.