Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 101
Cập nhật lúc: 2024-08-28 22:25:51
Lượt xem: 134
Bên kia, con quỷ nhỏ cháy đen thân ảnh biến nhạt rất nhiều, không có biến mất, nhưng cũng không có lựa chọn chạy trốn. Mà giống như một đứa trẻ thật sự, vẫn trốn trong lòng Tiền Tu Kiệt không chịu buông tay.
Chẳng lẽ nó muốn quấn lấy Tiền Tu Kiệt?
Người bình thường tiếp xúc với quỷ đều phải bị lây dính âm khí, lây dính không sâu thân thể sẽ suy yếu, xui xẻo hai ngày, phơi nắng nhiều một chút thì tốt rồi.
Nhưng nếu lây dính sâu......
Trên thực tế, hiện tại Tiền Tu Kiệt cũng cảm giác trên người càng ngày càng lạnh, mặc quần áo phòng cháy chữa cháy dày như vậy cũng nhịn không được run rẩy.
Anh ta thử len lén nhìn vào trong ngực, cái nhìn đầu tiên là cảm thấy khủng bố, ghê tởm, tàn nhẫn, đứa nhỏ bị đốt không có một chỗ nào hoàn hảo, cái gì mũi, miệng, lỗ tai đều đã thấy không rõ lắm, thân thể màu đen hoàn toàn không có sức sống tựa hồ nhẹ nhàng chạm vào sẽ rớt xuống làn da cùng khối thịt màu đen.
Cố tình hết lần này tới lần khác con quỷ nhỏ trong n.g.ự.c vẫn len lén dùng khoé mắt nhìn anh ta, màu trắng tròng mắt trắng, đồng tử màu đen tròn trịa, nếu là bình thường đứa nhỏ trên mặt phỏng chừng sẽ rất đáng yêu, nhưng hiện tại ở trên mặt con quỷ nhỏ sẽ chỉ làm cho người ta cảm thấy khủng bố.
Nhưng hiện tại Tiền Tu Kiệt là thả cũng không được, không thả cũng không được, chỉ có thể xin giúp đỡ nhìn về phía đội trưởng, phó đội trưởng nhà mình.
Người ngoài toà dân cư này không nhìn thấy quỷ trong lòng anh ta, Đổng Bắc nghe phó đội trưởng Địch Chính Bình nghiêm túc nói Tu Kiệt bây giờ còn ôm con quỷ nhỏ, đại khái là bị c.h.ế.t cháy, dùng sức dụi dụi mắt.
Không có biện pháp, đội viên nhìn anh ta, anh ta chỉ có thể nhìn về nhân viên công tác phía chính phủ tiến đến xử lý tình huống đội huyền học nhỏ.
Không đợi bọn họ trả lời, Đàm An vừa mới ôm con gái đi tới bên cạnh giống như một con hổ bị chọc giận xông ra ngoài, bắt lấy Tạ Hào đứng ở bên cạnh tát một cái!
Cái tát này đủ nặng, đánh xuống làm cho cậu bé bảy tuổi đứng không vững trực tiếp ngã trên mặt đất.
“Mày, con mẹ nó biến thái, cặn bã, dám động đến con gái của tao!”
“Còn dám uy h.i.ế.p con bé không cho con bé nói ra bên ngoài! Tao thật sự là một kẻ ngốc, lại không nhìn ra mày là một thằng nhóc khốn nạn, ghê tởm!"
Mỗi câu anh ta nói đều hung hăng đá một cái lên người cậu bé, Tằng Mỹ và cha của Tạ Hào Tạ Hoằng ngây người vài giây, lập tức giữ chặt anh ta, không thể tưởng tượng nổi hỏi Đàm An có phải điên rồi hay không!
Nhưng Đàm An đã gấp đến đỏ bừng mắt, đối với Tạ Hoằng đến đây kéo anh ta lại cũng hung hăng đá vào bụng Tạ Hoằng, vừa vặn đạp vào bụng anh ta khiến anh ta ôm bụng không dám tiến lên nữa!
“Anh còn dám động đến con trai tôi, tôi sẽ liều mạng với anh!”
Tằng Mỹ điên cuồng kêu lên!
“Cháu chỉ chơi với cậu ấy thôi! Cháu không làm gì cả! Có phải cậu ấy muốn oan uổng cháu không?”
Tạ Hào lăn lộn đau đớn trên mặt đất vừa cầu xin tha thứ vừa giải thích.
Đàm An nghe thấy cậu bé còn đang giảo biện, đầu óc càng giống như nổ tung, cường độ đạp càng thêm điên cuồng, thậm chí còn giẫm lên đầu cậu bé!
“Con mẹ nó, mày ba lần đem con bé lôi vào trong phòng của mày, đem con bé cưỡi ở dưới thân, đây là cùng con bé chơi! Tao cũng làm mày cảm nhận một chút bị người chơi là như thế nào nhé! Cái loại như mày nên đi c.h.ế.t đi!”
Nghe đến đó, những người chung quanh đều sợ ngây người, nhìn về phía cậu bé thoạt nhìn cũng chỉ có bảy tám tuổi này, lại che giấu không được khinh bỉ cùng khiếp sợ.
Tằng Mỹ và Tạ Hoằng nghe đến đó cũng không dám tin.
Nhưng Tạ Hào nằm lăn lộn trên mặt đất cái gì cũng không dám nói, chỉ là không ngừng cầu xin tha thứ.
“Chúng ta cứ ở chỗ này chờ như vậy sao?”
