Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 106
Cập nhật lúc: 2024-08-28 22:35:09
Lượt xem: 107
Đồng thời, Thiên Đạo này có ngốc một chút, đần một chút, cố chấp một chút lại vẫn kiên trì “ngáng chân” Lâm Hạ Vy trong phạm vi quy tắc vì vậy cũng khiến Lâm Hạ Vy tiến thêm một bước trong việc thăm dò “cá tính” của nó.
Thoát ly khỏi cơ thể, Lâm Hạ Vy thật sự “lâng lâng” y như mặt chữ. Cô nhanh chóng xuất hiện ở phía trên khu nằm viện, nhẹ nhàng liếc nhìn mọi người bên dưới, sau đó không ngừng phiêu đãng khắp nơi.
Bộ dáng này không hề có một chút uể oải gì, khủng hoảng hay phẫn nộ mà ngược lại có vẻ có chút.... nhàn nhã cùng thoải mái?
Một bên lén lút chú ý cô, Thiên Đạo cảm thấy ẩn ẩn có dự cảm chẳng lành.
Làm Thiên Đạo, dự cảm của nó tất nhiên rất chuẩn!
Nhưng hiện giờ người từ ngoài đến này đã không có thân thể, cũng càng phải bị càng nhiều quy tắc hạn chế hơn nhưng vì sao nó lại có trực giác không ổn như vậy!
Chẳng lẽ, cô bỏ thân thể này liền lập tức muốn tìm thân thể tiếp theo!?
Hạ quyết tâm nếu linh hồn ngoại lai này muốn một lần nữa chiếm thân thể người dân trước mặt nó, nó sẽ lập tức ra tay, Thiên Đạo lại thấy cô không nhanh không chậm tiếp tục du tẩu khắp nơi bằng trạng thái linh hồn.
Cũng là lúc này, nó chú ý đến linh hồn của người ngoài này ngưng thật không ít so với vừa rồi, quả nhiên là mạnh mẽ hơn nhiều so với tất cả cư dân của nó!
Ánh sáng công đức nồng hậu làm linh hồn cô tỏa sáng như ngọn lửa di động vàng kim, khiến Thiên Đạo muốn không chú ý cũng không được.
Thậm chí nó còn nhận ra hơi thở trên người đối phương để lộ ra sự quen thuộc lại xa lạ.
Lang thang phiêu đãng không có mục tiêu, tư thái giống như quốc vương đang tuần tra lãnh thổ của mình, Lâm Hạ Vy bỗng nhiên dừng lại tại một đầu ngõ.
Trị an Thủ Đô hằng ngày luôn luôn rất tốt.
Chỉ là, ngoại trừ đường phố phồn hoa rộng mở, đương nhiên cũng có giấu ở hắc ám ít có người biết.
Trong ngõ nhỏ sâu thẳm mà hẻo lánh, một cô gái xuyên qua con hẻm trở về nơi ở của mình như thường lệ, dù con đường có chút hẻo lánh nhưng đèn đường trên đỉnh đầu cùng với cư dân cư trú cách đó không xa đều mang lại cho cô ấy cảm giác vô cùng an toàn.
Cô ấy đã đi qua con đường này không biết qua bao lần nên cũng thả lỏng cảnh giác không hề phát hiện có một bóng người khi thấy cô ấy vào ngõ nhỏ này cũng đi theo tiến vào.
Đi được vài bước, cô ấy cảm nhận ra có gì đó ở sau lưng mình, bèn không kiềm được mà quay đầu lại tra xét.
Quả thực nhìn đến có người đi phía sau cô ấy nhưng người đàn ông kia thoạt nhìn chỉ là người qua đường bình thường, còn vừa đi vừa chơi điện thoại bộ dáng rất là bình thường.
Vì thế cô gái thoáng an tâm mà quay đầu lại, những cũng nhanh hơn bước chân muốn mau về đến nhà.
Cũng không biết vì sao đêm nay lòng cô ấy có hơi bất an, trái tim nhảy lên bùm bùm luôn có loại dự cảm không tốt lắm.
Đột nhiên! Phía sau truyền đến một hơi thở xa lạ của đàn ông, là người đàn ông mới nãy nhanh chân đuổi theo, che lại mũi miệng của cô gái kéo đến góc tường!
Trong nháy mắt bị người đần ông xa lạ tập kích, trái tim cô gái chìm xuống đáy cốc, sợ hãi vô cùng, trong lòng cô ấy muốn hỏng mất.
Đặc biệt là khi tay của đối phương sờ lên thân thể mình, cảm giác ghê tởm, sợ hãi, phẫn nộ làm thân thể theo quán tính mà phát run.
“Cứu tôi với! Cứu tôi với a!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-106.html.]
Cô ấy nức nở muốn lớn tiếng kêu cứu, cũng dùng hết sức lực toàn thân ý đồ muốn phản kháng!
Nhưng sức lực của người đàn ông lớn hơn cô ấy quá nhiều, như một bức tường đem cô ấy đè ở chân tường, lại giống như một khối sắt thép giam cầm tay chân cô gái, bất luận cô ấy có điên cuồng đánh, đá, véo như thế nào đi nữa đều không thể thuận lợi thoát khỏi.
“Cầu xin anh hãy tha cho tôi!”
Miệng bị che lại, căn bản là không thể kêu cứu, Sử Lôi càng thêm tuyệt vọng, chỉ có thể không ngừng mà cầu xin đối phương ý đồ khiến người đàn ông thả lỏng cảnh giác.
