Liêu Xuân: Dùng Sắc Hầu Người - Chương 111:
Cập nhật lúc: 2025-11-01 09:43:50
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Hoài Trúc ngây ngốc trưởng tỷ của , một lúc lâu mới trịnh trọng gật đầu: “Đệ chính là tòng quân.”
Thẩm Lệnh Nghi im lặng một lát, bỗng buông lỏng : “Được, a tỷ , a tỷ sẽ nghĩ cách giúp .”
“Là tìm vị Lục đại nhân giúp ?” Thẩm Hoài Trúc hỏi.
Thẩm Lệnh Nghi sững , do dự : “Không , lẽ . Nếu đại nhân bằng lòng giúp, đó là điều nhất .”
“Đệ nhớ .” Gương mặt còn non nớt của Thẩm Hoài Trúc lộ vẻ gì, chuyện cũng hiếm khi trầm ngắn gọn: “Năm đó ở nhà lao Hình Bộ, thẩm vấn cũng thẩm vấn phụ .”
“Phải.” Thẩm Lệnh Nghi hề che giấu chuyện .
“Vậy thì là đồng bọn của đám đó?” Thẩm Hoài Trúc híp mắt.
“Đám nào?” Thẩm Lệnh Nghi cảm thấy câu của Thẩm Hoài Trúc kỳ lạ.
Thẩm Hoài Trúc từ từ chớp mắt một cái, dùng giọng điệu bình bình : “Đám năm đó vu oan cho phụ .”
Kết quả là Thẩm Lệnh Nghi khẽ lắc đầu: “Hắn năm đó chắc chỉ tham gia thẩm tra vụ án gian lận đó mà thôi.”
Chẳng hiểu vì , một thời gian ở chung, nàng càng cảm thấy, Lục Yến Đình và kẻ chủ mưu hãm hại phụ năm đó bất cứ quan hệ gì.
Thấy Thẩm Hoài Trúc như đang suy tư, Thẩm Lệnh Nghi :
“Nếu thật sự liên quan đến vụ án, cần tốn công tốn sức thêm tên của và phụ , a nương danh sách đại xá. Hoặc là với năng lực của bây giờ, thể một vất vả, âm thầm giải quyết các ngươi, tại tốn công tốn sức an trí các ngươi ở thành Vạn Châu?”
“ , .” Thẩm Hoài Trúc thẳng: “A tỷ, tỷ ở cùng với hạng như ?”
Thẩm Lệnh Nghi , nghiêng đầu suy nghĩ.
Lục Yến Đình quả thực một dung mạo tuấn lãng như gió mát trăng trong, đối với nữ tử, thậm chí còn mang theo sức mê hoặc lớn.
Giống như Tần Quy Tước, dường như cũng đặc biệt hứng thú với gương mặt đó của Lục Yến Đình.
thực cần Thẩm Hoài Trúc , Thẩm Lệnh Nghi cũng , cái tính khí đó của Lục Yến Đình, thật sự đến cũng tính là càng đừng là quân tử.
“ là .” Thẩm Lệnh Nghi gật đầu đồng tình đó Thẩm Hoài Trúc : “ ở cái thời buổi , đều sống lâu .”
Thẩm Hoài Trúc lặng , một nghẹn trong cổ họng, phản bác câu của a tỷ thế nào.
Hóa tám năm dài ngắn , đổi chỉ mà còn vị a tỷ xưa nay vốn ôn hòa, mềm lòng, tính tình dịu dàng của .
Thẩm Lệnh Nghi liền đưa lọn tóc rũ vai tai đó cố gắng dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhất giải thích với Thẩm Hoài Trúc:
“Những lời lẽ đường hoàng đó a tỷ cũng nhiều với . Nếu ý định theo chúng về Thượng Kinh, thì mối quan hệ giữa và Lục đại nhân cũng cần giấu giếm gì.”
Nàng ngập ngừng, trong lòng khẽ thở dài, tiếp tục : “Ta hiện giờ là ngoại thất của đại nhân.”
Cùng lúc đó, trong phòng phụ, Thẩm Hàm Chương đang cùng Lục Yến Đình hồi tưởng chuyện năm xưa.