Nghe bên cạnh cãi nhau ồn ào, con quỷ nhỏ kia cũng không có động tĩnh, người của đội huyền học nhỏ chỉ cảm thấy không kiên nhẫn, lại không thể trơ mắt nhìn quỷ quái quấn lấy người này, chính mình không quản liền rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-101.html.]
Trong phòng bệnh, Cố Sướng đang thông qua camera theo dõi trực tiếp quan sát tình huống hiện trường, đẩy kính mắt lên, ngón tay của anh nhanh chóng gõ trên bàn phím, rất nhanh liền tìm ra nội dung anh muốn.
Sau khi nhìn thấy tư liệu liên quan, Cố Sướng lâm vào trầm tư.
Lâm Hạ Vy biết ở thế giới này những nhân sĩ huyền học không giỏi cho lắm, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ phát ra cảm thán: "Chẳng lẽ, còn muốn tôi tận tay làm lại một lần giáo viên sao?"
“ Thật sự là có chút phiền toái.”
Cố Sướng: "Có thứ có thể dạy, nhưng đầu óc có vấn đề, dạy là dạy không nổi."
Khuôn mặt lãnh đạm nói lời cay nghiệt, Cố Sướng thật lòng cho rằng đám đệ tử tinh anh huyền học này phần lớn đều ngu ngốc.
Cố Sướng không có bất kỳ bản lĩnh huyền học nào, cũng chưa bao giờ chuyên nghiệp học qua tri thức liên quan, nhưng bất cứ chuyện gì cũng chỉ là một quá trình đơn giản nhất là phát hiện vấn đề, đưa ra vấn đề, phân tích vấn đề, giải quyết vấn đề.
Tại sao tòa nhà này lại có quỷ quái quấy phá?
Bản thân quỷ được sinh ra như thế nào, ẩn núp ở đây bao lâu, vật gì nuôi dưỡng nó, tại sao sự kiện hôm nay lại bùng nổ...
Đám người này chỉ biết đơn giản thô bạo tiêu trừ âm khí, phân biệt người quỷ sau đó đánh giết, ngồi chờ kết quả, quả nhiên là không hề có trí thông minh.
Như thế nào những người này sẽ được gọi là tinh anh, mà chính mình không hề có linh khí đâu?
Cố Sướng có chút nghĩ không thông, còn có chút chấp niệm, trong cuộc đời của anh chưa từng lĩnh hội qua chuyện mình không làm được.
Lâm Hạ Vy chống cằm, cô biết rất nhiều người đều đang chờ cô ra tay, nhưng chuyện này cũng thật sự là quá đơn giản, tùy tiện tới người đều có thể giải quyết.
Ngay lúc cô nghĩ như vậy, một người quen cũ tên là Hồ Chí Vĩ mang theo tư liệu trước đây của tòa nhà này chạy tới hiện trường.
Cách đây 10 năm, ngay tại toàn dân cư này, một đám cháy đã thiêu c.h.ế.t một cậu bé 5 tuổi.
Lúc đó, bởi vì hộ gia đình trong tòa nhà ích kỷ yêu cầu đội phòng cháy chữa cháy cứu mình trước, xuất phát từ đủ loại ý nghĩ những người gặp nạn lúc đó nói không chính xác, hơn nữa lúc xe cứu hỏa chạy tới lửa đã rất lớn, cuối cùng không thể cứu được một người ở trong phòng chơi đùa Lục Gia Thật.
Đúng vậy, người gặp nạn năm đó chính là con quỷ nhỏ này —— Lục Gia Thật.
“Cho nên, chấp niệm của cậu bé không phải là được người cứu ra sao? Sao còn không tiêu tan?”
Nghe được những lời đội trưởng Hồ nói, Trịnh Kỳ lại thông qua cách làm xác minh, rốt cục hiểu được con quỷ nhỏ này vì sao lại xuất hiện.
Mười năm trước, tòa nhà này từng xảy ra hỏa hoạn, thiêu c.h.ế.t Lục Gia Thật lúc đó mới năm tuổi, trải nghiệm bị người quên lãng mà bị thiêu sống, hàng xóm độc ác ngày qua ngày sinh ra ác ý khiến linh hồn đã c.h.ế.t của cậu bé dần dần chuyển biến thành con quỷ nhỏ, vây ở trong tòa dân cư này.
Vừa rồi, bọn họ nhìn thấy một phần "người" cùng cảnh tượng kỳ thật là Lục Gia Thật trong trí nhớ mười năm trước hàng xóm, mười năm trước đám cháy.
Sau đó, có mấy hộ gia đình dọn đi, hộ gia đình mới dọn vào, mà đám người nhà họ Lương và nhà họ Tạ vẫn ở chỗ này.
Sau lại, có mấy hộ nhà dọn đi rồi, tân hộ gia đình dọn nhập, mà Lương gia, Tạ gia đám người vẫn như cũ ở chỗ này ở.
Cho nên xuất hiện một số người không nhận biết "hàng xóm", nhưng đều kiên trì nói mình mới là hộ gia đình ở đây, mà một số người cũng thấy được chính mình trong trí nhớ của Lục Gia Thật.
Nói cho cùng, con quỷ nhỏ này hôm nay có thể hiện hình, lẫn lộn nghe nhìn bọn họ cũng "Nhờ có" mâu thuẫn, ác niệm tẩm bổ tích lũy của các hộ gia đình trong tòa dân cư này mấy chục năm.
Lục Gia Thật mới năm tuổi, ngoại trừ bị lửa thiêu c.h.ế.t có thể làm cho cậu bé không cam lòng rời đi, còn có cái gì duy trì cậu bé vẫn không rời đi.
Theo lý thuyết, quỷ đều sẽ sợ hãi thứ hại c.h.ế.t mình.