Nhưng anh ta sao có thể vì cô ấy đau khổ cầu xin mà buông tha, đã đến tình trạng này rồi, chỉ có thể hoặc là không làm, đã làm phải tiếp tục làm đến cùng!
Người đàn ông nghĩ: Đa số các cô gái đều không dám tiết lộ ra ngoài loại ghèm pha này!
Bọn họ không chịu đựng được loại gièm pha mất mặt, xấu hổ này! Chỉ là, đang lúc muốn tiếp tục hành động, bỗng nhiên sau gáy chợt lạnh!
Trong ngõ nhỏ có người nào đó đang nhìn chăm chú vào anh ta!
Người đàn ông đột nhiên quay đầu lại, phía sau lại không có bóng người. Đang lúc hoài nghi có phải bản thân nghi thần nghi quỷ hay không thì cảm giác bị nhìn chằm chằm mãnh liệt xông thẳng lên đỉnh đầu anh ta!
Trước khi não bộ phản ứng thì lỗ chân lông toàn thân anh ta đã dựng thẳng lên, linh hồn như bị cái gì nắm lấy gắt gao. Người đàn ông vỗn dĩ dựa vào tố chất thân thể mạnh mẽ hơn cô gái nhỏ yếu kia, giờ phút này anh ta lại như gà con bị bóp chặt cổ họng, tròng mắt đều sắp rơi ra ngoài!
Sử Lôi nhận thấy thân thể của người phía sau không biết vì lí do gì lại trở nên cứng đờ, lực trên tay cũng chợt yếu đi, nhưng thật nhanh cô ấy phản ứng lại đây chính là cơ hội cho cô ấy chạy trốn. Nhân lúc anh ta không đề phòng Sử Lôi hung hăng nâng đầu gối đá vào bộ phận giữa hai chân anh ta!
Thành công thoát khỏi gông cùm xiềng xích của anh ta!
Sử Lôi lấy tốc độ nhanh nhất trong cuộc đời chạy như điên về phía trước, lại không nghe được âm thanh đuổi theo ở phía sau, vừa chạy vừa không kiềm chế quay đầu lại liền thấy người kia như bị phát tác bệnh hiểm nghèo, ngơ ngác mà ngã xuống trên mặt đất không thể động đậy.
Bước chân cô ấy dần chậm lại, cuối cùng cũng đến chỗ có người việc đầu tiên cô ấy làm là lấy điện thoại ra báo cảnh sát, nghĩ mà sợ lại trật tự rõ ràng tường thuật lại bản thân hiện tại đang ở đâu, vừa nãy bị người đàn ông xa lạ tập kích.
Giờ phút này, trong mắt người đàn ông nằm trên mặt đất hiện lên vẻ hoảng sợ, hỏng mất không thua gì Sử Lôi khi nãy, anh ta run bần bật, hai mắt chứa đầy nước mắt, thậm chí dưới thân chảy ra ghê tởm chất lỏng.
Có thể tưởng tượng thử cảm giác đó xem?
Trong con hẻm yên tĩnh, hẻo lánh thân thể con người bỗng nhiên mất không chế, linh hồn như bị người ta đạp dưới lòng bàn chân không ngừng nghiền nát toàn thân, đau thấu tim đều không đủ để hình dung sự thống khổ đủ để bạn hôn mê nhưng đầu óc lại vô cùng tỉnh táo.
Thậm chí bạn không biết chính mình khi nào sẽ đột nhiên c.h.ế.t đi, chỉ có thể như một khối tử thi chịu đựng, lại chịu đựng cho đến khi đối phương bằng lòng bỏ qua.
Như là động vật nhỏ yếu trước khi c.h.ế.t bị dã thú hung mãnh ác ý trêu chọc, tất cả lực chú ý bị bắt đặt vào con hẻm trống không không có một vật trước mặt, trong đầu không ngừng tưởng tượng các loại hình ảnh đáng sợ đẫm m.á.u tàn nhẫn.
Cuối cùng thì đây là quỷ dữ vẫn là ác ma!
Bị sự tồn tại vô hình đùa giỡn trong lòng bàn tay, thể xác lẫn tinh thần bị chiếm lĩnh hoàn toàn bởi khủng hoảng tùy thời đều có thể vứt bỏ tánh mạng khiến trong mắt anh ta không ngừng chảy ra nước mắt, cũng không biết là bởi vì thống khổ hay là đả kích trên tinh thần.
Anh ta nằm trên mặt đất muốn điên cuồng thoát khỏi giống như cô gái vừa rồi, lại không có cách nào điều khiển thân thể của mình, chỉ có thể không tiếng động mà kêu rên thừa nhận linh hồn bị giẫm đạp, nghiền áp một lần lại một lần!
Thiên Đạo trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Lâm Hạ Vy như là thoát khỏi cái gì trói buộc, làm càn mà trừng phạt người trước mắt.
Trên mặt không phải sự bình tĩnh cùng đạm bạc như ngày xưa, càng có nhiều sự tùy ý, không hề kiêng dè và tàn nhẫn giống như trong tưởng tượng của người đàn ông.
Mái tóc dài của Lâm Hạ Vy tung bay, đôi mắt giống như biển sao trời mênh m.ô.n.g thâm thúy không thấy đáy, bộ dáng cùng thân thể cô đã rất giống kiếp trước, chỉ còn có sự khác biệt rất nhỏ.