“...Từ lúc định tội đến lúc nhận tội thật sự nhanh, cũng chỉ một ngày thôi.” Thẩm Hàm Chương nhíu mày : “Trước đều là những ngục lạ mặt, hề trong cung nào như đại nhân hỏi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lieu-xuan-dung-sac-hau-nguoi/chuong-111.html.]
“Vậy lúc đó ngài từng gặp qua Tiêu Lập, là quen ?” Lục Yến Đình hỏi.
Thẩm Hàm Chương suy nghĩ kỹ , lắc đầu : “Chưa từng.”
Thực tế năm đó lúc xảy chuyện, Thẩm Hàm Chương Hàn Lâm viện đầy một năm, cả ngày ngoài việc biên soạn niên sử trong viện, cung gần như đếm đầu ngón tay.
Tiêu Lập lúc đó nhậm chức ở Lư Giang là một quyền thần ngoài kinh, Thẩm Hàm Chương quen gì lạ.
Trong phòng phụ tức khắc chìm im lặng.
Thẩm Hàm Chương im lặng ghế, Lục Yến Đình hỏi, ông cũng mở lời.
Ông cũng rõ trong lòng, chuyện năm đó nhất định đơn giản như .
Nói là vụ án gian lận thi Thu nhưng lúc đó gần tháng mười một, cách kỳ thi Hương gần ba tháng, bảng vàng sớm công bố, danh sách trúng tuyển cũng đầy đủ.
Chẳng từ trong cung truyền tin tức, đột nhiên rằng việc duyệt bài thi Thu dấu hiệu gian lận, cần tra xét kỹ càng từ xuống .
kỳ lạ là là tra xét kỹ càng chỉ lục soát Hàn Lâm viện mà các thí sinh tham gia thi Thu lúc đó một ai động đến.
Chuyện gì mờ ám căn bản là thể nhưng Thẩm Hàm Chương lúc đó phận thấp, lời trọng lượng, dù là kêu oan cũng ở .
Huống hồ trong tám ở Hàn Lâm viện tra xét lúc đó còn hai mất mạng. Thẩm Hàm Chương cảm thấy, ông thể giữ tính mạng cho cả nhà là dễ dàng !
“Vậy, ngài đối với hai Hoàng Trung Nghĩa và Đổng Đức Thuận còn ấn tượng gì ?”
Sau một hồi im lặng, Lục Yến Đình đột nhiên hỏi Thẩm Hàm Chương.
Thẩm Hàm Chương nhẩm hai cái tên quen lạ trong miệng lẩm nhẩm, đó thật thà đáp:
“Năm đó lúc bắt đầu biên soạn niên sử, chính là cùng với Hoàng đại nhân. Ở trong viện, và ông cũng là tiếp xúc nhiều nhất. Hoàng đại nhân con tận trung chức thủ, nếu ông sẽ tiết lộ đề thi, gian lận trong lúc duyệt bài, tuyệt đối tin.”
“ ông vẫn vì thế mà mất mạng.” Mặt Lục Yến Đình biểu cảm .
Thẩm Hàm Chương sững , gương mặt năm tháng bào mòn lộ một nụ mỉa mai hiếm thấy.
“ mất mạng . trong chúng , ai là tra tấn ép cung chứ? Hoàng đại nhân chỉ cần lúc đó ngậm miệng chặt một chút, lẽ cái mạng cũng thể giữ .”
Lục Yến Đình ông đầy thâm ý hỏi: “Vậy còn Đổng Đức Thuận thì ?”
Đổng Đức Thuận là thứ hai c.h.ế.t trong vụ án gian lận năm đó.
Mà ngay cả Lục Yến Đình, tham gia thẩm tra bộ vụ án năm đó, cho đến ngày kết án cũng từng thấy qua khẩu cung của Hoàng Trung Nghĩa và Đổng Đức Thuận.
Nói cách khác, hai rốt cuộc là vì mà định tội, ngay cả Lục Yến Đình cũng .
“Không quen.”
Thẩm Hàm Chương lắc đầu:
“Ta và Hoàng đại nhân là biên soạn sử sách còn Đổng đại nhân thì phụ trách dạy dỗ các thứ cát sĩ. Chúng ngày thường việc đều ở hai viện khác , bình thường nếu cố tình hẹn gặp, chắc thấy mặt .”
“Vậy con của Đổng đại nhân thế nào, ngài ở trong viện từng ?” Lục Yến Đình hỏi.